Muốn cùng cô chia sẻ ánh trăng sáng , cô đang gì, một ngày ăn đủ ba bữa, ăn đúng giờ , tâm trạng đổi trong một ngày của cô , những điều cô thấy, những cô gặp. Từng giây từng phút lúc nào cũng giọng của cô và thấy cô trong tầm mắt .
Ngay cả khi thấy nhà hàng Nhật Bản mà ghét nhất thì vẫn luôn suy nghĩ ăn cùng với cô.
Nghe Lương Tây Kinh , Tiêu Bạch Hủy mỉm vui mừng: “Con thực sự trưởng thành .”
Lương Tây Kinh tiếp lời.
Tiêu Bạch Hủy , khích lệ : “Nếu như con thích con bé như thì hãy thử cố gắng thuyết phục ông nội của con.”
Bà thẳng thắn : “Ông thương con nhất nên sẽ từ chối con .”
Lương Tây Kinh trầm giọng : “Con .”
Tiêu Bạch Hủy sững sờ, hiểu rõ: “Con cảm thấy con bé đủ thích con ?”
“Không .” Lương Tây Kinh : “Con cô thích con.”
Thi Hảo thích , điều thể nhận .
“Vậy tại bây giờ con sầu não như ?” Không Tiêu Bạch Hủy sự phiền muộn của .
Lương Tây Kinh cảm giác hút t.h.u.ố.c lá nhưng bên cạnh là Tiêu Bạch Hủy nên kiềm chế . Anh mím môi , bực bội : “Cô lòng tin với con.”
Điều mà Lương Tây Kinh bực bội nhất là Thi Hảo chỉ niềm tin mà còn niềm tin chính .
Khi Lương Hanh đến tìm cô, cô thậm chí hề đấu tranh nỗ lực gì mà trực tiếp đáp ứng yêu cầu của ông cụ. Anh Thi Hảo cảm thấy với Lương Hanh, lòng ơn và sự ràng buộc đạo đức của cô quá nặng.
Hơn nữa thái độ sảng khoái của cô còn khiến Lương Tây Kinh đặc biệt khó chịu.
Một cơn gió nóng như thiêu như đốt thổi qua, Lương Tây Kinh nghĩ đến chuyện cảm thấy gió mát mùa hạ so với gió rét mùa đông năm còn lạnh hơn, còn khiến cảm thấy khó chịu.
Bọn họ là những yêu của , gặp chuyện gì hẳn cũng nên trao đổi thương lượng với . Thi Hảo thì , cô luôn luôn đưa quyết định dựa tất cả những gì cô cho là đúng.
Cô suy xét đến tất cả , duy chỉ là .
Nhìn vẻ mặt khổ sở của , Tiêu Bạch Hủy chút đau lòng: “Con định gì?”
“Con .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-158.html.]
Tiêu Bạch Hủy: “... Con đặt vị trí của con bé mà thử suy nghĩ xem, nếu như con là Thi Hảo thì con sẽ lựa chọn như thế nào.” Bà phân tích: “Mẹ gặp Thi Hảo, con bé là loại con gái như thế nào, những năm qua con bé sống hề dễ dàng.”
Tất nhiên là Lương Tây Kinh .
Nếu như cô khó xử thì cũng sẽ phê chuẩn cho cô từ chức.
Nhìn thấy vẻ mặt bình tĩnh của Lương Tây Kinh, Tiêu Bạch Hủy thờ ơ : “Thật hiện giờ hai các con chia tay cũng .”
Lương Tây Kinh bà .
Tiêu Bạch Hủy thẳng thắn : “Hai các con lúc tan đều ở cạnh , gian để suy nghĩ chuyện tương lai. Bây giờ chia tay thì thể bình tĩnh suy nghĩ liệu đúng là nhất định là đối phương mà khác .”
Bà Lương Tây Kinh: “Sau khi suy nghĩ rõ ràng thì thuyết phục ông nội của con.”
Lương Tây Kinh: “Ông là nguyên nhân gốc rễ của vấn đề.”
“Đối với con là nhưng đối với Thi Hảo đúng.” Tiêu Bạch Hủy rõ ràng cho : “Chuyện con thể quá so đo.”
Lương Tây Kinh cảm thấy giống như một luồng ấm lướt qua.
Một lúc lâu , khẽ gật đầu: “Con .”
Hai con loanh quanh một vòng, khi trở về biệt thự, Tiêu Bạch Hủy thẳng lên tầng đến phòng vẽ tranh.
Ở trong sân Lương Tây Kinh hút một điếu thuốc, lấy điện thoại di động và ấn khung chat với Thi Hảo đóng .
Sau khi hút xong một điếu, Tần Yến gửi tin nhắn : [Có cần em bay đến thành phố Giang uống với một ly ?]
Lương Tây Kinh: [?]
Tần Yến: [Thấy thư ký Thi vui vẻ như , trong lòng thấy khó chịu ?]
Lương Tây Kinh: [?]
Tần Yến: [??? Cậu xem vòng bạn bè của thư ký Thi ?]
Lương Tây Kinh nheo mắt đó nhấp vòng bạn bè.
Làm mới vòng bạn bè một nữa, cuối cùng cũng thấy chín bức ảnh chụp cảnh du lịch mà Thi Hảo đăng một phút .