Quản lý liên tục lắc đầu nguầy nguậy: “Ba công ty mới tới đông đủ, năm phút nữa sẽ bắt đầu.”
Anh cố gắng đoán thử ý của Lương Tây Kinh: “Tổng giám đốc Lương tham dự ạ?”
Lương Tây Kinh sải bước phòng, lúc tới gần cửa phòng hội nghị, bỗng dừng .
Nhìn xuyên qua tấm kính trong suốt, trông thấy Thi Hảo ở góc chếch chéo phía đối diện, vẻ như cô đang học thuộc nội dung bài thuyết trình sắp tới, môi mấp máy tập trung ngừng nghỉ.
Hai tháng gặp, dường như cô gầy nhiều.
“Tổng giám đốc Lương?” Trán của viên quản lý bắt đầu đổ mồ hôi, vì dừng .
Lương Tây Kinh hồn, khuôn mặt nhớ nhung lâu qua tấm kính trong suốt một lúc lâu mới rời khỏi đây: “Không gì, xuống đây xem thử một chút thôi.”
Quản lý: “Dạ?”
Lương Tây Kinh đánh mắt hiệu với Dương Cao Phi.
Dương Cao Phi ngầm hiểu ý, : “Tổng giám đốc Lương chỉ tiện thể ngang qua thôi, quản lý Lưu chủ trì tổ chức tranh thầu .” Anh ngẫm nghĩ nhắc nhở: “Nhớ đảm bảo công bằng tuyệt đối.”
Một trong các công ty quảng cáo tham gia tranh thầu là của của quản lý Lưu.
Nghe , quản lý Lưu đổ mồ hôi lạnh dọc sống lưng: “Tổng giám đốc Lương, hiểu .”
Rời khỏi tầng hai mươi ba, để tin tưởng, Lương Tây Kinh giả bộ tiếp tục lượn thêm mấy tầng bên .
Trước sự xuất hiện khá đột ngột của , các nhân viên trong tập đoàn khỏi thấp thỏm, mất tập trung, sợ “ thị sát” phát hiện vấn đề gì đó .
May là chuyện gì cả.
Lương Tây Kinh thật sự chỉ xuống qua một chút luôn.
Trở văn phòng, Lương Tây Kinh sai Dương Cao Phi pha cà phê.
Dương Cao Phi xem giờ, định khuyên buổi chiều uống cà phê cho sức khỏe nhưng lời tới miệng nuốt trong.
Anh cũng chẳng ích gì.
Cửa phòng việc mở đóng .
Lương Tây Kinh cụp mắt tập tài liệu để mở mặt bàn nhưng nhập tâm đầu một chữ nào.
Trong đầu của ngừng hiện lên khuôn mặt của Thi Hảo… Sở dĩ rời khỏi đó là để tránh sự xuất hiện của phân tán sự tập trung của cô, khiến cô căng thẳng.
Lương Tây Kinh năng lực của Thi Hảo ở mức nào, hiểu cô rõ.
Anh can thiệp công việc mới của cô, cũng dám khẳng định tầm ảnh hưởng nhất định với cô nhưng , nếu , chắc chắn cô sẽ thấy áp lực.
-
Ở một nơi khác, khi Lương Tây Kinh rời , Thi Hảo dường như nhận , cô ngẩng đầu lên thử bên ngoài.
Tuy nhiên, từ chỗ của cô thể thấy bộ bên ngoài phòng hội nghị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-168.html.]
Các đồng nghiệp cũ vẫn qua bên ngoài phòng họp như bình thường, cô thấy điều gì khác.
Thi Hảo ngẩn một hồi, đó tiếp tục công việc đang dang dở.
Buổi tranh thầu công khai chính thức bắt đầu, trong phòng họp nhanh chóng tiến hành việc so giá thắng thầu và cạnh tranh về chất lượng chiến lược tiếp thị.
Thi Hảo bình tĩnh.
Cô đặt niềm tin kế hoạch của . Mặc dù cô nhiều khả năng kết quả trúng thầu quyết định ngầm từ , nhất là với phần hành quảng cáo nhưng càng như , cô càng bình tĩnh.
Kết quả thế nào là điều quan trọng nhất, điều quan trọng nhất là cô chuyện .
Sau khi kết thúc buổi mở thầu công khai, kết quả sẽ thông báo ngày hôm .
Thi Hảo và các đồng nghiệp rời khỏi phòng họp, chuẩn về.
Thang máy xuống tầng một, Thi Hảo và các đồng nghiệp bước khỏi thang máy, cô ngẩng đầu lên, lập tức trông thấy ngay một bóng hình thuộc đang đưa lưng về phía cô.
Thi Hảo bất giác dừng bước. Như linh tính mách bảo, Lương Tây Kinh đầu cô.
Hai xa xa mấy giây.
Thi Hảo còn kịp gì, Bối Diệp Đồng và một đồng nghiệp khác kích động hỏi cô: “Thi Hảo, đây là ông chủ cũ của cô ?”
“... Vâng.” Thi Hảo hồn chào hỏi: “Tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh gật nhẹ đầu, đảo mắt ba họ: “Kết thúc mở thầu ?”
Thi Hảo trả lời: “Ừm.”
Lương Tây Kinh gật đầu, khẽ: “Chúc cô may mắn.”
Thi Hảo ngẩn , ngước mắt lên, chạm đôi mắt đen láy của .
Không chờ cô bất kỳ điều gì, Lương Tây Kinh nhẹ nhàng : “Không cần cảm thấy áp lực nặng nề quá, xem chiến lược tiếp thị của bọn cô , ý tưởng đặc biệt.”
Môi Thi Hảo nhẹ nhàng mấp máy: “Cám ơn tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh chuyển mắt chỗ khác: “Cố lên.”
Thi Hảo cong môi: “... Vâng.” Cô chỉ tay sang bên cạnh, trái tim căng như sợi dây đàn: “Vậy chúng đây.”
Lương Tây Kinh quan sát biểu cảm cố tỏ bình tĩnh của cô: “Đi .”
Thi Hảo về cùng với các đồng nghiệp, tới khi xe , dây thần kinh căng cứng của cô mới chùng xuống.
Cô thở phào nhẹ nhõm, vô tình bắt gặp ánh mắt của Bối Diệp Đồng.
Hai bốn mắt .
Ít giây , Bối Diệp Đồng đánh mắt chỗ khác, dành tặng lời khen cho cô: “Hôm nay cô khá đấy.”
Thi Hảo thở phào nhẹ nhõm: “Cám ơn chị Đồng.”