Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 226

Cập nhật lúc: 2025-02-09 15:31:16
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5VKnCdLkz0

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lương Tây Kinh nhanh chóng nhắn : "Tất cả thứ trong nhà chỉ cần em xem thì đều thể xem."

 

Thi Hảo: "Vậy em mở nhé."

 

Lương Tây Kinh: "Ừ."

 

Thi Hảo lấy một cái hộp trong đó mở nắp .

 

mở thấy một chiếc váy suông màu trắng nhạt xếp gọn gàng bên trong hộp.

 

Thi Hảo ngẩn , đúng lúc cô định lấy thì bên cạnh vang lên giọng của Lương Tây Kinh: "Em thử xem ?"

 

Thi Hảo nghiêng đầu: "... Cho em ?"

 

Lương Tây Kinh cảm thấy câu hỏi của cô thật vô nghĩa: "Thế em nghĩ ?"

 

Thi Hảo cũng tự nhận hỏi một câu ngốc, chỉ là cô vẫn chắc lắm: "Anh mua bao giờ thế?"

 

Lương Tây Kinh: "Lúc ở bên Đức."

 

"..."

 

Thi Hảo lập tức thấy hối hận vì hỏi chuyện .

 

Lương Tây Kinh thấy dáng vẻ ngượng ngùng bối rối của cô thì ánh mắt thoáng qua chút ý . Anh cất bước gần, giọng trầm: "Thử một chút xem?"

 

Anh xong thì cúi xuống, rút mấy cái hộp khác từ tủ quần áo : "Thử luôn cả hai chiếc nữa."

 

"..." Thi Hảo ngạc nhiên, với vẻ khó tin: "Anh mua tận ba chiếc ?"

 

Lương Tây Kinh: "Váy thì mua ba chiếc."

 

Thi Hảo ngẩng đầu lên: "Còn gì khác nữa?"

 

Lương Tây Kinh trả lời cô luôn mà ngắm nghía dáng vẻ ngạc nhiên của Thi Hảo: "Em xem luôn giờ ?"

 

Thi Hảo gật đầu.

 

Cô cảm thấy tò mò.

 

Lương Tây Kinh mỉm , lấy mấy món quà mang từ Đức về cho cô.

 

Ngoài váy thì còn mua cho Thi Hảo một cái túi, một cái vòng tay và mấy miếng nam châm nho nhỏ gắn tủ lạnh mà cô vẫn thường thích sưu tầm.

 

Thi Hảo ngắm quà tặng mà Lương Tây Kinh lấy , chậm rãi chớp mắt: "Sao đó ... với em?"

 

Cô hỏi theo bản năng.

 

Lương Tây Kinh nhướng mày hỏi cô: "Thế về nước thì ai với từ chức đấy?"

 

Thi Hảo á khẩu.

 

Lương Tây Kinh với giọng oan ức lắm: "Em cho cơ hội để tặng ."

 

Thi Hảo ngượng ngùng: "Em..."

 

"Em cái gì?" Lương Tây Kinh cô.

 

Thi Hảo nhấp nhấp khóe môi: "Em sai ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-226.html.]

 

Lương Tây Kinh liếc cô một cái, cũng định tính toán chuyện với cô.

 

Anh hỏi Thi Hảo: "Em thích ?"

 

Thi Hảo: "Thích."

 

liếc những món quà là do Lương Tây Kinh cẩn thận lựa chọn.

 

Trong váy mà Lương Tây Kinh mua cho Thi Hảo thì một chiếc là váy suông màu trắng mà Thi Hảo thích, thể mặc hằng ngày hoặc là tham gia một bữa tiệc thông thường.

 

Một chiếc khác là váy màu tím nhạt thích hợp cho những bữa tiệc lớn. Lúc cô thư ký cho Lương Tây Kinh thỉnh thoảng sẽ cần tới những chiếc váy thế để tham dự một hoạt động.

 

Ngoài còn một chiếc váy ngắn dài tay màu vàng phù hợp để mặc cuối tuần.

 

Lương Tây Kinh thấy câu trả lời của cô thì thở phào nhẹ nhõm: "Thế là ."

 

Lúc mua là Thi Hảo sẽ thích nhưng cũng sợ cô ngại đắt.

 

Thi Hảo thấy dáng vẻ căng thẳng lo lắng của thì mím môi bật : "Vậy em tắm đây."

 

Lương Tây Kinh: "Được, tắm xong thì thử váy xem?"

 

Thi Hảo gật đầu.

 

Lương Tây Kinh Thi Hảo phòng tắm xong mới lấy váy khỏi hộp và treo lên tủ quần áo riêng của cô.

 

Đa thời điểm Thi Hảo đều thích dấu riêng lên những món đồ thuộc về .

 

Đây là thói quen của cô từ lúc bé ở trại trẻ mồ côi.

 

Lương Tây Kinh hiểu cho thói quen .

 

Thi Hảo tắm xong thì nhà hàng cũng đưa đồ ăn tới.

 

Hai đều đói nên cũng vội thử váy ngay.

 

Xuống tầng ăn uống xong xuôi, thu dọn một lượt nữa hai mới trở phòng đồ.

 

Thi Hảo ngắm váy treo trong tủ, hỏi Lương Tây Kinh: "Thử chiếc nào ?"

 

Lương Tây Kinh liếc váy sang cô: "Màu tím nhạt thử xem?"

 

Thi Hảo lên tiếng đáp : "Được."

 

Cô đang định vươn tay lên lấy thì Lương Tây Kinh giơ tay , nhẹ nhàng : "Để ."

 

"..."

 

Thi Hảo run run khóe mi, lấy váy cúi mắt cô.

 

Không hiểu Thi Hảo cảm giác ánh mắt lúc cô trông nguy hiểm. Cô hít sâu một bất giác đưa tay sờ sờ phần xương quai xanh lộ ngoài, khẽ khàng hỏi : "Anh ngoài ?"

 

Trong phòng đồ thoang thoảng mùi thơm ngọt, đó là mùi tinh dầu mà lúc Thi Hảo mua về đặt trong phòng đồ của Lương Tây Kinh.

 

Mùi vị đặc biệt, cả hai đều thích.

 

lúc đây thứ mùi mà Lương Tây Kinh cảm nhận nhiều hơn là thứ mùi thơm nhè nhẹ Thi Hảo.

 

Đôi mắt trong veo của dán chặt lấy cô, ngắm nghía hai gò má ửng đỏ của cô lướt xuống phần xương quai xanh trắng nõn, đó cất giọng khe khẽ gợi cảm: "Anh giúp em nhé?"

Loading...