Lương Tây Kinh gật đầu.
Thi Hảo ngước mắt lên, quan sát vẻ mặt bình tĩnh của Lương Tây Kinh dang tay ôm một cái: “Vậy nhớ chú ý an nhé.”
Cô dừng một lát, nghĩ đến những tin đồn đây, dịu giọng : “Em và ông nội cũng sẽ nhớ .”
Tim Lương Tây Kinh bỗng nhiên đập lỡ một nhịp, ánh mắt của d.a.o động: “Anh .”
Anh sờ đầu Thi Hảo một cái: “Em ở đây là về nhà?”
Thi Hảo nghĩ ngợi vài giây : “Em ở đây với chủ tịch đến tối về.”
Cô hỏi Lương Tây Kinh: “Anh ngay bây giờ luôn ?”
Lương Tây Kinh: “Anh một tiếng với ông cụ ngay.”
“Được.” Thi Hảo bình tĩnh : “Vậy .”
Lương Tây Kinh bộ dáng vẻ gì là nuối tiếc rời xa của cô, nhéo gò má cô một cái: “Chỉ thôi ?”
Thi Hảo mờ mịt hỏi: “Sao ?”
Lương Tây Kinh rủ mắt, vẻ mặt ngơ ngác sững sờ của cô, yết hầu nhúc nhích lên xuống, hôn mạnh lên môi cô: “Để hôn em một chút .”
Mi mắt Thi Hảo run run, cảm nhận sâu sắc rằng chuyến bay đến Mỹ của hẳn là một chuyến nhẹ nhàng, cô chủ động nhón chân, kéo dài nụ hôn của .
“...”
Sau khi hôn một hồi lâu, Lương Tây Kinh mới dừng , lui về phía .
Anh giơ tay lên, ngón tay lau vệt nước môi của Thi Hảo, giọng khàn khàn : “Anh xuống lầu đây.”
Thi Hảo dần dần tỉnh táo : “Cần thu dọn hành lý ?”
Lương Tây Kinh do dự cô: “Em giúp thu dọn ?”
Thi Hảo: “... Vâng, để em thu dọn cho .”
Lương Tây Kinh khàn giọng: “Vậy cũng .”
Lương Tây Kinh xuống lầu chuyện với Lương Hanh, Thi Hảo cầm điện thoại tra thử một chút về thời tiết ở Los Angeles.
Thấy sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm ở bên cũng lớn lắm, Thi Hảo bắt đầu thu dọn hành lý cho Lương Tây Kinh.
Dưới lầu, khi Lương Tây Kinh xong, Lương Hanh im lặng trong chốc lát : “Cháu .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-241.html.]
Ông thở dài, cảm thấy bất đắc dĩ, chà xát cây gậy chống trong tay: “Nếu nó về thì cứ dẫn nó về .”
Lương Tây Kinh lên tiếng.
Lương Hanh : “Cháu nhớ với cháu một tiếng, chuyện của bọn nó cũng nên chấm dứt .”
Lương Tây Kinh cụp mắt xuống, đầu ngoài cửa sổ.
Một mùa đông mới đến, nhiệt độ đột ngột giảm xuống, thời tiết se se lạnh.
Lại chằm chằm một hồi lâu, Lương Tây Kinh chậm rãi : “Dạ, cháu , lúc nào cháu qua bên thì ông giúp cháu chăm sóc cho Thi Hảo ạ?”
Lương Hanh liếc một cái: “Cháu cứ yên tâm .”
Ông hạ thấp giọng xuống: “Cháu cần lo lắng cho chúng .”
Lương Tây Kinh: “Cháu cảm ơn ông nội ạ.”
…
Chạng vạng ngày hôm đó, Lương Tây Kinh ngay lập tức lên máy bay tư nhân để đến Los Angeles.
Thi Hảo ở nhà ông cụ chơi cờ với Lương Hanh, khi chơi xong, hai cùng sân phơi nắng.
Thi Hảo ở nhà ông cụ đến tối, ăn cơm tối cùng Lương Hanh xong mới về nhà.
Cô trở biệt thự mà về ngôi nhà nhỏ của . Biệt thự quá rộng lớn, một cô ở đó sẽ cảm thấy trống trải.
Thi Hảo cũng hỏi Lương Tây Kinh về chuyện ở Los Angeles.
Mỗi một đều quyền giữ bí mật của riêng , chuyện về ba của Lương Tây Kinh chắc hẳn là tâm sự mà tiết lộ ngoài nhất.
Anh kể nên Thi Hảo cũng sẽ hỏi nhiều.
Đối với những chuyện như thế , Thi Hảo tuyệt đối can thiệp chuyện của .
Biết Lương Tây Kinh bay sang Los Angeles, Thẩm Âm quảng cáo cho phim mới xong còn cố ý mời Thi Hảo xem phim.
Thấy tin nhắn của cô , Thi Hảo nghi hoặc: [Chúng cùng xem bộ phim gì ?]
Thẩm Âm: [Cô xem phim nào thì chúng xem phim đó.]
Thi Hảo nhịn : [Vào thứ Bảy tuần ? Hôm thứ Bảy hẹn ăn cùng bạn .]
Thẩm Âm tò mò hỏi: [Bạn nào , quen đó ?]