Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 242

Cập nhật lúc: 2025-02-11 16:12:31
Lượt xem: 17

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thật Ôn Ỷ ấn tượng khá với Thẩm Âm, khi Thẩm Âm theo đuổi Lương Tây Kinh, cô còn từng khen Thẩm Âm với Thi Hảo nhiều

 

Sau khi chuyện Thẩm Âm theo đuổi Lương Tây Kinh, Ôn Ỷ mới hạn chế nhắc đến Thẩm Âm mặt Thi Hảo. Có vài , cũng là Ôn Ỷ đang khen Thẩm Âm là cô, cô lẩm bẩm với Thi Hảo: “Vì hai mà tớ yêu quý đều gu bạn trai giống ?”

 

Lúc Thi Hảo cũng để tâm đến chuyện đó. 

 

Nghĩ tới những chuyện , Thi Hảo trả lời Thẩm Âm: [Cô ngại nếu hỏi ý kiến của chứ?]

 

Thẩm Âm cũng là ngôi nổi tiếng mà kiêu ngạo, thoải mái : [Được chứ.]

 

Thi Hảo ngờ rằng cô mới mở lời, Ôn Ỷ nhiệt tình nhắn tin trả lời: [Tớ ngại ! Có gì mà để ý! Để Thẩm Âm đến cùng , tớ còn xin chữ ký của cô đây.]

 

Ôn Ỷ: [Nếu Bùi Diên cùng thì càng .]

 

Thi Hảo: [...]

 

Thi Hảo: [Cậu thích nhiều thật đấy.]

 

Ôn Ỷ: [Tất nhiên .]

 

Ôn Ỷ: [Nếu thì tớ cân nhắc đến việc tắm cùng một dòng sông .]

 

Thi Hảo: [...]

 

Hai ngày , lúc Thi Hảo tám chuyện với Ôn Ỷ, cô với cô rằng cô đang suy nghĩ về việc với Tần Lâm. 

 

Nghe cô như , Thi Hảo cũng thấy bình thường. 

 

Sau khi Ôn Ỷ chia tay với Tần Lâm vẫn luôn hứng thú với chuyện yêu thêm ai khác. Theo cách của cô , vì yêu đương, còn bằng dành nhiều thời gian để kiếm tiền. 

 

Nhớ đến cách hai bọn họ đối xử với khi còn là yêu mà cô thấy đây, cô hiểu rõ rằng chuyện hai về bên chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

 

mà Ôn Ỷ thẳng thắn về chuyện sắp tắm cùng một dòng sông như vẫn Thi Hảo cảm thấy khá kinh ngạc. 

 

Đối với việc , cô gửi cho Ôn Ỷ một biểu tượng cảm xúc giơ ngón tay cái.

 

Sau khi tan thứ Sáu, Thi Hảo hẹn gặp Ôn Ỷ. 

 

Lương Tây Kinh ở trong nước, cô sợ Thi Hảo cảm thấy cô đơn nên cố tình tới ở chung với cô.

 

Hai tới thẳng chỗ ở của Thi Hảo. 

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-242.html.]

Vừa bước phòng, Ôn Ỷ la hét rằng cô sắp c.h.ế.t đói đến nơi, nấu món gì đó để lấp đầy cái dày.

 

Thi Hảo nhịn : “Vậy tớ giao phòng bếp cho đấy.”

 

Ôn Ỷ liếc cô một cái, bắt đầu diễn sâu: “Bây giờ tớ còn xứng ăn cơm mà tự tay nấu nữa ?”

 

“...”

 

Thi Hảo phối hợp với màn biểu diễn của cô : “ , lâu quá gặp nên hết yêu .”

 

Ôn Ỷ nghẹn ngào.

 

Sau khi một bộ đồ ở nhà thoải mái, Thi Hảo đang chuẩn qua phòng bếp để giúp đỡ thì Lương Tây Kinh gửi cho cô một tin nhắn, hỏi cô tan và về đến nhà .

 

Thi Hảo vô thức thầm tính toán thời gian ở phía bên , nghi hoặc hỏi: “Sao còn ngủ?”

 

Vừa gửi tin nhắn xong, Lương Tây Kinh gọi điện cho cô.

 

“A lô.” Thi Hảo máy, nhẹ nhàng : “Sao còn ngủ nữa? Anh vẫn còn việc ?”

 

Nghe giọng của cô, Lương Tây Kinh mỉm , giơ tay lên xoa bóp ấn đường, cảm giác mệt mỏi trong đột nhiên tan biến ngay tức khắc: “Anh về tới khách sạn.”

 

Thi Hảo nhíu mày, với Ôn Ỷ đang ở phòng bếp một tiếng ban công để chuyện cùng : “Ông khỏe ?”

 

“Vẫn còn sống.” Lương Tây Kinh hờ hững đáp.

 

Sở dĩ gấp rút bay đến Los Angeles như là vì Lương Tự Minh đột nhiên ngất xỉu, đưa đến bệnh viện.

 

Hai năm , khi kiểm tra sức khỏe, họ phát hiện Lương Tử Minh đang mắc một căn bệnh.

 

Lúc đó, Lương Tây Kinh cũng tự bay một chuyến qua đây để đưa ông bệnh viện, ông viện mấy ngày để điều trị. mà cái con lúc nào cũng chịu yên, khi chuyển biến , ông bắt đầu ‘phiêu bạt’ khắp thế giới. 

 

Gần đây, khi phát hiện cơ thể khó chịu nên ông mới chịu về Los Angeles. 

 

Sau khi trở về nhà ở Los Angeles hơn một tuần, ông vệ sĩ phát hiện ngất xỉu trong nhà riêng. 

 

Thi Hảo cau mày, vẫn cảm thấy lo lắng hỏi: “Mấy ngày nay đều ở bệnh viện, nghỉ ngơi đàng hoàng ?”

 

Lương Tây Kinh rủ mắt, về phía bóng tối bên ngoài cửa sổ: “Anh nghỉ ngơi chứ, em đừng lo lắng.”

 

Làm Thi Hảo thể lo lắng cho đây?

 

Lương Tây Kinh chia sẻ những chuyện với cô để tránh cho cô phiền lòng. Anh chuyển đề tài một cách gượng gạo, về những chuyện thường ngày với Thi Hảo

Loading...