Thi Hảo nhướng mày: “Mấy đồng nghiệp như thế ngay mặt ư?”
Lương Tây Kinh: “Anh quên .”
Sau đó, với Thi Hảo: “Em đang nhắn tin chuyện với mấy Ôn Ỷ ?”
“Ừm.” Thi Hảo cũng giấu diếm chuyện : “Hai đó chuyện cầu hôn em nên nhắn tin hỏi em.”
Cô về phía Lương Tây Kinh: “Tần Yến thỉnh thoảng gọi điện thoại cho cũng vì việc ?”
Lương Tây Kinh: “Là Hứa Thực cho bọn họ .”
Thi Hảo cũng bất ngờ cho lắm, cô cúi đầu chiếc nhẫn ngón tay , cô như sang Lương Tây Kinh: “Tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh rũ mắt xuống.
Thi Hảo dùng ngón tay chạm chiếc nhẫn tay, hỏi : “Có cố ý đúng ?”
Lương Tây Kinh cũng hề thừa nhận chuyện do cố ý nhưng cô cũng đến mức , nếu thì thể nào Thi Hảo cũng sẽ tin.
“Tâm tư cũng sâu thật đấy.” Thi Hảo thấy dáng vẻ im lặng gì của , nhịn cà khịa một câu.
Nghe cô thế, Lương Tây Kinh đưa tay , nhéo má cô: “Em thích ?”
“...” Thi Hảo ngẩng đầu, trừng mắt chằm chằm Lương Tây Kinh đang dè dặt hỏi cô, cô buồn . Trong cái đầy chăm chú của , cô gật đầu, cho : “Em thích.”
Sao cô thích cho .
Cho dù Lương Tây Kinh tâm tư sâu sắc hơn chăng nữa, cô cũng thích. Bởi vì chính là Lương Tây Kinh.
Nghe thấy câu trả lời của Thi Hảo, Lương Tây Kinh cũng yên tâm trở .
Anh nhíu mày, kéo cô từ ghế dậy: “Em còn ngắm hoa nữa ?”
Thi Hảo trả lời: “Em một tiếng cho mấy Ôn Ỷ .”
“Được.”
Nói xong, Thi Hảo về phía Lương Tây Kinh: “Trong kỳ nghỉ, ngày nào rảnh ?”
Lương Tây Kinh: “Sao thế?”
Thi Hảo giơ điện thoại cô đang cầm trong tay lên mặt : “Ôn Ỷ bảo mời họ ăn cơm.”
Lương Tây Kinh mỉm : “Em rảnh ngày nào, sẽ rảnh ngày đấy.”
Thi Hảo : “Thế để em hỏi những khác thử xem ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-280.html.]
Lương Tây Kinh gật đầu.
Cuối cùng, thời gian tụ tập gặp mặt của quyết định sẽ tổ chức ngày mùng năm tết Âm lịch.
-
Kỳ nghỉ năm mới kéo dài bảy ngày.
Lương Tây Kinh và Thi Hảo ở nhà cũ đến mùng ba, hôm đó khi ăn cơm tối xong, hai trở về biệt thự.
Lương Hanh hai sống ở nhà cũ thoải mái tự do như ở nhà nên từ mùng hai bắt đầu đuổi khéo họ . Thi Hảo và Lương Tây Kinh ông là một đằng nghĩ một nẻo, nên cũng ở nhà cũ đến hết mùng ba.
Sau khi về biệt thự.
Thi Hảo còn kịp vài chuyện quan trọng với Lương Tây Kinh thì ôm chặt , cô đành nghẹn ngào vài lời thích .
Chuyện như thế hai cũng ở nhà cũ nhưng dù lúc đó vẫn Lương Hanh và bác Tôn sống ở đó, hai gì cũng dám gây tiếng động quá lớn. Thi Hảo thẹn thùng nên Lương Tây Kinh cũng dám ức h.i.ế.p cô quá đáng, thành lúc sống ở nhà cũ cũng thoải mái những chuyện như . Hiếm khi về nhà, dĩ nhiên sẽ dễ dàng buông tha Thi Hảo như .
Đến lúc Thi Hảo mệt đến nỗi lên giường ngủ luôn thì đến nửa đêm.
Lúc cô quên hết sạch chuyện cho Lương Tây Kinh , giờ đây cả cô gọn trong vòng tay , nhắm mắt chìm sâu giấc ngủ.
Sáng hôm , khi Thi Hảo tỉnh , trong phòng chỉ còn một cô.
Màn cửa kéo kín , để một luồng sáng nào chiếu từ ngoài cửa sổ chiếu .
Thi Hảo xoa xoa đôi mắt vẫn còn nhập nhèm vì ngái ngủ của , cầm điện thoại ở đầu giường lên , cũng sắp mười giờ .
Cô phát hiện mấy ngày nghỉ , hôm nào là cô tự nhiên tỉnh ngủ cả.
Điện thoại tin nhắn do Ôn Ỷ gửi đến, cô buổi chiều cô sẽ về thành phố Giang.
Quê quán của Ôn Ỷ là ở Bắc Kinh, dịp năm mới như bây giờ cũng nên về quê.
Trước đó hai hẹn với rằng khi Ôn Ỷ trở về thì cô sẽ đón cô .
Sau khi nhắn tin trả lời Ôn Ỷ xong, cho cô tối nay cô sẽ đón cô , Thi Hảo chậm rãi bò dậy.
Rửa mặt xong xuống tầng, Lương Tây Kinh đang ở phòng bếp.
Thi Hảo ở cửa phòng bếp im lặng ngắm , đang cầm điện thoại, tập trung tinh thần để học gì đó.
Đột nhiên, hình như Lương Tây Kinh cảm nhận ánh của cô, mở to mắt sang chỗ cô đang .
Hai thẳng mắt .
Lương Tây Kinh nhấc chân, nhanh chóng sải bước chỗ cô: “Sao thức dậy mà cho .”