Thi Hảo hồn, cô nàng đại tiểu thư mặt , âm thầm thở dài, gật đầu : "Cô Tiền chờ một lát, để với tổng giám đốc Lương một tiếng."
Tiền Tĩnh Hà liếc cô một cái, kiêu ngạo hất cằm lên, giục: "Chị nhanh lên một chút."
"..."
Nghe thấy tiếng gõ cửa, Lương Tây Kinh nhướng mày hỏi: "Có chuyện gì thế?"
Thi Hảo rõ: "Tổng giám đốc Lương, cô Tiền đến ."
Lương Tây Kinh cau mày, đang định hỏi cô tới đây gì, bất chợt nhớ một chuyện.
Anh xoay chiếc bút máy trong tay, chằm chằm Thi Hảo : "Để cô ."
Vốn Thi Hảo nghĩ kỹ xem nên thế nào để từ chối Tiền Tĩnh Hà một cách uyển chuyển nhất, thế nên khi thấy Lương Tây Kinh như , cô kinh ngạc ngước mắt lên.
Lương Tây Kinh cô nhưng thể cảm nhận tâm trạng của cô lúc : "Sao thế? Có gì thắc mắc ?"
"Không ."
Thi Hảo cụp mi mắt xuống, bình tĩnh bước ngoài.
Đợi đến khi Tiền Tĩnh Hà văn phòng của Lương Tây Kinh, Thi Hảo thoáng qua cánh cửa đóng kín một lát, đó xuống bắt đầu việc.
Cô qua liệu sai trong bảng kế hoạch nhưng tìm thấy bất cứ bản sửa đổi nào máy tính. Ngẫm nghĩ một lát, Thi Hảo gửi một tin nhắn cho bạn trong lĩnh vực máy tính của , hỏi rằng thế nào để xem lịch sử ghi chép, thậm chí là cách xem thời gian sửa đổi của tài liệu với tiền đề là các bản ghi chép hoặc các bản sửa đổi xóa.
Một lát , Tiền Tĩnh Hà mặt mày hớn hở bước khỏi văn phòng của Lương Tây Kinh, tới bên cạnh Thi Hảo, bảo: "Thư ký Thi, bây giờ chị rảnh ?"
Thi Hảo còn kịp gì, cô bắt đầu thao thao bất tuyệt: "Chị đặt giúp và tổng giám đốc Lương một nhà hàng, tổng giám đốc Lương đồng ý tối nay sẽ ăn với ."
Thi Hảo nhanh chóng việc giấy nhớ: "Cô Tiền thích ăn món gì?"
"Món tổng giám đốc Lương thích là ." Tiền Tĩnh Hà phấn khởi , : "Chị cứ đặt lúc sáu rưỡi ."
Thi Hảo đáp lời cô : "Được ."
Sau khi đặt xong nhà hàng cho Lương Tây Kinh và Tiền Tĩnh Hà, cũng báo thông tin cho hai họ, Thi Hảo nhanh chóng thành các công việc quan trọng trong tay.
Đợi đến khi cô bận rộn xong xuôi đến lúc tan tầm.
Vốn nghỉ ngơi đầy đủ, còn vướng một đống rắc rối , đầu óc Thi Hảo loạn cả lên, cô giơ tay đụng trúng cốc nước bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-3.html.]
Nước lạnh đổ , vung vãi khắp nơi.
Lúc Thi Hảo cúi xuống nhặt cái cốc lên, đúng lúc cửa phòng việc của tổng giám đốc mở .
Cô ngước mắt lên bắt gặp cảnh Lương Tây Kinh mặc tây trang thẳng thớm bước từ trong phòng . Ánh mắt thẳng về phía , lướt qua vị trí của Thi Hảo, thẳng thang máy.
Một lát , một đồng nghiệp chuẩn tan hỏi cô: "Thư ký Thi, cô còn về hả?"
Thi Hảo ngẩng đầu với : " vẫn còn chút việc thành, cứ ."
Nghe cô , một đồng nghiệp qua chỗ cô bỗng thở dài: "Thư ký Thi đáng thương quá mất."
"Đáng thương cái gì cơ?" Một đồng nghiệp lâu năm khác thể coi như quan hệ khá với Thi Hảo, đùa: "Đợi đến khi tiền lương của thư ký Thi, sẽ thấy cô đáng thương nữa ."
Thi Hảo híp mắt đồng nghiệp , bảo: "Thế chúng đổi nhé?"
"Đừng mà." Đồng nghiệp lâu năm nọ : "Tuy cũng mong tiền lương cao lắm đấy nhưng thật sự chịu đựng nổi sự hành hạ của tổng giám đốc Lương."
Kiểu công việc như của Thi Hảo chỉ cường độ cao mà áp lực cũng lớn, bình thường khó mà nổi.
Đồng nghiệp lục tục về hết cả , Thi Hảo đờ chằm chằm ba chữ bản kiểm điểm màn hình máy tính.
Cô .
Nói thật, nếu vì khoản lương cao mà Lương Tây Kinh trả cho , lẽ Thi Hảo hất tay thèm nữa thật.
Lúc cô còn đang đau khổ, giọng của Minh Đào chợt vang lên: "Chị Thi Hảo, bản kiểm điểm chị đến ?"
Thi Hảo nghiêng đầu, ngạc nhiên, hỏi cô : "Cô còn tan ?"
Minh Đào phấn khởi, đáp: "Vâng, tổng giám đốc Lương giao cho em một vài việc, em xong."
Thi Hảo hiểu ý cô , khẽ mỉm .
Minh Đào cô, mím môi hỏi: "Chị Thi Hảo, chị sắp xong việc ?"
Thi Hảo hỏi : "Có gì với ?"
Minh Đào màn hình máy tính của cô, thấy lo lắng thấy tội . Cô nghĩ một lát, đó ngập ngừng : "Em mời chị một bữa."
"Không cần ." Thi Hảo hiểu ý của cô : "Đã muộn lắm , cô cứ về , chuyện gì để mai ."
Minh Đào ngạc nhiên, cô thể hiểu ngay ý trong lời của Thi Hảo : "Để mai ạ?"