Về đến biệt thự, ánh trăng sáng ngời.
Ánh đèn đường chiếu lên mặt cỏ trong sân trông như một dải ngân hà đang chảy qua, xinh đến lạ.
Xe dừng , Thi Hảo khẽ nắm lấy đai an , cởi .
Lương Tây Kinh nghiêng đầu chằm chằm động tác của cô, nhướng mày: “Em xuống xe ?”
“…”
Thi Hảo ngước mắt , vẻ mặt mang biểu cảm còn hỏi.
Vào một đêm cách đây lâu, Lương Tây Kinh cũng đưa Thi Hảo về biệt thự trong ngày việc.
Buổi tối hôm , lời Lương Tây Kinh khác đêm nay là mấy, hứa hẹn sẽ để Thi Hảo đến muộn.
Sự thật là, ngày hôm Lương Tây Kinh để cho Thi Hảo ngủ say khướt đến mười giờ sáng, hơn nữa còn tự quyết định xin nghỉ cho cô.
Bởi nên bây giờ Thi Hảo còn tin bất cứ câu nào Lương Tây Kinh để lừa cô về nhà.
Biết ý của cô, Lương Tây Kinh hỏi: “Em tin lời ?”
Thi Hảo nhắc nhở : “Một tháng đến muộn một công ty trừ tiền lương.”
Tập đoàn Lương Thị quy định rõ ràng liên quan đến việc nhân viên muộn, một tháng nhân viên đến muộn từ hai trở lên thì mới trừ chuyên cần mà bọn họ .
Tháng Thi Hảo từng muộn, dù ngày mai cô muộn thì cô cũng sợ.
Lương Tây Kinh thấy thì nhướng mày, cố ý : “Quy định của công ty nhân văn thế từ bao giờ ?”
Thi Hảo liếc : “Xem tổng giám đốc Lương thật sự lớn tuổi , quên mất hai năm chính chỉnh sửa chế độ điều lệ .”
Lương Tây Kinh lời của cô chặn họng, nhưng tức giận.
Anh cong khoé môi, rũ mắt cô: “Em thật sự xuống xe ?”
Đối diện với mấy giây, Thi Hảo đưa yêu cầu: “Anh đồng ý với em mấy điều kiện .”
Lương Tây Kinh: “Em .”
Thi Hảo suy nghĩ: “Đêm nay ngủ ở phòng cho khách.”
“…” Lương Tây Kinh ngừng , ánh mắt sáng quắc chằm chằm cô: “Em chắc chắn?”
Thi Hảo : “Cực kỳ chắc chắn.”
“Được, sẽ ngủ ở phòng cho khách.” Lương Tây Kinh bất lực bóp ấn đường: “Còn gì nữa?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-30.html.]
Thi Hảo ngạc nhiên vì đồng ý ngay lập tức, cô sững sờ : “Anh thì đấy.”
Mặt Lương Tây Kinh biểu cảm: “Anh còn cần thề với trời ?”
Thi Hảo yên lặng lẩm bẩm: “Nếu thế thì em cũng cản .”
Lương Tây Kinh: “…”
Trong lúc yên lặng, Thi Hảo thể nghĩ điều kiện thứ hai cô Lương Tây Kinh đồng ý.
Sau một lúc suy nghĩ, cô chủ động cởi đai an : “Xuống xe thôi Lương Tây Kinh.”
“…”
…
Thấy bóng lưng Thi Hảo đắc ý trong phòng, Lương Tây Kinh đè ý trong ánh mắt.
Thi Hảo chỉ đêm nay ngủ ở phòng cho khách, chứ lúc nào ngủ.
Cùng lúc đó, Thi Hảo nhà giày lên tầng, cô vô thức nhận chỗ nào đấy sai sai.
Lương Tây Kinh đồng ý quá dễ dàng khiến cô cứ cảm thấy hố. Rốt cuộc thì trong mấy vấn đề như , đa phần Lương Tây Kinh sẽ chẳng mấy khi dễ thương lượng.
Thi Hảo còn kịp suy nghĩ kỹ càng thấy tiếng bước chân của Lương Tây Kinh .
Cô tủ quần áo chọn đồ ngủ, đầu , ý tứ rõ ràng.
Lương Tây Kinh: “Anh lấy đồ ngủ để sang phòng cho khách tắm.”
Thi Hảo cầm đồ ngủ của ngoài, trong thoáng chốc cô nghi ngờ liệu hẹp hòi quá .
Thi Hảo mang theo nghi ngờ phòng tắm, mắt cô quyết định sẽ tắm rửa thật thoải mái dễ chịu.
Thi Hảo thích căn biệt thự của Lương Tây Kinh, nơi cô thích nhất ngoại trừ cái sân rộng rãi bên ngoài thì còn phòng tắm . Phòng tắm rộng rãi, bồn tắm mà cô vẫn luôn .
Lương Tây Kinh tắm xong từ một căn phòng tắm khác, Thi Hảo cũng đang tắm, đến phòng việc xử lý một công việc.
Chờ đến khi xong công việc ở phòng việc, Thi Hảo mặc một bộ váy ngủ hai dây màu trắng từ phòng tắm .
Thi Hảo thích váy hai dây.
vì nên cô ít cơ hội mặc. Bởi , tất cả những bộ váy ngủ cô mua cho đều là loại váy hai dây.
Lương Tây Kinh sở thích của cô, nên đầu tiên khi cô đến biệt thự chuẩn cho cô nhiều bộ váy ngủ hai dây màu sắc khác , độ dài ngắn khác , thậm chí là cả thiết kế khác .
Mà tối nay, Thi Hảo mặc một cái váy khá là ngắn, chỉ đủ để che khuất đùi.
Hơi nước mịt mù trong phòng tắm bay ngoài phòng, Lương Tây Kinh rũ mi mắt, ánh mắt dừng đôi chân đang lộ ngoài của Thi Hảo.