Cũng vì thế nên cô bé mới bạn cùng bàn mới.
Thú vị hơn nữa là cô bé đó vẫn cùng bàn với Lương Niệm Khanh lưu luyến bạn. Sau khi bạn đổi bạn cùng bạn, cô bé thể kìm nén cảm xúc mà bật , cô giáo mầm non dỗ dành mãi vẫn chịu nín, cuối cùng cô giáo còn cách nào khác, đành cho cả ba đứa cùng bàn với .
Bên tay trái của Lương Niệm Khanh là bạn cùng bàn mới, bên tay là cô bé cùng bàn cũ, bé con hai bạn nhỏ vây quanh ở chính giữa.
Nghe cô giáo kể xong, Lương Tây Kinh và Thi Hảo đều im lặng hồi lâu.
Hai liếc về phía cô con gái rượu nhà đang ở cách đó xa ha ha chia sẻ những chuyện thú vị trường mầm non với dì giúp việc, kể cho dì giúp việc hôm nay bạn cùng bàn mới, nhất thời cả hai vợ chồng đều nên gì bây giờ.
“Con bé… Điểm giống ai nhỉ?” Thi Hảo kìm lòng đậu hỏi.
Sao cô cứ cảm giác con gái xu hướng “vì trai bỏ bạn” nhỉ?
Lương Tây Kinh: “… Anh là loại đó.”
Thi Hảo về phía bằng ánh mắt sâu xa, vẻ chịu tin tưởng cho lắm.
Lương Tây Kinh cụp mi, ánh mắt sáng rực chằm chằm cô, bổ sung thêm một câu: “ riêng chuyện vì em mà bỏ khác, hình như cũng đôi chút.”
“…”
Bất ngờ kịp đề phòng thấy một câu âu yếm như , Thi Hảo Lương Tây Kinh chọc .
Cô hờn dỗi liếc một phát: “Anh vớ vẩn gì thế.”
Lương Tây Kinh: “Em tin hả?”
Thi Hảo thuận miệng bậy: “Tin chứ, gì chuyện em tin tổng giám đốc Lương chứ.”
Nhìn biểu cảm của cô, Lương Tây Kinh sâu sắc cảm thấy cô đang đối phó qua loa với , chẳng qua tìm bằng chứng.
Lương Tây Kinh im lặng mấy giây nhịn mà nhéo ngón tay cô thật mạnh.
Thi Hảo cũng chịu để yên, lập tức đánh trả .
Hai đang ầm ĩ một cách ấu trĩ thì bỗng Khanh Bảo chạy tới từ chỗ khác: “Mẹ!”
Con bé trợn tròn mắt, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ Thi Hảo giơ tay lên: “Mẹ định… định gì?”
“…”
Thi Hảo và Lương Tây Kinh đưa mắt , đó Thi Hảo im lặng buông tay xuống, vỗ lên vai Lương Tây Kinh: “Trên ba con dính bẩn nên đan phủi sạch cho ba con.”
“Dính cái gì ạ?” Khanh Bảo tò mò gần: “Sao con thấy?”
Thi Hảo: “… Bụi bẩn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-319.html.]
Cô ôm Khanh Bảo lòng, cúi đầu hôn lên gò má cô bé: “Khanh Bảo nhà đói bụng ?”
“Đói ạ.” Khanh Bảo lớn tiếng với cô: “Dì kêu con gọi ba ăn cơm ạ.”
Ăn cơm xong, một nhà ba ngoài tản bộ.
Thời tiết dần dần còn nóng bức như , trở nên dễ chịu hơn nhiều.
Lương Tây Kinh và Thi Hảo dẫn theo Khanh Bảo đến công viên vui chơi loại nhỏ dành riêng cho bọn trẻ con trong khu chung cư để chơi đùa.
Khanh Bảo hứng thú với cầu trượt. Cô bé thể chơi suốt nửa tiếng ở chỗ .
Ngày thường Lương Tây Kinh và Thi Hảo , thời gian rảnh rỗi thể bầu bạn với cô bé cực kỳ ít ỏi.
Thế nên cứ đến buổi tối, hai vợ chồng sẽ dành đa thời gian và sức lực để bầu bạn với Lương Niệm Khanh, tán gẫu với cô bé, chơi đùa cùng cô bé.
Chờ đến khi Lương Niệm Khanh chơi đủ , một nhà ba cùng về nhà.
Về đến nhà, Thi Hảo và Khanh Bảo phòng tắm. Những lúc tăng ca, cơ bản cô đều sẽ đích tắm rửa cho Khanh Bảo.
Trước khi Khanh Bảo đến trường mầm non, Thi Hảo và Lương Tây Kinh bồi dưỡng khái niệm nam nữ khác biệt cho cô bé. Họ mong rằng khi ở bên ngoài, con gái sẽ ý thức khía cạnh , nếu như phát hiện chuyện gì đó sai sai thì báo với cha ngay lập tức.
Trong chuyện , Lương Niệm Khanh vẫn luôn thông minh.
Thi Hảo và Lương Tây Kinh tốn quá nhiều công sức, trong đầu cô bé khái niệm về vấn đề .
Thế nên cô bé yêu cầu Lương Tây Kinh tắm rửa cho .
Lúc Thi Hảo bận việc, cô bé sẽ tìm dì giúp việc. Khi Thi Hảo rảnh, cô bé sẽ tìm Thi Hảo.
Thi Hảo và Lương Tây Kinh nhất trí cho rằng, ý thức của cô bé .
Tắm rửa xong, Thi Hảo cho Khanh Bảo chơi với Lương Tây Kinh một lát, còn thì phòng tắm rửa mặt, rửa xong thì phòng ngủ kể chuyện khi ngủ cho con gái.
Ngày thường khi cô bận , Lương Tây Kinh sẽ gánh vác trách nhiệm dỗ con gái ngủ, những công việc vụn vặt đó.
Không lâu , hai vợ chồng đổi công việc.
Lương Tây Kinh còn chút việc công xử lý, chờ Thi Hảo rửa mặt xong thì lập tức thư phòng.
Sau khi rời , Thi Hảo ôm Khanh Bảo lòng, hôn lên gò má cô bé: “Hôm qua ba kể cho con đến ?”
Khanh Bảo trong lòng cô, ngửi mùi hương thoang thoảng tỏa từ mái tóc của cô, bằng giọng non nớt: “Mẹ ơi, thơm quá.”
Cô bé dang hai tay chui lòng Thi Hảo.
Khóe môi Thi Hảo cong lên, ôm cô bé thật chặt: “Khanh Bảo nhà cũng thơm lắm.”
Khanh Bảo gật đầu thật mạnh: “Thơm giống hệt .”