Thi Hảo liếc , nhanh chóng tránh , vẻ bình tĩnh : “Không .”
Cô cầm tài liệu lên: “Vậy ngoài đây, tổng giám đốc Lương.”
Lương Tây Kinh nhíu mày bóng lưng cô rời di.
Anh đưa mắt đồng hồ treo tường, ngón tay khẽ gõ lên mặt bàn, đếm thời gian đang trôi .
Nửa tiếng , Thi Hảo đang chuẩn đến căng tin ăn trưa với Lý Thiến Vi thì nhận tin nhắn do Lương Tây Kinh gửi đến: "Em thế?”
Thi Hảo đang hỏi gì, cô lén lút trả lời: “Sao tài liệu ký tên luôn ?”
Lương Tây Kinh dậy ngoài : “Em ?”
Thi Hảo: “… Anh sợ em đưa giấy tờ bán tập đoàn ?”
Lương Tây Kinh với cô: “Thủ tục bán tập đoàn rườm rà, e rằng chỉ ký một tập tài liệu thôi vẫn bán .”
Thi Hảo: “…”
Ý của cô thế.
Lương Tây Kinh ý của Thi Hảo, nhắn : “Được , sẽ nghiêm túc.”
Thi Hảo: “Em sợ em sẽ sơ suất, tổng giám đốc Lương cẩn thận .”
Trong phương diện công việc, Thi Hảo cực kỳ nghiêm túc.
Đồng thời cô hy vọng Lương Tây Kinh vì mối quan hệ lén lút của hai mà tin tưởng cô tuyệt đối.
Lương Tây Kinh: “Thư ký Thi dạy đúng lắm.”
Nhìn thấy những lời của , khoé môi của Thi Hảo cũng vô thức nhếch lên.
Lý Thiến Vi từ nhà vệ sinh , cô thấy cảnh . Cô kinh ngạc về phía Thi Hảo, kéo cô thang máy mới hỏi: “Thi Hảo, cô đang thích ai thế?”
Nghe thấy cô , Thi Hảo hụt mất một , cô vẻ bình tĩnh : “Cái… Cái gì?”
Lý Thiến Vi chú ý đến sự đổi cảm xúc của cô, cô lặp câu hỏi.
Trái tim Thi Hảo thắt , đôi mắt loé lên: “Không , tự dưng cô hỏi thế?”
Lý Thiến Vi ồ lên một tiếng, tỏ vẻ kinh ngạc: “Vậy nãy cô nhắn tin với ai thế?”
Thi Hảo cô , cố gắng tỏ bình tĩnh nhất thể: “Với bạn thôi.”
“Thì là thế.” Lý Thiến Vi nghĩ nhiều : “Cô vui vẻ thế còn tưởng cô chuyện với cô thích cơ”
Nghe thấy thế, Thi Hảo thoáng thấy hốt hoảng, nhận bản đắc ý vênh váo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-32.html.]
Cô cất điện thoại , thuận miệng giải thích: “Bạn kể chuyện cho .”
Lý Thiến Vi khẽ gật đầu, hỏi thêm gì nhiều.
Thi Hảo cũng hé răng.
Đến căng tin ăn trưa trở vị trí việc, Thi Hảo cũng nhấn mở tin nhắn Lương Tây Kinh gửi đến.
Cô vô thức phát hiện, gần đây cô với Lương Tây Kinh vượt qua giới hạn đặt .
Thi Hảo suy nghĩ cảm thấy nhất định tìm một cơ hội nhắc đến chuyện với Lương Tây Kinh. Bọn họ ở công ty nên như , dù là thời gian nghỉ trưa thì cũng vẫn duy trì quan hệ cấp cấp giống như lúc .
Đáng tiếc là Thi Hảo tìm cơ hội thích hợp.
Sau giờ nghỉ trưa, một chi nhánh trực thuộc của tập đoàn Lương Thị xảy sự cố, Lương Tây Kinh lập tức dẫn Dương Cao Phi bay đến Bắc Kinh.
Một công trình làng du lịch đang xây dựng ở vùng ngoại thành Bắc Kinh xảy vấn đề, một công nhân thương khi đang lao động.
Vừa đến Bắc kinh, Lương Tây Kinh và Dương Cao Phi cùng đến bệnh viện thăm công nhân đó.
Sau khi xác nhận công nhân nguy hiểm đến tính mạng, bắt đầu xử lý những việc khác.
Mấy hôm , Lương Tây Kinh bận đến sức đầu mẻ trán, thỉnh thoảng mới thời gian gửi một hai tin nhắn cho Thi Hảo, dặn dò cô ăn uống đầy đủ và đúng bữa.
“Cậu ngẩn ngơ gì thế?” Ôn Ỷ ở phía đối diện oán trách: “Có ai hẹn chơi cứ ngẩn ngơ như ?”
Thi Hảo lấy tinh thần, dời tầm mắt đang xa xăm ngoài cửa sổ phòng: “Tớ chỉ hẹn để giải trí, cuối tuần cứ ru rú trong nhà chán lắm.”
Ôn Ỷ nhíu mày cô: “Nếu khai thật, tớ sẽ nâng ly mời .”
Thi Hảo nghẹn lời, mạnh miệng hỏi : “Tớ thật chỗ nào?”
Ôn Ỷ nhẹ nhàng mỉm : “Tớ hết bản tin Bắc Kinh .”
Cô về phía Thi Hảo với vẻ ghét bỏ: “Cậu đừng lo lắng, chắc loại chuyện vặt vãnh chẳng là cái thá gì đối với tổng giám đốc Lương cả.”
“Tớ lo lắng chuyện .” Thi Hảo đáp .
Ôn Ỷ kinh ngạc: “Từ lúc xuống đến giờ, thi thoảng thở dài là vì lo lắng chuyện gì?”
Thi Hảo im lặng một lát mới đáp: “Nơi đến chính là Bắc Kinh.”
Ôn Ỷ định hỏi: “Bắc Kinh thì…”
mới một nửa thì cô bèn dừng , do dự giây lát mới hỏi tiếp: “… Mẹ của Lương Tây Kinh đang ở Bắc Kinh đúng ?”
Ôn Ỷ là phóng viên bản tin nên dĩ nhiên cô tiếng gió nhiều hơn thường đôi ba phần.
Theo những gì cô , ba Lương Tây Kinh ly từ khi còn nhỏ. Mẹ của định cư lâu dài ở Bắc Kinh, còn ba thì du lịch khắp nơi thế giới, ít khi về nước, cho dù ông về nước cũng bao giờ đặt chân đến Bắc Kinh.