Biết chuyện Ôn Ỷ và Tần Lâm với , Thi Hảo ngay lập tức gửi lời chúc mừng.
Ôn Ỷ meme b.ắ.n pháo hoa mà Thi Hảo gửi đến, khóe môi cong lên: “Hay là b.ắ.n một quả pháo hoa thật ở thành phố Giang cho tớ ?"
Thi Hảo thành khẩn đáp: "Tớ nổi, là đòi Tổng giám đốc Tần ."
Ôn Ỷ: "."
Trò chuyện vài câu, Thi Hảo mới nhớ mà hỏi: "Tổng giám đốc Tần bây giờ đang ở ?"
Ôn Ỷ lơ mơ hiểu ý: "Đương nhiên là ở khách sạn."
Thi Hảo dường như cảm thấy tiếc nuối: "Ôi."
Ôn Ỷ: "?"
Thi Hảo tiếp: "Tổng giám đốc Tần mà chẳng bá đạo chút nào ."
Ôn Ỷ hiểu ý của cô , cạn lời mất vài giây: "Anh còn đang trong giai đoạn thử việc."
Thi Hảo: "... Thì là như , phóng viên Ôn vẫn lợi hại hơn."
Ôn Ỷ: "Bình thường thôi."
Nói chuyện phiếm một lúc thì Ôn Ỷ nhận cuộc gọi từ Tần Lâm.
Đây là cuộc điện thoại đầu tiên của hai khi đồng ý ở bên , khi nhấc máy lên chẳng hiểu Ôn Ỷ cảm thấy căng thẳng. Cô giường, khẽ mím mím môi: “Alo."
Tần Lâm : "Là đây."
Ôn Ỷ đáp: "... Em biết."
Nhận cô đang ngại ngùng, Tần Lâm liền mỉm : “Anh về khách sạn ."
Ôn Ỷ hắng giọng, xoa xoa lên lông mày: “Vậy mau mau rửa mặt nghỉ ngơi ."
Nghe cô , Tần Lâm cảm thấy buồn : “Chỉ thế thôi ?"
Ôn Ỷ hỏi : "Hả?"
Tần Lâm thở dài, dường như bó tay chịu thua: “Em buồn ngủ ?"
Ôn Ỷ: "Cũng ."
Tần Lâm tiếp: "Được, tắm rửa, em ngủ nhé."
"Vâng." Ôn Ỷ đáp, suy nghĩ giây lát : “Chúc ngủ ngon."
Tần Lâm cũng chúc: "Ngủ ngon nhé."
Đêm đầu tiên khi bên , Ôn Ỷ hề lấy một xíu xiu nuối tiếc nào đối với .
Đây là cảm nhận chân thật của Tần Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-349.html.]
Ngày hôm , Ôn Ỷ mở mắt , cầm điện thoại di động lên thì thấy bạn trai cũ tái nhậm chức của gửi tới mười mấy tin nhắn.
Tin nhắn sớm nhất đến lúc bảy giờ, hỏi cô dậy .
Sau đó cứ cách hai phút gửi một tin nhắn, đến mười giờ thì liên tục gửi cho cô vài tin nhắn, công ty tạm thời chút việc, ngoài công tác một chuyến.
Vừa bạn gái công tác, Tần Lâm oán giận vô cùng sâu sắc.
Cách một lớp màn hình, Ôn Ỷ cũng thể cảm nhận .
Cô nhịn , trả lời tin nhắn của , vỗ về tâm trạng của .
Tin nhắn mới gửi , Tần Lâm gọi điện thoại cho cô.
Ôn Ỷ nhấc máy: “Alo."
Tần Lâm phía đầu dây bên ồn ào một chút: “Em dậy ?"
Ôn Ỷ thoáng bối rối, chút ngượng ngùng: “Vâng, em mới dậy, đang ở sân bay ?"
Cô tiếng ồn.
Giọng Tần Lâm trầm xuống: “Anh đến thôi."
Ôn Ỷ "" lên một tiếng.
Tần Lâm cạn lời: “Chỉ thôi ?"
Ôn Ỷ im lặng, khẽ thì thào: “Chú ý an , công tác mất bao lâu?"
Tần Lâm tính toán sơ sơ một lượt: “Chắc là một tuần."
Ôn Ỷ hiểu: “Được ."
Tần Lâm nhíu mày: "Hả?"
Ôn Ỷ cảm thấy lúc ấu trĩ, cô mỉm : “Vậy một tuần chúng gặp nhé?"
Nghe , Tần Lâm thở dài: “Được."
Nỗi tủi hờn của sâu: “Hình như em chẳng luyến tiếc một tẹo teo nào nhỉ?"
"... Chúng mới thôi." Ôn Ỷ nhắc nhở : “Em còn quen với cảm giác bên cạnh thêm một ."
Nghe cô như , Tần Lâm nghẹn lời luôn.
Nếu sớm Ôn Ỷ sẽ thế, chi bằng lắm miệng hỏi còn hơn.
Đau lòng vài giây, Tần Lâm nghiêm mặt : “Vậy một tuần em cố gắng thích ứng nhiều một chút."
Ôn Ỷ mặt mày tươi tỉnh, vui vẻ đồng ý với : “Được."
Hai trò chuyện thêm một lát, mãi cho đến khi Tần Lâm sắp lên máy bay mới lưu luyến rời mà cúp điện thoại.
Sau khi với , Tần Lâm gọi điện thoại và nhắn tin cho Ôn Ỷ cao hơn nhiều nhiều so với khi còn đang theo đuổi.