Lần sự lo lắng của đám cư dân mạng chẳng khác nào đang mua thêm việc cho cô. Nếu như Thẩm Minh Yến ngày cô từng theo đuổi Lương Tây Kinh thì khác nào gia tăng độ khó cho việc theo đuổi của cô ?
Vốn dĩ bây giờ, thái độ của Thẩm Minh Yến dành cho cô chẳng mặn mà gì.
Bỗng dưng, cô chợt nhớ một chuyện.
Mấy ngày cô hỏi Thẩm Minh Yến rằng hôm nào thì về Giang Thành, Thẩm Minh Yến bảo với cô là ngày mai. Lúc đó Thẩm Âm còn phàn nàn bảo, thể về để tham dự buổi mắt phim của ?
Thẩm Minh Yến trả lời tin nhắn của cô.
Nghĩ đến đây, Thẩm Âm cảm thấy vô cùng thất bại, cô nhấn ảnh đại diện wechat của Thẩm Minh Yến.
Thẩm Âm chằm chằm tin nhắn trả lời nọ, im lặng một chốc, ngập ngừng gửi một tin nhắn : "Tổng giám đốc Thẩm…"
lúc , Thẩm Minh Yến với vẻ phong trần mệt mỏi xuống khỏi máy bay thấy mấy bên cạnh đang bàn luận: "Ôi Thẩm Âm đáng thương quá, đó tổng giám đốc Lương từ chối thì thôi, bây giờ tổng giám đốc Lương còn dẫn theo đuổi đến tham dự buổi mắt phim mới của cô nữa. Chuyện như thế ai mà thấy khó chịu cơ chứ?"
"Thẩm Âm vẫn yêu ai, lẽ là vì tổng giám đốc Lương nhỉ?"
"..."
Giọng của qua đường liên tục chui lỗ tai khiến bước chân của Thẩm Minh Yến khựng .
Anh lấy bình tĩnh, nhận chiếc điện thoại từ tay của trợ lý hỏi: "Có tin gì quan trọng ?"
Trợ lý sắc mặt của Thẩm Minh Yến, nghĩ một lúc vẫn hiểu ý của là gì.
Anh còn kịp đáp, màn hình điện thoại di động của Thẩm Minh Yến sáng lên.
Thẩm Minh Yến mở máy, mím môi gửi một tin nhắn: "Có chuyện gì ?"
Thẩm Âm lập tức bật lên khỏi giường, cô dậy, nhắn tin trả lời : "Anh hết bận ?"
Đầu ngón tay của Thẩm Minh Yến khẽ nhúc nhích: "Rồi."
Thẩm Âm: "Ngày mai mấy giờ bay?"
Thẩm Minh Yến: "Làm ?"
Thẩm Âm: "Biết rõ còn hỏi, đương nhiên là quan tâm đến ."
Thẩm Minh Yến thường xuyên mấy tin nhắn và câu của Thẩm Âm cho kinh ngạc, nên đáp thế nào cho .
Anh chằm chằm mấy chữ "quan tâm đến " đó cụp mi mắt nhắn : "Chẳng cô đang tuyên truyền cho bộ phim mới ?"
Một tuần , Thẩm Minh Yến nhận thời gian biểu mời mà tới của Thẩm Âm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-359.html.]
Trên lịch trình là lịch việc của cô trong nửa tháng tới.
lúc Thẩm Minh Yến nhàn đến phát chán bèn thoáng qua nó một chút, bắt đầu từ buổi mắt phim, Thẩm Âm liên tục tới các thành phố khác để tuyên truyền. Sau khi đợt tuyên truyền kết thúc, cô sẽ tham gia các buổi chụp hình tạp chí và các sự kiện quảng cáo thương mại.
Nhìn qua còn bận bịu hơn cả .
Lúc đó, thứ gửi kèm theo thời gian biểu đến cho Thẩm Minh Yến là tin nhắn "mùi mẫn" của Thẩm Âm: "Tổng giám đốc Thẩm, nếu Giang Thành thì sẽ gặp theo đuổi gần một tháng đấy."
Ba chữ " theo đuổi" là câu cô trong Thẩm Minh Yến vô tình gặp cô trong một bữa tiệc riêng, khi cô cuộc gặp gỡ là tình cờ, bảo: "Cô Thẩm thật sự cảm thấy đây là sự tình cờ ?"
Khi hỏi câu , nghĩ Thẩm Âm sẽ tức giận, hoặc cảm thấy hổ.
điều khiến cảm thấy bất ngờ là Thẩm Âm xong còn trợn tròn mắt lên và hỏi: "Tổng giám đốc Thẩm, hóa cũng việc tình cờ ?"
Thẩm Minh Yến nghĩ thầm, thằng ngu.
Anh cô bằng ánh mắt lạnh nhạt, hờ hững : "Cô Thẩm."
Thẩm Âm lập tức ngăn lời : "Đừng gọi là cô Thẩm, cứ gọi là Thẩm Âm hoặc là Âm Âm cũng ."
Khóe môi của Thẩm Minh Yến mím thành một đường thẳng, lên tiếng đáp lời cô.
Thẩm Âm ý của , bèn nhoẻn miệng , "Tổng giám đốc Thẩm , thông minh như , chắc chắn vì tình cờ gặp nhiều đến mà, đúng chứ?"
Thẩm Minh Yến giả ngu, bày vẻ mặt chút cảm xúc: "Tại ?"
Thẩm Âm ngạc nhiên hỏi : "Anh á?"
"..." Lúc đó Thẩm Minh Yến uống chút rượu, đầu óc tỉnh táo nên mới tiếp lời cô: "Cô Thẩm thì cơ chứ."
Thẩm Âm a một tiếng đáp: "Phải ha."
Sau đó, cô hề hổ, chằm chằm với đôi mắt đào hoa sáng lấp lánh: " biết tổng giám đốc Thẩm bạn gái, thế nên định theo đuổi tổng giám đốc Thẩm, trở thành theo đuổi ."
"..."
Đang nghĩ tới đây, di động của bỗng vang lên nữa: "Lại bận hả?"
Thẩm Minh Yến hồn, quen với việc nhắn tin qua wechat tốn thời gian như nên là bấm điện thoại của Thẩm Âm, gọi thẳng sang cho cô: " mới xuống máy bay."
Thẩm Âm sửng sốt một chút, đó kinh ngạc : "Anh về Giang Thành hả?"
Thẩm Minh Yến ừm một tiếng.
Thẩm Âm chớp mắt mấy cái, hít một thật sâu, hỏi: "Sao về sớm thế?"
Nghe ý tứ thăm dò trong lời của cô, Thẩm Minh Yến một cách khó hiểu, đó với giọng trầm thấp, rõ ràng: "Cô rõ mà còn hỏi."