Lương Tây Kinh lên tầng, Thi Hảo trong phòng lấy dầu tẩy trang xuống nhà tẩy trang và rửa mặt cho Ôn Ỷ.
Sau khi tẩy trang xong, Thi Hảo gọi cô dậy, đó cho cô một bộ đồ ngủ sạch sẽ.
Ôn Ỷ mơ mơ màng màng dậy đồ ngủ tiếp.
Thi Hảo bộ dạng vội vã chui trong chăn của cô thì thở dài đầy bất lực.
Sau khi xong việc, Thi Hảo cũng thấm mệt.
Cô sợ nửa đêm Ôn Ỷ tỉnh thấy đang ở chỗ lạ sẽ sợ hãi nên nhắn tin cho Lương Tây Kinh bảo với rằng tối nay cô sẽ ngủ ở tầng.
Tin nhắn gửi , Lương Tây Kinh lập tức hỏi: [Đã dọn dẹp xong hả?]
Thi Hảo: [Vâng.]
Lương Tây Kinh: [Cô thế nào ?]
Thi Hảo: [Trông vẫn còn .]
Lương Tây Kinh: [Em ngủ ?]
Thi Hảo nghĩ nghĩ một lúc trả lời : [Em thấy khó ngủ.]
Một lúc Thi Hảo thấy tin nhắn của Lương Tây Kinh: [Hay là xuống đấy nhé?]
Thi Hảo đang chuẩn xuống đây ở cùng cô.
Cô suy nghĩ mấy giây từ chối : [Ngày mai còn mà, em cố gắng thì chắc vẫn ngủ thôi.]
Lương Tây Kinh: [Nếu ngủ thì với một tiếng.]
Thi Hảo: [Em .]
Kết thúc cuộc trò chuyện, Thi Hảo bỏ điện thoại xuống.
Rèm trong phòng kéo kín, ánh sáng từ sân chiếu xuyên qua cửa sổ.
Buổi tối trời mưa nên bầu trời đêm ánh trăng treo lơ lửng .
Thi Hảo chằm chằm ánh đèn rực rỡ đó đầu Ôn Ỷ đang ngủ say ở bên cạnh, suy nghĩ chút hỗn loạn.
Có lẽ ngày hôm nay xảy khá nhiều chuyện, khi Thi Hảo mệt mỏi chìm giấc ngủ, cô mơ thấy nhiều thứ.
Khi cô tỉnh , căn phòng vẫn tối mịt, cô bỗng chốc cảm thấy lạ lẫm.
Thi Hảo ngây mấy giây mới nhận rằng đang ở phòng khách tầng.
Ôn Ỷ còn ở trong phòng nữa, cô dụi dụi đôi mắt ngái ngủ, vén chăn xuống giường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-57.html.]
Lúc khỏi phòng, cô thấy Ôn Ỷ đang ngẩn ghế sô pha trong phòng khách.
"Cậu dậy hả?"
Thi Hảo gần vươn tay sờ trán cô : "Không sốt chứ?"
Ôn Ỷ: "… Uống say thì mà sốt ?"
Thi Hảo lườm cô một cái: "Bác sĩ bảo sức đề kháng kém sẽ sốt."
Ôn Ỷ mấp máy môi nhưng dám cãi .
Thi Hảo quanh một vòng nhưng thấy bóng dáng của Lương Tây Kinh bèn hỏi: "Anh ?"
Ôn Ỷ: "Thấy dậy, tổng giám đốc Lương sợ tớ thấy ngại nên bảo tớ với là đến công ty ."
Thi Hảo ồ một tiếng cụp mắt cô : "Cậu thấy thế nào ?"
Sắc mặt Ôn Ỷ tái, cô gắng gượng nở một nụ với cô: "Tớ vẫn , chỉ là dày khó chịu chút thôi."
Hai đang chuyện thì bỗng nhiên chuông cửa vang lên.
Thi Hảo tới cửa ngoài, là dì Trần - chăm sóc chuyện sinh hoạt hàng ngày của Lương Tây Kinh. những ngày như , Lương Tây Kinh hiếm khi gọi dì Trần tới để chăm sóc .
Căn nhà còn của Lương Tây Kinh khá gần công ty nên những lúc Thi Hảo tới tìm thì thường xuyên ở bên đó.
"Dì Trần ạ." Thi Hảo mở cửa : "Sao hôm nay dì tới đây thế?"
Dì Trần và Thi Hảo gặp nhiều nên bà cô với Lương Tây Kinh là yêu. Bà bảo Thi Hảo: "Tây Kinh gọi điện cho bảo hai đứa một bạn uống quá chén, dày chắc là thoải mái lắm nên kêu tới nấu bữa sáng để mấy đứa ấm dày."
Thi Hảo ngẩn , cô ngờ rằng Lương Tây Kinh suy nghĩ chu đáo đến .
Chào hỏi với dì Trần xong, đợi bà nhà bếp, Ôn Ỷ mới cảm khái: "Tổng giám đốc Lương càng ngày càng cách quan tâm khác hơn ."
Thi Hảo gì.
Cô xuống bên cạnh Ôn Ỷ, im lặng một lúc hỏi: "Sao tối qua uống nhiều như thế?"
Ôn Ỷ khựng , cô cũng giấu diếm gì : "Tớ mới nhận một bài phỏng vấn, đối phương thích uống rượu hơn nữa cũng thích mời rượu khác."
Thi Hảo nhíu mày: "Sếp cản ?"
Nghe đến câu , Ôn Ỷ nở một nụ cay đắng: "Thư ký Thi của tớ , ai cũng thể gặp một sếp như Lương Tây Kinh giống và trợ lý Dương ."
Lương Tây Kinh nổi tiếng với việc bảo vệ của , cho dù là Thi Hảo những nhân viên khác tham gia tiệc tối cùng thì từ đến nay đều cho phép khác ép nhân viên trướng của uống rượu cả.
Họ uống thì uống, uống thì thôi.
Nghe , Thi Hảo chau mày : "Anh thì chỗ nào chứ?"
Ôn Ỷ: "Trước giờ đều cho nhân viên uống rượu , cũng để khác rót rượu cho nhân viên, thế mà còn ?"