Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 67

Cập nhật lúc: 2025-01-25 02:46:51
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ đến đây, động tác của Thi Hảo trở nên nhẹ nhàng hơn.

 

Cô chậm rãi đến gần, đang say ngủ chăn. Cô nhịn mà lấy điện thoại chụp mấy tấm ảnh hình cái đầu đang để lộ ngoài của .

 

Đột nhiên, trong căn phòng yên tĩnh vang lên mấy tiếng tách tách.

 

Động tác của Thi Hảo cứng đờ . Cô còn kịp thực hiện biện pháp khắc phục nào thì Lương Tây Kinh mở mắt .

 

“…”

 

Hai bốn mắt .

 

Một lát , Thi Hảo đang định mở miệng thì Lương Tây Kinh vươn tay , kéo cô đến bên : “Đừng nghịch.”

 

Hơi thở nóng rực của phả cổ Thi Hảo. Anh bằng giọng trầm trầm: “Ngủ thêm một lúc.”

 

“?”

 

Thi Hảo sấp chăn, giữ nguyên tư thế khó xử đó chừng nửa phút mới ngẩng mặt lên bên cạnh.

 

Anh đang tỉnh táo tỉnh táo ?

 

Dựa chút ánh sáng yếu ớt, Thi Hảo rõ hàng mi rũ xuống của .

 

Lương Tây Kinh tỉnh dậy.

 

Nghĩ đến hành động của , Thi Hảo cảm thấy buồn . Người một loại hạn chế nào đó mơ thấy ôn hương nhuyễn ngọc* ?

 

*Ôn hương nhuyễn ngọc: Ý đến con gái xinh , dịu dàng.

 

Người trong giấc mơ của là cô là… Người khác?

 

Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu cô, Thi Hảo bất chợt nhận hình như từ đến giờ cô từng hỏi Lương Tây Kinh về những chuyện liên quan đến phương diện tình cảm của .

 

Hai bọn họ bắt đầu bằng một đêm hỗn loạn, , lúc rõ với về việc phát triển chuyện tình cảm thể để cho khác thì cả hai đều nhắc đến quá khứ.

 

hỏi Lương Tây Kinh, Lương Tây Kinh cũng hỏi cô.

 

Nghĩ đến đây, Thi Hảo cảm thấy chua xót trong lòng. Cô chọc chọc lên mặt Lương Tây Kinh: “Tổng giám đốc Lương, mơ thấy nào thế?”

 

Cô lẩm bẩm một , cũng hy vọng là sẽ trả lời.

 

Không ngờ, Thi Hảo dứt lời thì thấy giọng nam trầm khàn quen thuộc: “Thi Hảo.”

 

Thi Hảo ngẩn .

 

Lương Tây Kinh mở mắt nữa, vẻ mặt dần tỉnh táo hơn một chút: “Sao em còn ngoài?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-67.html.]

 

“…” Thi Hảo chớp chớp mắt giải thích: “Ôn Ỷ mệt nên ngủ, em lên đây xem tổng giám đốc Lương giao cho công việc nào .”

 

Lương Tây Kinh và cô đối mắt vài giây: “Có.”

 

Thi Hảo kinh ngạc: “Gì ?”

 

Lương Tây Kinh dịch sang một bên vén chăn lên, ý tứ rõ ràng.

 

Thi Hảo , do dự một chút: “… Đi ngủ ?”

 

Lương Tây Kinh : “Thư ký Thi, ngủ cùng một lát nhé?”

 

“…”

 

Thi Hảo nên lời, khó hiểu hỏi : “Sao thể ngủ giờ ?”

 

“Anh buồn ngủ.” Lương Tây Kinh thuận miệng .

 

Thi Hảo tin là Lương Tây Kinh rảnh rỗi buồn ngủ. Anh cả đống công việc .

 

Kể cả là ngày cuối tuần thì cũng thể chuyện thực sự việc gì để giống như bọn họ . Huống chi gần đây công ty còn đang tranh giành dự án làng nghỉ dưỡng ở thành phố Bình, hẳn là bận rộn mới đúng.

 

Điều mà Thi Hảo là Lương Tây Kinh lên kế hoạch buổi chiều đưa cô đến một nơi.

 

Bởi thế cho nên buổi sáng, trong khi cô còn đang ngủ thì lôi hết những tài liệu cần xử lý cho xong, cũng tham dự xong cuộc họp trực tuyến ở nước ngoài .

 

Làm xong cả mà Thi Hảo vẫn thức dậy nên Lương Tây Kinh mới cùng Tần Yến đến phòng tập thể dục lúc hơn chín giờ.

 

Chỉ là dù ngàn tính vạn tính cũng tính đến chuyện Ôn Ỷ sẽ từ trời rơi xuống thành phố Bình, thế còn rủ Thi Hảo dạo phố.

 

Sau khi hai tách lầu, Lương Tây Kinh đến thư phòng xem kế hoạch một lúc.

 

Cảm thấy buồn ngủ cho nên bèn về phòng ngủ. Vừa mới ngủ nửa tiếng đồng hồ thì Thi Hảo đến.

 

Sau vài giây cứng đờ, Thi Hảo ồ lên một tiếng im lặng xuống.

 

Lương Tây Kinh kéo cô lòng thấp giọng hỏi: “Em buồn ngủ ?”

 

Thi Hảo lắc đầu.

 

Đêm qua cô ngủ đủ .

 

Lương Tây Kinh ừm một tiếng. Ánh mắt ngưng đọng khuôn mặt cô: “Ban nãy em lẩm bà lẩm bẩm gì thế?”

 

Nghe thấy lời , tinh thần Thi Hảo căng thẳng: “… Em quên mất .”

 

Lúc những lời , cô dám Lương Tây Kinh. Cô để chút suy nghĩ nhỏ nhặt của bản .

Loading...