Nếu như lý trí của Thi Hảo yếu một chút, chắc lẽ cô sẽ Lương Tây Kinh mê hoặc.
May mắn , lý trí của cô từ đến giờ vẫn luôn kiên định vững vàng.
Sau khi cô kiên quyết từ chối Lương Tây Kinh, cũng đề nghị tiếp nữa.
Nhẩm thấy thời gian trôi qua nửa phút, Thi Hảo ngập ngừng : “Vậy em cúp máy nhé?”
Lương Tây Kinh hỏi: “Chuẩn ngủ ?”
Thi Hảo cân nhắc trong chốc lát: “Chờ tắm xong ngủ cũng .”
Lương Tây Kinh bật : “Được.”
Hai ngắt điện thoại, cũng chẳng gì cả.
Thi Hảo thấy tiếng nước đang chảy tí tí tách phát từ đầu dây điện thoại bên Lương Tây Kinh, bỗng nhiên cô cảm thấy căn phòng tĩnh mịch và quạnh quẽ thở của cuộc sống.
Ánh trăng sáng trong ngoài cửa sổ xuyên qua khe hở của khung cửa chiếu rọi căn phòng, Thi Hảo chăm chú, đôi khi tiếng của Lương Tây Kinh chui trong tai, trong đầu cô chợt nảy một ý nghĩ thôi thúc.
Qua một lúc, tiếng nước chảy ở bên dừng hẳn.
Lương Tây Kinh lấy khăn tắm qua và hỏi Thi Hảo: “Còn đang đó ?”
Thi Hảo đổi sang tư thế khác: “Anh tắm xong ?”
Lương Tây Kinh khoác áo choàng tắm lên , lấy khăn lông lau nước nhỏ giọt tóc, âm giọng trầm: “Ừ.”
Không chờ Thi Hảo câu tiếp theo, hỏi: “Thấy buồn ngủ ?”
Thi Hảo: “Đợi sấy khô tóc là em thể ngủ luôn .”
Lương Tây Kinh .
Cho tới khi sấy khô tóc, đồng hồ chuyển sang một ngày mới.
Hôm Thi Hảo cần nên cô cũng vội ngủ.
Nghe thấy tiếng động bên chỗ Lương Tây Kinh, cô chuẩn lên giường ngủ, Thi Hảo hỏi: “Em cúp máy nhé?”
Lương Tây Kinh đáp mà chỉ hỏi: “Buổi tối những gì ?”
“Ăn cơm, sách.” Thi Hảo trả lời: “Còn thì ?”
Cô Lương Tây Kinh ngắt máy, hỏi câu gì Thi Hảo sẽ đáp nấy.
Lương Tây Kinh: “Nói chuyện khoa học và kỹ thuật y tế bàn ăn.”
Thi Hảo hắng giọng: “Cuộc trò chuyện ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-89.html.]
“Cũng tạm .” Lương Tây Kinh : “Anh định nước ngoài một thời gian.”
Chuyện Lương Tây Kinh công tác ở nước ngoài là chuyện thường xuyên, cô khẽ chớp mắt: “Anh ?”
Lương Tây Kinh: “Nước Đức.”
Thi Hảo hiểu, trang thiết y tế tại Đức phát triển vượt bậc, chọn đến đó để khảo sát tình hình là chuyện bình thường.
Trước đây, về chuyện Thi Hảo để ý đôi chút. Chẳng qua, cô nghĩ Lương Tây Kinh quyết định nhanh đến thế.
Nghĩ đến đây, Thi Hảo hỏi bằng giọng điệu bình thường: “Chúng định hợp tác với Khang Thuỵ ?”
Lương Tây Kinh: “Hai bên đang trong giai đoạn tìm hiểu lẫn thôi.”
Thi Hảo hiểu .
Im lặng một thoáng, Lương Tây Kinh đang hỏi cô Đức thì Thi Hảo lên tiếng : “Vậy để tuần em nhắc với chị Trần chuyện công tác.”
Chị Trần mà Thi Hảo nhắc đến là một trong những trợ lý của Lương Tây Kinh, chị thông thạo mấy thứ tiếng và tiếng Đức là một trong đó.
Nghe cô , Lương Tây Kinh dừng , thôi hỏi nữa: “Được.”
Nói chuyện phiếm với vài câu, Thi Hảo thấy buồn ngủ .
Lương Tây Kinh quấy rầy cô nữa, nhường Thi Hảo ngắt máy.
Đặt điện thoại xuống, Thi Hảo cố gắng chìm giấc ngủ.
Hồi lâu , cô mở mắt , cầm điện thoại lên.
Khi thấy tin nhắn của Thi Hảo, Ôn Ỷ xong và nộp bản thảo quan trọng nhất tháng của .
Cô lập tức trả lời Thi Hảo: [Tớ việc xong, còn ngủ? Tổng giám đốc Lương ở chỗ hả?]
Thi Hảo: [Anh ở đây. Ngày mai rảnh ?]
Ôn Ỷ: [Ngủ cho đến khi nào tự tỉnh thì rảnh, gì?]
Thi Hảo: [Đi xem nhà với tớ.]
Ôn Ỷ: [???]
Thi Hảo: [Tớ xem nhà.]
Ôn Ỷ: [… Suy nghĩ của đến bất chợt quá đấy.]
Thi Hảo: [Có ? Lúc tớ cũng từng với mà.]
Chuyện Thi Hảo mua nhà là ý nghĩ nhất thời, hồi còn học cô mục tiêu như .