khi xuống cạnh Lương Tây Kinh, cô quan sát một lúc thì mới phát hiện hai hàng ghế đầu như thế sẽ gây chú ý, cũng tiện cho lắm.
Lương Tây Kinh thấy cô cứ xung quanh thì cụp mắt xuống hỏi: "Làm ?"
Thi Hảo thể với rằng các cặp đôi hàng tiện lắm nếu ở hàng ghế sẽ phù hợp hơn. Cô suy nghĩ một lúc mới thuận miệng : "... Anh cao quá đấy, khi nào sẽ chặn mất tầm của những đằng ?"
"..."
Lương Tây Kinh ngờ mới chỉ tạm xa bạn gái một đêm và một buổi sáng thôi mà cô bắt đầu soi mói đủ điều như .
Đột nhiên nghĩ tới cái câu mà Tần Lâm trong uống rượu cùng với , nếu như một phụ nữ hài lòng với thì chắc chắn sai điều gì đó, còn về việc sai điều gì thì tự mà suy nghĩ .
Lương Tây Kinh suy nghĩ một hồi nhưng vẫn nghĩ .
Anh thầm suy xét thêm một lúc mới lên tiếng hỏi: "Gần đây chuyện gì khiến cho em cảm thấy vui hả?"
"?"
Thi Hảo ngơ ngác, cô bằng ánh mắt nghi ngờ: "Cái gì cơ?"
Lương Tây Kinh lý luận đó của Tần Lâm cho cô .
Thi Hảo nghẹn họng, chút dở dở : "Anh cảm thấy gì khiến em vui ư?"
Lương Tây Kinh: "Chắc chắn là ."
Thi Hảo “” một tiếng, nhịn mà trêu chọc một chút: "Tự tin đến cơ ?"
Lương Tây Kinh: "Không là tự tin."
Thi Hảo: "Vậy thì đó là cái gì?"
Lương Tây Kinh thấy dáng vẻ tò mò của cô thì nhếch môi : "Em đoán xem."
Hiếm khi rảnh rỗi chơi trò chơi với cô.
Thi Hảo cũng chẳng cảm ơn vì điều đó, cô mắng : "... Ấu trĩ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-94.html.]
Lương Tây Kinh hề tức giận khi bạn gái chê là ấu trĩ.
Anh mỉm , khi đang định gì đó bộ phim bắt đầu chiếu . Thi Hảo đụng cánh tay của Lương Tây Kinh một cái đó hai cũng im lặng.
-
Bộ phim mà Thi Hảo và Ôn Ỷ chọn là một bộ phim nước ngoài cũ chiếu , đây là một bộ phim điện ảnh về chủ đề tình cảm thời lượng cũng khá là ngắn, năm cô và Ôn Ỷ học đại học từng xem bộ phim và hai thích nó.
Bộ phim điện ảnh theo kiểu trình bày theo trình tự ngược nên nó vô cùng hấp dẫn.
Thi Hảo xem bộ phim nhiều nhưng mỗi xem cô cảm xúc khác . Cô ngưỡng mộ lòng can đảm theo đuổi tình yêu của nam nữ chính và cũng hâm mộ họ thể bên đến bạc đầu.
Cô tập trung xem nên cũng để ý đến việc Lương Tây Kinh xem lâu rời mắt khỏi màn hình mà về phía cô.
Đối với Lương Tây Kinh thì bộ phim như Thi Hảo nghĩ.
Đèn trong rạp chiếu phim tắt từ lâu, chỉ còn ánh đèn huỳnh quang dịu nhẹ phản chiếu màn hình lớn.
Lương Tây Kinh dựa ánh sáng yếu ớt đó để chằm chằm Thi Hảo một lúc thật lâu, khi thấy cô vẻ như sắp nhận thì mới thôi cô nữa.
Hầu hết những đến xem bộ phim đều là những đôi tình nhân hoặc là những em gái nhỏ tuổi. Trong rạp vô cùng yên tĩnh, đến cảnh đầu nam nữ chính hôn môi thì mới ồ lên, gần đến đoạn kết tiếng thút thít.
Thi Hảo .
Tuy câu chuyện cũng khiến cô cảm động nhưng cô , cho dù là cảm động tủi thì cô cũng thể .
Bộ phim điện ảnh kết thúc nhưng Thi Hảo vẫn hề động đậy, Lương Tây Kinh cũng nhúc nhích.
Một lúc lâu Thi Hảo mới đầu về phía ở bên cạnh: "Chúng đây?"
Lương Tây Kinh: "Lát nữa ."
Thi Hảo: "Sao cơ?"
Lương Tây Kinh liếc mắt đoàn lượt dậy và rời , thấp giọng : "Chúng cuối cùng."
"..."
Mặc dù Thi Hảo rõ Lương Tây Kinh cái gì nhưng cô vẫn theo .