Chồng Tôi Là Kẻ Thù - Chương 98

Cập nhật lúc: 2025-01-28 04:14:06
Lượt xem: 29

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ năm cấp ba Thi Hảo dùng sinh hoạt phí do trại trẻ mồ côi cung cấp, chủ nhật nào cô cũng thêm, kỳ nghỉ đông và nghỉ hè cô cũng sẽ thêm. Đến khi học đại học cô tìm một công việc mức lương cao ở trung tâm thành phố.

 

xui xẻo là cô tháng đầu tiên thì sa thải .

 

Lý do cô sa thải tương tự như những gì xảy ở nhà hàng tối nay nhưng quá giống.

 

Vào thời điểm đó nhà hàng một vị khách quen, thỉnh thoảng đó sẽ đến nhà hàng ăn cơm. Chi phí bỏ ở nhà hàng cũng là thấp, vị khách nào hào phóng sẽ cho nhân viên phục vị tiền boa, Thi Hảo cũng kiếm nhiều tiền ở đây.

 

Có một vị khách đó tình cờ thấy Thi Hảo, đó cô thu hút và bắt đầu theo đuổi cô.

 

Khi Thi Hảo còn học đại học vẫn còn trong sáng ngây thơ, đúng là mẫu khiến cho yêu ngay từ cái đầu tiên.

 

Vị khách đó theo đuổi Thi Hảo gần một tháng nhưng cô vẫn luôn phớt lờ nên vô cùng tức giận. Anh cảm thấy Thi Hảo là một vô cùng bướng bỉnh, thà mười hai tiếng một ngày thêm trong nhà hàng để lấy tiền lương hai trăm tệ cũng chấp nhận , cảm thấy coi thường.

 

đến ngày thứ bảy ca của Thi Hảo, cố ý bẫy khiến cho cô hất thức ăn đang bưng lên lúc cô mang thức ăn lên.

 

Sau khi xảy chuyện nọ bắt đầu ầm lên.

 

Anh yêu cầu nhà hàng đuổi việc Thi Hảo nếu sẽ để yên chuyện .

 

Cuối cùng khi quản lý thấy yêu cầu cũng suy nghĩ quá nhiều mà đồng ý ngay và đưa quyết định giống như Lương Tây Kinh.

 

đó quản lý từng với Thi Hảo rằng cô việc chăm chỉ nên thích nhân viên như cô, hơn nữa còn hỏi cô việc ở nhà hàng trong kỳ nghỉ hè .

 

...

 

Khi Ôn Ỷ như , Thi Hảo thản nhiên: "Năm mươi năm mươi."

 

Ôn Ỷ an ủi cô: "Cậu đừng suy nghĩ nhiều, chuyện của hai giống mà, lúc đó hãm hại, còn bây giờ là do nhân viên phục vụ đó cẩn thận."

 

Thi Hảo hỏi vặn : "Lỡ như cô cũng hãm hại thì ?"

 

Câu hỏi đó khiến cho Ôn Ỷ nghẹn lời, trả lời .

 

Ôn Ỷ gì một lúc đó mới bình luận: "Cậu để ý mấy chuyện vụn vặt thôi."

 

Thi Hảo phủ nhận.

 

ghế sofa đèn chùm trần nhà, khẽ : "Ôn Ỷ."

 

Ôn Ỷ: "Hả?"

 

"Cậu xem, một ngày nào đó tớ sẽ..." Cô vẫn hết câu thì Ôn Ỷ cắt ngang: "Phì phì phì, tất nhiên là . Tại thể nghĩ như chứ, tin chuyện của và Lương Tây Kinh sẽ thành đúng ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-ke-thu/chuong-98.html.]

Thi Hảo gì.

 

Ôn Ỷ khuyên cô: "Không cần nghĩ nhiều vì chuyện cũng chỉ là chuyện nhỏ thôi, bản và Lương Tây Kinh đang ở vị trí khác cho nên cách xử lý chuyện và cái của hai cũng khác , hiểu ?"

 

Thi Hảo nháy mắt mấy cái, mơ hồ : "Tớ ."

 

Cô buồn rầu: "Là tớ tự dằn vặt bản một lúc thôi, cúp máy đây."

 

Ôn Ỷ: "... Được, nếu vẫn thấy bứt rứt thì gọi cho tớ."

 

Cúp điện thoại, Thi Hảo thẳng ghế sofa mới chuẩn phòng tắm rửa mặt.

 

mới dậy thì chuông cửa vang lên.

 

Thi Hảo nghi ngờ đến cánh cửa, khi cô thấy Lương Tây Kinh qua mắt mèo thì sửng sốt.

 

Cô mở cửa , bằng ánh mắt kinh ngạc: "Anh về nhà cũ ?"

 

Lương Tây Kinh chằm chằm khuôn mặt của Thi Hảo như thể để bản bỏ lỡ bất cứ một biểu cảm nhỏ xíu nào mặt cô.

 

"Lương Tây Kinh." Thi Hảo thấy gì thì giơ tay lên quơ quơ mặt , trong nháy mắt cổ tay của cô bắt lấy.

 

Thi Hảo: "... Anh gì thế?"

 

Lương Tây Kinh cụp mắt thấp giọng : "Xin em."

 

Thi Hảo ngây mấp máy môi: "Anh xin em gì?"

 

"Ban nãy lúc ở nhà hàng, nghĩ đến cảm nhận của em." Lương Tây Kinh chằm chằm cô bằng giọng trầm thấp: " lúc đó đồng ý với yêu cầu của Lưu Bằng mới là biện pháp phù hợp nhất."

 

Đó cũng là cách nhất để dập tắt trò hề để nhà hàng thể khôi phục hoạt động kinh doanh như bình thường. Nếu như thì Lương Tây Kinh cũng sẽ đồng ý một cách dễ dàng như thế.

 

Thi Hảo giật , cô ngờ Lương Tây Kinh sẽ đến giải thích rõ với cô vì chuyện nhỏ , càng ngờ sẽ chỉ để xin cô.

 

Rõ ràng đây cũng của .

 

"Em... Là do em vấn đề." Thi Hảo cũng nên tự kiểm điểm : "Cách xử lý của vấn đề gì cả."

 

Lương Tây Kinh mỉm : "Cũng mà."

 

Thi Hảo ngập ngừng "Ở cơ?"

 

Sao cô phát hiện nhỉ.

 

Lương Tây Kinh nghiêng đầu hôn lên cổ tay cô một cái chậm rãi : "Có một vấn đề đó là cho thư ký Thi vui."

Loading...