Trong mấy câu  thoáng qua, cô    vài từ then chốt: cô   kể chuyện mảnh lụa cho Lương Phù.
 
Mà Lương Phù cũng là  từ cổ đại tới, nếu dựa  những tin tức ,  chừng    thể suy  rằng cha của Phúc Sinh  xuyên về cổ đại.
 
Tạ Tiểu Ngọc lòng rối như tơ vò, bước  Cao Ký.
 
Cao Phân thấy cô nhíu mày, cô bé  bình thường luôn vui vẻ, bèn lo lắng hỏi:
 
“Sao  con,     mơ thấy chuyện   ?”
 
Tạ Tiểu Ngọc   để Cao Phân lo lắng.
 
Cho dù Lương Phù   thì cũng chẳng   gì,   cũng  thể   quá khứ .
 
Cô  kể chuyện Lương Thiên Đông gọi điện thoại cho  trai .
 
Lần  cô đến thành phố là  chuyện khác, nhưng cứ ấp úng mãi    mở lời thế nào.
 
Cao Phân trong lòng  lo  gấp: “Trời ơi, con bé  bình thường nhanh nhẹn gọn gàng, hôm nay   ấp a ấp úng ,  nhanh , con  định   lo đến c.h.ế.t đấy chứ?”
 
“Mẹ, con  trễ kinh hai mươi ngày .”
 
Cao Phân  sinh ba đứa con, quá rõ chuyện   nghĩa là gì. Bà tính  thời gian,  là mấy ngày  khi Tiểu Ngọc và Phúc Sinh mới động phòng,  mang thai .
 
Cao Phân vui mừng khôn xiết, lập tức đưa cô  bệnh viện kiểm tra,  đường còn trách yêu: “Sao  gọi Phúc Sinh  cùng con?”
 
Tạ Tiểu Ngọc mân mê ngón tay,  hồi hộp  mừng rỡ: “Con cũng  chắc mà, sợ mừng hụt nên  dám  với  .”
 
Cao Phân nghĩ bụng, con bé  bình thường chuyện gì cũng  chủ kiến,  mà chuyện lớn như thế  rụt rè như . Bà vui vẻ : “Đến bệnh viện kiểm tra là  liền mà.”
 
Đến bệnh viện kiểm tra, quả nhiên  mang thai.
 
Bác sĩ vui vẻ chúc mừng: “Khoảng năm mươi ngày  đấy.”
 
Ông  thấy bà  chồng  chiều con dâu  để  cho hết, liền dặn dò: “Cơ thể thai phụ nhỏ nhắn, về   nên ăn quá nhiều, nếu thai nhi quá to thì sinh thường sẽ khó.”
 
Tạ Tiểu Ngọc xoa xoa bụng phẳng lì, trong lòng cũng  vui.
 
Cô và Phúc Sinh... sắp  con .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-120.html.]
Cao Phân đưa Tạ Tiểu Ngọc về nhà, dặn cô nghỉ ngơi thật ,  đó gọi điện cho đội khảo cổ, bảo Phúc Sinh mau đến.
 
Bà  gọi điện cho Chu Cẩm ở Kinh thị, báo tin vui rằng Tiểu Ngọc  mang thai.
 
Vừa cúp máy xong, bà chuẩn   về thì  bật . Bà lú lẫn , còn  báo tin mừng cho  cả và chị dâu của Tiểu Ngọc nữa chứ.
 
Phúc Sinh nhanh chóng đến nơi, lúc đó Tạ Tiểu Ngọc đang   ghế  tắm nắng.
 
Phúc Sinh quỳ nửa gối  mặt Tiểu Ngọc, áp tai  bụng cô,   nhịp tim của em bé.
 
Tạ Tiểu Ngọc đỏ mặt: “Phải mấy tháng nữa mới   mà.”
 
Phúc Sinh  cô đầy dịu dàng: “Anh  thấy nhịp tim của em , khác hẳn  khi.”
 
Tạ Tiểu Ngọc : “Đồ ngốc,   mang thai, em còn  xúc động ?”
 
Cô kéo cái ghế nhỏ bên cạnh  cho Phúc Sinh ,   với : “Hôm nay em  ngang qua hợp tác xã, đúng lúc thấy Lương Thiên Đông đang gọi điện cho Lương Phù. Có khả năng Lương Phù  đoán  vị mưu sĩ bên cạnh Thập Nhất hoàng tử chính là cha  xuyên về.”
 
Phúc Sinh bình tĩnh, bảo Tạ Tiểu Ngọc đừng lo,  sẽ xử lý  thỏa.
 
Lạc Thành từng là kinh đô của nhiều triều đại, hiện đang khai quật mấy ngôi mộ cổ. Vài ngày  khi Phúc Sinh trở về, đội khảo cổ ngôi mộ Đại hoàng tử  điều Lương Thiên ĐSng đội khác, tham gia khai quật một ngôi mộ cổ khác.
 
Hai ngôi mộ cách  bốn, năm chục cây , Lương Thiên Đông  thể  tai mắt cho Lương Phù  nữa.
 
Cô   dám  với Lương Phù chuyện , chỉ  thể giấu kín.
 
…
 
Sau khi mang thai, Tạ Tiểu Ngọc  nghén  nặng. Thể chất của cô vốn  yếu,   cũng   cách nào khác, đành  xin nghỉ dài hạn ở đơn vị.
 
Chu Cẩm từ Kinh thị mang theo bao lớn bao nhỏ đến,   là Cao Phân  bến xe đón bà.
 
“Mẹ , bên    con chăm sóc Tiểu Ngọc  mà.”
 
Chu Cẩm vui vẻ : “Cháu dâu của  mang thai , đương nhiên   qua. Ba con còn vui hơn, cứ giục  mau mau tới đây.”
 
Cuộc sống hằng ngày của Tạ Tiểu Ngọc giờ chỉ là ăn với ngủ, qua giai đoạn nghén thì bụng cũng  nhô lên.
 
Phúc Sinh mua một chiếc xe đạp, mỗi ngày đều đạp xe    về, dù  mưa cũng nhất định  về với Tạ Tiểu Ngọc.