Thấy Đại Trụ như sắp ,   : “Nấu mứt quả.”
 
Đại Trụ mắt sáng rỡ, mứt chắc chắn còn ngon hơn: “Cháu  nhặt củi!”
 
“Cháu  nhặt quả, rửa quả.” Tiểu Ni và Tiểu Trụ cùng  khiêng giỏ quả  sân,  lên ghế con, hái từng quả từ nhánh cây  chậu.
 
Chỉ  Tạ Tiểu Ngọc , Phúc Sinh lên núi hái quả đỏ là đặc biệt dành cho cô, nấu mứt  đường đỏ.
 
Lúc , cô càng mong sớm   ở riêng với Phúc Sinh.
 
Cao Phân thì lòng vui như mở hội. Cưới Tiểu Ngọc cho Phúc Sinh đúng là quyết định đúng đắn. Nếu   Tiểu Ngọc, với tính cách của Phúc Sinh thì  ngoài cũng chịu thiệt, ở nhà cũng khó sống. Biết bao   nhà bà cưới về một “bà tổ tông”, nhưng   , Tiểu Ngọc và Phúc Sinh thật  là trời sinh một cặp.
 
Ăn sáng xong còn   đồng, nhưng vì  xảy  chuyện ầm ĩ, nên  trễ giờ. Tạ Tiểu Ngọc lén  bếp giúp Cao Phân nấu cơm.
 
“Mẹ, con  chuyện   bàn với  một chút.”
 
Cao Phân trừng mắt  cô:
 
“Nói nhanh , đừng úp mở lằng nhằng.”
 
Tạ Tiểu Ngọc nấu ăn  ngon, nhưng nếu  tới phiên cô  bếp, thì tuyệt đối cô  đụng  bếp lửa. Lần  tự nhiên theo  bếp, chắc chắn chẳng  chuyện gì . Trong lòng Cao Phân chột , bởi vì bà cảm thấy Tiểu Ngọc và Phúc Sinh  hợp , nên  càng sợ con dâu  đòi về thành phố.
 
Tạ Tiểu Ngọc  : “Mẹ, con    đừng mắng con nhé. Con   ở riêng với Phúc Sinh.”
Cao Phân từng  ý nghĩ để Phúc Sinh và Tiểu Ngọc  ở riêng, nhưng  khi tính kỹ  thì thấy  . Phân  thì   tiền xây nhà cho tụi nhỏ, mà trong nhà  ba  em trai, nếu  phân gia,   Phúc Sinh và Tiểu Ngọc sinh con, bà còn  thể giúp bế cháu.
 
Tạ Tiểu Ngọc thì  thể yếu ớt, vai  vác nổi, tay  xách nổi, còn Phúc Sinh thì tính tình quái lạ. Hai  mà  ở riêng, Cao Phân  yên tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-32.html.]
 
Bà   mắng  sợ hai nàng dâu ngoài   , nên đành hạ giọng chửi:
 
“Con   ngốc  đấy? Cái nhà  là cha của thằng cả và thằng ba xây. Phân nhà  thì con với Phúc Sinh chẳng  lấy một mảnh ngói ! Để hai đứa  ngủ  cây cho !”
 
Tạ Tiểu Ngọc  mắng cũng  nản chút nào. Thực  bà  chồng vẫn thiên vị Phúc Sinh. Điều Cao Phân lo là phân gia thì hai    chỗ ở,  ngoài sẽ khổ. Còn Tạ Tiểu Ngọc thì nghĩ, chỉ cần  riêng, thế nào cũng sẽ  hơn bây giờ.
 
Vì  Cao Phân  lo Phúc Sinh   chia nhà khi phân gia? Tạ Tiểu Ngọc từng   trong làng , Phúc Sinh  cùng cha với Diệp Kim Sơn và Diệp Ngân Sơn. Khi cha ruột của hai  em Kim Sơn – Ngân Sơn mất vì bệnh, Cao Phân mới hơn hai mươi tuổi,   ngoại hình quyến rũ nổi bật, một  nuôi hai con nhỏ, nên  mấy ông già góa trong làng nhòm ngó.
 
Sau đó, Cao Phân cứu  một  đàn ông trẻ tuổi từ  núi. Người   khôi ngô, khi hồi phục thì  chẳng nhớ nổi  là ai. Khi đó là những năm 50, mới giải phóng xong,   cách nào để tìm về quê cũ  tra  phận  khi mất trí. Cuối cùng   ở  làng, lập hộ khẩu  sống chung với Cao Phân. Hai  sống  mặn nồng,  đàn ông đó đối xử với hai đứa con riêng của Cao Phân như con ruột.
 
Một ngày nọ,   đột nhiên   nhớ  một chút ký ức,   về tìm xem  thể nhớ thêm gì . Đàn ông mà, luôn  tìm về cội nguồn. Khi đó Cao Phân còn    mang thai Phúc Sinh, nên  đồng ý.  từ   , cha ruột của Phúc Sinh  bao giờ trở  nữa.
 
Cao Phân cũng  tái giá, một  vất vả nuôi mấy đứa con khôn lớn.
 
Nếu phân gia, Cao Phân sợ con cả và con thứ sẽ  căn nhà ngói  là do cha ruột của họ xây nên, đến lúc đó thì   ?
 
Tạ Tiểu Ngọc   khi phân gia  thể thuê nhà trống của đội sản xuất. Tiền thuê nhà ở thành phố cũng chỉ mấy đồng một tháng, thuê của đại đội thì một tháng chỉ  một đồng rưỡi đến hai đồng là đủ.
 
Trong lòng cô , chẳng bao lâu nữa kỳ thi đại học sẽ  khôi phục, cải cách mở cửa cũng sẽ bắt đầu, chỉ cần cố gắng cầm cự đến lúc đó là . Mấy đồng tiền thuê nhà chẳng đáng bao nhiêu.
 
Tạ Tiểu Ngọc tình nguyện bỏ chút tiền, dọn  ở riêng với Phúc Sinh. Đợi đến khi chính sách nới lỏng, sẽ cùng Phúc Sinh lên thành phố.
 
“Mẹ, con còn chút tiền,    cho con mười tám đồng tám, giờ còn dư hơn nửa. Con và Phúc Sinh dọn  ngoài chắc chắn   đói. Mẹ  xem Phúc Sinh gầy thế , con  dọn  ngoài để bồi bổ cho  . Mẹ,  đồng ý  mà?”
 
Cao Phân trong lòng  lung lay.  lúc ,  làng bên mang đến hai cân thịt lợn,  mời Phúc Sinh sang xem giúp con trâu cày của họ.