Trước khi nghỉ Tết, hiệu trưởng Trần gọi Phúc Sinh và Tiểu Ngọc đến  chuyện,  rằng Phúc Sinh tiến bộ quá nhanh, còn Tiểu Ngọc thì vốn  nền tảng vững chắc: “Đợi sang học kỳ mới, hai em chuyển lên lớp 12 cuối cấp, chuẩn  thi đại học  mùa hè năm .”
 
Hiệu trưởng  kịp đề xuất, thì Tạ Tiểu Ngọc cũng  định  . Cô  ngờ Phúc Sinh tiến bộ nhanh đến . Nếu  nhảy lớp, hè năm  mới học lớp 12, thì  đến năm  nữa mới thi đại học. Với đà tiến bộ của Phúc Sinh hiện tại,    thể tham gia kỳ thi năm 1978!
 
Sau khi thống nhất, đợi qua Tết Nguyên đán sẽ  học lớp 12A, kỳ thi đại học tháng 7 năm 1978 vẫn còn nửa năm nữa –   đủ thời gian chuẩn .
 
Trước kỳ nghỉ,  mấy phóng viên của tòa soạn đến trường, họ  khắp nơi phỏng vấn về tình hình thi đại học  khôi phục trong năm nay. Huyện Thanh Hà là vùng đất  truyền thống hiếu học, trong lịch sử từng xuất hiện hàng chục trạng nguyên, bảng nhãn, thám hoa, cho nên điểm đến cuối cùng của họ là trường trung học Văn Thành.
 
Tạ Tiểu Ngọc và Phúc Sinh   khỏi văn phòng hiệu trưởng, thì tình cờ gặp mấy phóng viên . Trong  đó,  một phóng viên trung niên  thấy Phúc Sinh thì như  dọa sợ, hoảng hốt : “Cậu…  là…”
 
Phúc Sinh lạnh nhạt liếc mắt  một cái,   như thể quen  .  dù ở cổ đại  thời đại ,  chắc chắn  từng gặp  .
 
Phúc Sinh thấy     ác ý, liền  đầu,  để tâm đến nữa.
 
Tạ Tiểu Ngọc nghiêng đầu hỏi: “Chú ơi, chú thấy Phúc Sinh giống  quen của chú ?”
 
Người đó vội vàng lắc đầu: “Trong mắt    sát khí, chú  dọa sợ .”
 
Tạ Tiểu Ngọc nhịn   bật : “Phúc Sinh   hung dữ, các bạn trong trường đều  thích   đấy.”
 
Phúc Sinh tiến bộ vượt bậc như ,  nhiều   hỏi  bí quyết học tập.  Phúc Sinh  thích  chuyện, mà phương pháp học của  vốn là dựa  thiên phú cộng với sự nỗ lực hơn  – cũng   điều  thể dễ dàng truyền dạy.
 
Phúc Sinh đem giấy trắng cắt , ai đến thì đưa cho một tờ. Trên giấy chỉ  mấy chữ đơn giản nhưng là sự thật: 【Chuyên tâm, cần cù】.
 
Tạ Tiểu Ngọc sẽ   giải thích,  rằng khi Phúc Sinh học bài thì trong mắt chỉ  kiến thức trong sách. Còn cô thì tổng kết  một vài phương pháp học tập và chia sẻ cho  .
 
Vì  Phúc Sinh và Tiểu Ngọc   yêu quý trong trường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-73.html.]
 
Hiệu trưởng Trần  tới bắt tay: “Phóng viên Hàn, cuối cùng cũng đợi  các , mời , mời .”
 
Hàn Nguyên Tông  ông  đến phỏng vấn xem, ở huyện Thanh Hà – nơi  bề dày văn hóa và lịch sử – trong năm đầu tiên khôi phục kỳ thi đại học, liệu  học sinh nào đặc biệt đáng để đưa tin?
 
Hiệu trưởng Trần : “Huyện Thanh Hà chúng  nhân tài xuất chúng,  kỳ thi đại học  , căn cứ theo điểm ước tính,  hai học sinh  khả năng đạt hơn bốn trăm điểm.”
 
Bốn trăm điểm,  thể tùy ý đăng ký  bất kỳ trường đại học nào trong cả nước, phóng viên Hàn dùng bút ghi chép  cuộc trò chuyện, : “Huyện Thanh Hà quả  hổ danh là nơi từng sinh  cả chục trạng nguyên, bảng nhãn.”
 
“ .” Hiệu trưởng Trần cũng vô cùng tự hào.
 
Hiệu trưởng Trần  tiếp: “Lớp 11  một học sinh tên là Diệp Phúc Sinh, còn lợi hại hơn, khi mới nhập học chỉ  trình độ tiểu học, chỉ dùng một tuần để ôn tập lịch sử mà thi  điểm tuyệt đối!”
 
“Trí nhớ  đến  ?” Hàn Nguyên Tông thán phục.
 
“Không chỉ  thế,  thi học kỳ , từ học sinh đội sổ, tổng điểm của em   vươn lên  trong top ba của lớp.”
 
Hiệu trưởng Trần : “  để em  theo học lớp 12 để tham gia kỳ thi đại học  mùa hè năm ,  khi  xuất hiện thêm một trạng nguyên cấp thành phố!”
 
Hàn Nguyên Tông đặt bút xuống, cũng  kích động: “Vậy  thể phỏng vấn học sinh Diệp Phúc Sinh   ?”
 
“Đương nhiên là  ,  mới  ngoài đấy.”
 
Hiệu trưởng     chính là Phúc Sinh cùng vợ  là Tạ Tiểu Ngọc. Bây giờ mới khôi phục kỳ thi đại học, vợ chồng cùng thi đại học cũng   chuyện hiếm, thậm chí còn     con  mới  thi đại học, ví dụ như   nhiều.
 
Hiệu trưởng Trần : “Chắc còn   xa,  cho  gọi họ  .”
 
Hàn Nguyên Tông vội : “Chúng   đến tận nhà Diệp Phúc Sinh để phỏng vấn,  xem gia đình như thế nào   thể nuôi dạy  học sinh xuất sắc như .”