Trước Tết, Phúc Sinh  vác đá xây xong tường rào quanh nhà.
 
Con trai cưng nhà thím Liêu cũng  xuất viện về nhà, ca phẫu thuật thành công, nhưng trong nhà thì móc sạch cả tiền.
 
Để góp tiền phẫu thuật cho Triệu Phú Quý, mấy cô con gái lén mang hết tiền dành dụm trong nhà .
 
Mấy bà  chồng  chịu,  vì Triệu Phú Quý mà nhà họ chẳng sống nổi nữa.
 
Hơn nữa,  bên nhà thông gia –  vợ của Triệu Phú Quý –   bỏ  đồng nào?
 
Không thể cứ nhằm  mấy đứa con dâu nhà họ để "vặt lông" mãi như .
 
Lúc  tiền sính lễ đưa  ít .
 
Ba nhà chồng hẹn  đến nhà thím Liêu  ầm một trận,  nếu còn như  nữa thì cứ để bà  đón cả ba cô con gái về, nhà họ  nuôi nổi dạng con dâu .
 
Sau đó, về nhà liền thu   bộ quyền quản lý tài chính trong nhà,  cho con dâu nhà thím Liêu đụng tới tiền nữa.
 
Mấy cô con gái của thím Liêu thì  chịu, vì nhà  phân riêng ,   lý gì  chồng  quản tiền nhà con cái.
 
Nhất là cô con gái lớn, bản   công việc, mỗi tháng kiếm hơn ba mươi đồng tiền lương,    đưa cho  chồng quản.
 
Cô  cãi  với Tằng Dũng Khánh trong nhà.
 
Nhà thím Liêu đón Tết trong tiếng cãi vã om sòm.
 
Ngày 28 tháng Chạp, con dâu bà cũng sinh con, là một bé gái trắng trẻo mũm mĩm,  đáng yêu.
 
 thím Liêu   vui — vì   cháu trai cưng.
 
Thế nên tháng ở cữ cũng chẳng chăm lo đàng hoàng, so với lúc con dâu nhà họ Diệp sinh thì đúng là khác một trời một vực.
 
Có  hàng xóm thấy   mắt, :
 
“Thím Liêu , bà cũng  nấu cho con dâu một con gà mái bồi bổ chứ,  thì học nhà Cao Phân mua móng giò hầm đậu phộng cũng ,  tốn bao nhiêu .”
 
Tâm trạng thím Liêu vốn   .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-79.html.]
Nếu   vì con dâu thèm ăn, bắt Triệu Phú Quý nửa đêm  trộm dưa với rau củ, thì nó    thương chỗ đó, suýt nữa thì  sinh nở  nữa .
 
“Đẻ một đứa con gái thì  gì đáng để bồi bổ chứ.”
 
Mẹ ruột của con dâu  chịu nổi nữa, quát lên:
 
“Bà   cũng sinh ba đứa con gái đấy ? Đồ trời đánh, bà mà dám  chăm con gái  cho tử tế lúc ở cữ,  đón nó về nhà luôn,  bao giờ cho   nữa. Nhà họ Liêu giờ mang tiếng quá , xem còn nhà nào dám gả con gái qua đây !”
 
Thím Liêu tạm thời im ắng, nhưng nghĩ  nghĩ  vẫn thấy  cam lòng, liền chạy đến nhà Tạ Tiểu Ngọc gây chuyện, đòi Phúc Sinh bồi thường viện phí cho Triệu Phú Quý.
 
“Phải bồi thường, nhất định  bồi thường, chính Phúc Sinh  thừa nhận , là   dùng đá đập  vòng chân của Phú Quý.”
 
Tạ Tiểu Ngọc đang ở trong phòng học bài, liền bảo Phúc Sinh đừng  ngoài, còn  thì   :
 
“Thím Liêu,   tức là bà thừa nhận Triệu Phú Quý  trộm rau nhà , còn dám đến đây đòi tiền thuốc men? Nhà họ Liêu       ở đội liên phòng , bà  hỏi  , tội trộm cắp  xử mấy năm tù?”
 
“Phú Quý  trộm  !”
 
Tạ Tiểu Ngọc : “Vậy tức là bà thừa nhận nó  hành vi trộm cắp  đấy nhé. Dù  trộm , nhưng   ý đồ và hành vi,  còn đòi viện phí của nhà ? Vậy thì chúng  đến đồn công an  cho rõ ràng, bà chuẩn  đón Tết trong tù với con trai  là .”
 
Thím Liêu  dám nữa, về nhà mãi vẫn  nghĩ thông.
 
Nhà họ Liêu từng  thời huy hoàng như  — cha bà là bác sĩ thú y của thôn, mấy đứa cháu trai đều  tiền đồ, ba cô con gái cũng gả  chỗ .
 
Vậy mà bây giờ, một đứa cháu ly hôn, một  mất việc ở trạm thú y, con trai cưng thì   thương.
 
Thím Liêu thấy  , bèn chạy sang xã bên mời một ông thầy bói về xem vận.
 
Thầy bói chỉ là kẻ bịp bợm, thấy   tiếng , thấy ma  tiếng ma.
 
Ông   thím Liêu và Cao Phân xung khắc, hỏi bà lúc trẻ   khi nào Cao Phân sống  thì bà  gặp xui, còn khi nào Cao Phân gặp xui thì bà  ăn nên   ?
 
Thím Liêu nghĩ  đúng là như thế thật!
 
Thầy bói  chẳng sai chút nào.
 
Hồi còn con gái, Cao Phân  hơn bà, giỏi giang hơn bà, lấy chồng cũng hơn.
 
Cao Phân sinh liền hai đứa con trai, còn bà thì sinh hai đứa con gái liên tiếp, cái gì cũng  so thua.