Hôm đó, một con heo rừng từ  núi lao xuống đội ba thôn Đại Hà, húc  thương hai  đàn ông trưởng thành, giẫm nát cả một đám hoa màu.
 
Chính Phúc Sinh  đ.ấ.m c.h.ế.t con heo rừng .
 
Đội sản xuất chia thịt, khu tập thể thanh niên trí thức cũng  chia hai cân.
 
Trong đó, Lương Thiên Đông là  ăn nhiều nhất.
 
Lương Thiên Đông  giật , thấy  lưng Tạ Tiểu Ngọc còn  Diệp Phúc Sinh vẻ mặt lạnh lùng, càng sợ hơn.
 
Tên ngốc  một đ.ấ.m  thể g.i.ế.c c.h.ế.t heo rừng – ai mà    phát điên đánh  ?
 
Lương Thiên Đông trốn   lưng chị cả thanh niên trí thức – Lưu Vân,  lớn tiếng phản bác: “Tạ Tiểu Ngọc, cô thật vô lương tâm!  ở đây với cô hai năm,  mà cô   chịu lấy  họ !”
 
“  , đầu cô  bệnh ? Ai ở với ai chứ? Chúng  đều là thanh niên trí thức về nông thôn lao động! Anh họ cô là đồ biến thái,  thà c.h.ế.t cũng  lấy !”
 
“Cô dám mắng  !   thư về méc  !”
 
“Cô cứ  mà méc!   lấy chồng ở Đại Hà thôn ,     gì ? Năm đó   trêu chọc một con mèo,  nó cào một cái, liền đánh c.h.ế.t nó ngay  mặt  .
 
“Rồi cái năm đầu mới về nông thôn,  con ch.ó cỏ sủa chúng  mấy tiếng, nửa đêm   lén g.i.ế.c nó   lẩu chó ăn.
 
“Lúc còn  ở xưởng, cãi  với Tiểu Lưu,   đánh    liệt giường suốt nửa năm.
 
“Cô  thử xem,     đồ biến thái thì là gì?!”
 
Cái  tên Lương Phù đó là  họ của Lương Thiên Đông, ông ngoại là bí thư xưởng.
 
Lương Phù tính tình tàn nhẫn, ít , cả nhà máy mấy nghìn ,  ai  sợ  .
 
Năm Tạ Tiểu Ngọc mười sáu tuổi, Lương Phù đến nhà cầu hôn,  đính hôn với cô.
 
Nhà họ Tạ  địch  nhà họ Lương, nhưng Tạ Tiểu Ngọc cực kỳ ghét Lương Phù.
 
Cô lén bỏ nhà trốn về nông thôn, đến Đại Hà thôn.
 
Không bao lâu , Lương Thiên Đông cũng xuất hiện.
 
Tạ Tiểu Ngọc , chính là Lương Phù phái Lương Thiên Đông đến Đại Hà thôn để theo dõi cô.
 
Hai năm đầu sống tạm yên.
 
Vừa tròn mười tám tuổi, Tạ Tiểu Ngọc  đủ tuổi kết hôn – Lương Thiên Đông lập tức  sức khuyên cô  về thành phố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-9.html.]
 
Vì nếu cô  chịu  về, Lương Phù cũng  cho Lương Thiên Đông về .
 
Lương Thiên Đông khuyên Tạ Tiểu Ngọc: “Tiểu Ngọc,    cách giúp cô  về thành phố. Cô lấy   ,  cần  , ở nhà chơi thôi, còn sướng hơn sống ở nông thôn nhiều!”
 
Tạ Tiểu Ngọc lập tức  đầu  lấy Diệp Phúc Sinh, khiến Lương Phù   hết hy vọng.
 
Lương Thiên Đông lên huyện gọi điện cho Lương Phù,  Tạ Tiểu Ngọc thà lấy một thằng ngốc chứ nhất quyết  chịu  về thành phố.
 
Đầu dây bên , Lương Phù bật  lạnh lẽo: “Cô  lấy chồng? Dù  c.h.ế.t  thì cũng  là  của tao.”
 
Lương Thiên Đông khuyên Lương Phù đừng  loạn.
 
Đại Hà thôn thuộc huyện Thanh Hà, nơi  trị an  nhất, tay của nhà họ Lương  vươn đến  .
 
Lương Thiên Đông cũng  về thành phố sớm.
 
 Tạ Tiểu Ngọc đúng là đồ thần kinh, thà gả chồng chứ  chịu  về.
 
Cô  đành  với Lương Phù: “Anh , em  khiến cô  mất việc dạy học ở trường làng, giờ cô   xuống ruộng  . Cô  yếu ớt như , chắc chắn  chịu nổi lao động nặng . Cùng lắm vài tháng là đổi ý thôi, đến lúc đó ly hôn  về thì dễ sắp xếp hơn. Cô  lấy một thằng ngốc, em dám đảm bảo lúc ly hôn vẫn còn trong trắng.”
 
Tên điên như Lương Phù thì chẳng thèm quan tâm chuyện Tạ Tiểu Ngọc  lấy chồng  .
 
Hắn  : dù cho Tạ Tiểu Ngọc  là cái xác chết, thì cũng  cưới xong  chôn  mộ tổ nhà !
 
Tạ Tiểu Ngọc đang phát kẹo cưới cho các thanh niên trí thức ở điểm tập kết.
 
Lương Thiên Đông chạy theo hỏi: “Tạ Tiểu Ngọc, Diệp Phúc Sinh  ngốc   dữ,  ngày phát điên  khéo đánh c.h.ế.t cô đấy. Cô tay chân nhỏ như que tăm,  chỉ cần một tay là bóp c.h.ế.t  cô .”
 
“Lương Thiên Đông, cô   lời  tử tế  đó? Trước mặt Phúc Sinh nhà  đấy!”
 
Tạ Tiểu Ngọc tức  đánh cô .
 
“Hắn là đồ ngốc mà,   hiểu . Cô  ,  chẳng  giận, mặt lúc nào cũng đơ . Chẳng hiểu cái gì gọi là thích nữa. Anh  thích cô như thế,  cô   chịu lấy  ? Cô đúng là nhẫn tâm!”
 
Tạ Tiểu Ngọc đáp: “Con Đại Hoàng ở đầu thôn cũng thích cô,  cô  lấy nó ?”
 
Mấy thanh niên trí thức về ăn cơm trưa đều bật .
 
Đại Hoàng là con trâu cày của đội sản xuất.
 
 là  – thích  là chuyện của hai .
 
Tạ Tiểu Ngọc  từ chối rõ ràng , thế mà nhà họ Lương còn ép cô đến mức  lấy một kẻ ngốc.