Tạ Tiểu Ngọc đưa tiền và tem phiếu cho Hàn Tích:
 
“Cậu  mua ít gạo, rau, thịt với trứng nhé, hôm nay tụi  đến nhà bà nội Chu ăn cơm.”
 
Hàn Tích: … Cháu dâu lớn thật là  sống theo cảm xúc!
 
“Cái đó…  khi đến cả bếp  cũng chẳng  sờ  , bác gái cả  sẽ đuổi   ngoài đấy.”
 
Tạ Tiểu Ngọc : “Cậu cứ  mua  ,  với Phúc Sinh giờ sẽ qua nhà bà nội Chu.”
 
Hàn Tích trả  tiền, nhưng giữ  tem phiếu.
 
Tem thì   , nhưng trong   tiền.
 
“Đó là bác gái ,  bỏ tiền,  đưa tem.”
 
Tạ Tiểu Ngọc  tranh với  nữa.
 
Lúc  xe buýt, cô kể cho Phúc Sinh  giấc mơ đêm qua:
 
“Ông nội Diệp  về nhà, trong nhà  treo đầy màn trắng, bà nội Chu bệnh c.h.ế.t . Em vốn định tối qua đến tìm , nhưng trong mơ cứ  tỉnh dậy nổi.”
 
Phúc Sinh nghiêng đầu  Tạ Tiểu Ngọc.
 
Mỗi   chuyện quan trọng, Tiểu Ngọc đều  .
 
May mà  cô, nếu  thì lúc tìm  bà nội Chu,  khi bà  c.h.ế.t .
 
Dù sư phụ từng , ai  cũng sẽ  chết,  cần quá đau buồn, nhưng    bà nội Chu c.h.ế.t lúc .
 
Anh nắm lấy tay Tạ Tiểu Ngọc — kiếp ,  sẽ  bao giờ buông tay cô .
 
Khi đến nhà họ Diệp thì vẫn còn khá sớm.
 
Quý Mặc Liên  thức dậy mở cửa liền thấy hai  họ, vội vàng chặn :
 
“Sao  là hai  nữa?”
 
“Bọn  đến thăm bà nội Chu.” Tạ Tiểu Ngọc  thẳng,  đẩy cô  .
 
“Đây là nhà , các    ,  thì  báo công an đấy!”
 
Tạ Tiểu Ngọc  ,  lạnh: “Bà chỉ là con dâu mà chiếm nhà của bà nội Chu,  còn tưởng  là chủ nhà? Đây là nhà của ông nội Diệp, bà nội Chu là vợ của ông, bà mới là chủ nhân thật sự của căn nhà . Bọn   hẹn  với bà hôm nay đến thăm. Chó ngoan thì tránh đường, cút!”
 
Quý Mặc Liên:… Con nhỏ  dám mắng bà  là chó?!
 
Tạ Tiểu Ngọc bỗng “phì” một tiếng, : “Xin  chó nhé, chó là bạn  của con .   nên lấy bà  so với chó. Chó còn  trung thành và bảo vệ chủ, còn bà thì  xứng.”
 
Quý Mặc Liên… Con tiện nhân  rõ ràng là đang mắng cô còn  bằng chó!
 
Lúc , Diệp Tiêu Hổ và Dư Tiểu Tiền cũng  thức dậy:
 
“Chuyện gì  chị dâu? Hai   là ai ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-nguoi-co-dai/chuong-98.html.]
 
Tạ Tiểu Ngọc  thẳng:
 
“Bọn  là bạn học của Hàn Tích, mà Hàn Tích là cháu của bà nội Chu, chắc hai  quen    nhỉ? Hôm qua bọn   đến đây, hẹn với bà nội Chu hôm nay đến sửa  mái nhà cho bà.”
 
Nói , cô cùng Phúc Sinh  thẳng đến căn nhà .
 
Vợ chồng con trai thứ hai  thấy gương mặt Phúc Sinh, trong lòng hoang mang  kém gì Quý Mặc Liên hôm qua.
 
Đến khi hỏi  vợ chồng nhà  cả mới , thì  hôm qua họ  gặp .
 
“Anh hai, chị dâu,  hôm qua hai    với tụi em một tiếng?”
 
Quý Mặc Liên : “Tụi chị cũng  ngờ bọn họ hôm nay  đến nữa. Trên đời   giống  nhiều lắm, dù  thì  hai cũng   , tuyệt đối  thừa nhận thằng đó là con Lão Tam.”
 
Cửa phòng phía   chốt từ bên trong, Tạ Tiểu Ngọc gõ mãi mà  thấy động tĩnh gì, cô bắt đầu lo lắng.
 
Bà nội Chu chắc chắn là giống như trong giấc mơ, đêm qua phát bệnh .
 
“Phúc Sinh,  là  phá cửa ?” Phúc Sinh khỏe, nhất định  .
 
Phúc Sinh lắc đầu.
 
Anh lùi vài bước, mượn lực nhảy lên mái nhà, gỡ  hơn chục viên ngói  chui xuống từ  mái  căn phòng phía .
 
Sắc mặt bà cụ đỏ bừng, trán nóng ran, chăn đắp cũng ướt sũng — là do đêm qua mưa dột.
 
Phúc Sinh lật chăn ướt , cõng bà nội Chu lên lưng, mở cửa phòng phía .
 
Anh  với Tạ Tiểu Ngọc đang  sốt ruột ngoài cửa: “Bị bệnh .”
 
Tạ Tiểu Ngọc  thấy bà nội Chu  sốt đến mức hôn mê, vội : “Đi, chúng  tới bệnh viện!”
 
Khi  đến cổng, hai bà con dâu  chặn ngay cửa: “Các  định đưa  chồng    hả?”
 
Tạ Tiểu Ngọc chẳng  tâm trạng đôi co với bọn họ: “Không thấy bà cũ  sốt đến mê man  ? Tránh đường!”
 
Quý Mặc Liên : “Chồng  với Tiêu Hổ còn  đực   gì, mau đỡ  xuống . Em  mượn xe kéo, đưa  đến bệnh viện.”
 
Đã xác định là  đưa  bệnh viện, thì để con trai đưa mới hợp lẽ.
 
Nếu , để hàng xóm xung quanh thấy,     lưng thì mất mặt lắm.
 
Hai  đàn ông bước lên, định đỡ bà Chu mê man từ lưng Phúc Sinh xuống.
 
  đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Phúc Sinh, cả hai bất giác khựng .
 
Trước mặt họ lúc , như thể Diệp Hoài Cảnh đổi tính   trở về .
 
Từ nhỏ, hai  em họ  từng thoát khỏi cái bóng của Diệp Hoài Cảnh.
 
Dù bà Chu vẫn đối xử  với họ, nhưng Diệp Hoài Cảnh  quá xuất sắc, khiến hai   luôn  lu mờ.
 
Ông cụ cũng yêu quý Lão Tam nhất, yêu đến mức khiến hai  con trai còn  phát điên vì ghen tị.