Chồng Tôi Là Oan Gia - Chương 19

Cập nhật lúc: 2024-11-28 12:26:01
Lượt xem: 49

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Em từng thích đúng ?"

 

"."

 

Cô thẳng thắn khiến ngỡ ngàng.

 

" tình cảm đó sớm còn khi một lời bỏ ."

 

"Lạc, nỗi khổ riêng."

 

"Xin , bây giờ chỉ yêu ."

 

"Lạc, em mùi của một phụ nữ."

 

" yêu , chuyện gì bất bình thường."

 

"Cho cơ hội ?"

 

"Anh cho khác cơ hội đào góc tường nhà ?"

 

"Anh..."

 

"Xin , về."

 

Nói cô xoay bước , theo bóng lưng cô, vẫn bóng lưng mảnh mai gầy gò năm xưa nhưng mang hình ảnh của một phụ nữ trưởng thành, bóng lưng từng khiến bồi hồi xao xuyến, bây giờ vẫn . Nắng chiều rải xuống vai , kéo lê chiếc bóng đổ mặt đường, lạnh lùng, cô độc.

 

Cô vứt túi xách, mệt mỏi thẳng lên sofa. Mệt não thật nha, cô đôi co với nhưng thật sự cô cần . Tình cảm ngày đó còn thì để nó im lặng vùi chôn cùng năm tháng, cô tổn thương ai.

 

Điện thoại đổ chuông, là Phong Dực gọi đến, cô ném chuyện đầu, mỉm máy.

 

"Anh xuống máy bay."

 

"Ừm. Bên đó thời tiết lạnh, nhớ giữ gìn sức khỏe."

 

"Đã về nhà ?"

 

"Vừa gặp Tuệ Thanh xong, em đang ở nhà."

 

"Ngoan đợi về."

 

"Ừm."

 

Cô hạnh phúc tận hưởng tiếng trầm thấp dụ hoặc của khúc xạ qua loa điện thoại. Cô yêu , yêu đến sâu đậm, yêu đến ai thể cắt lìa.

 

Những ngày đó, cuộc sống của cô trôi qua bình lặng, Phong Dực, Tống Tử Dương, cô thành công việc về nhà, tuyệt nhiên ghé phòng chủ tịch. Hôm nay Trầm Quân công tác, bảo hai hôm sẽ về dặn dò cô ở nhà cẩn thận. Tại ai cũng công tác chứ? Ngày mai mới về, cô chán nản.

 

Rót một cốc cacao nóng, thời tiết thành phố hôm nay chuyển lạnh đột ngột. Cô mặc chiếc áo len chui đầu dài phủ qua mông, tay ôm cốc cacao cuộn ghế sofa tài liệu. Điện thoại thông báo tin nhắn, là của Phong Dực.

 

"Đã ngủ ?"

 

"Em sắp ngủ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-oan-gia/chuong-19.html.]

đồng hồ hơn 11 giờ đêm, dối một tí, cô vốn định xem xong tài liệu mới ngủ .

 

"Bảo bối dối là ngoan."

 

"Em ."

 

"Phòng khách còn sáng đèn."

 

Cô giật ngó nghiêng, nhắn cho với một tốc độ đáng kinh ngạc.

 

"Sao ? Anh đang ở ?"

 

"Trước nhà em."

 

Cô bật khỏi ghế sofa như lò xo, bay khỏi nhà như một làn khói. Chiếc xe sang trọng im lìm cửa nhà cô, một vóc dáng tuấn quen thuộc tựa cửa xe.

 

Cô nhào lòng , ôm chặt lấy , bật tiếng trầm thấp vuốt tóc cô.

 

"Ngày mai mới về mà."

 

"Nhớ em."

 

"Em cũng nhớ ."

 

"Trời lạnh, ăn mặc kiểu gì thế , nhà cho ."

 

"Anh cũng ."

 

Cánh cửa gỗ khép bóng đàn ông cùng phụ nữ. Hắn ôm cô, hôn cô điên cuồng. Hắn nhớ đến phát điên cô gái , nhớ khoang miệng thơm tho của cô, nhớ tiếng rên rỉ của cô, nhớ cả những lúc cô đấu khẩu cùng . Chỉ trời mới mấy ngày qua khó chịu thế nào, cô là chất kích thích, một khi dây thì khó cai, suốt mấy ngày qua việc ngừng nghỉ để về sớm cùng cô. Môi lưỡi ngang tàng cuồng dã trong khoang miệng cô, tay siết chặt cô lòng. Cho đến khi cô còn chút sức lực nào mà xụi lơ trong lòng .

 

"Bảo bối, em vẫn mê như ."

 

"Dực... về cần mạnh bạo như ."

 

"Lúc thấy em thể kiểm soát ."

 

"Tối nay ở nhé. Trầm Quân công tác, em sợ."

 

"Em là đang dụ dỗ phạm tội ?"

 

"Không . Anh tắm , em chuẩn nước nóng và quần áo cho . Trời lạnh, áo của cũng nhiễm gió cả ."

 

"Anh nghĩ cần quần áo ."

 

"Em chuẩn nước."

 

Cô chuồn như một làn khói. Cô gái đến bây giờ vẫn còn e thẹn chuyện cùng hoan ái những lời ám của thật khiến đem hết lòng mà thương yêu.

 

Hắn quấn một chiếc khăn tắm ngang hông, cơ thể để trần lộ cơ bắp săn chắc. Cô ở sofa, tay lật tài liệu, ngước lên thấy bất giác đỏ mặt. Thế là hành hạ ? Một đàn ông tuyệt mĩ thế mặt cô cô tập trung cho chứ?

 

"Anh... sẽ cảm đó."

 

"Vận động cho nóng sẽ cảm."

Loading...