"Em lấy máy sấy tóc cho ."
Hắn ghế, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác bàn tay cô đan tóc , tiếng máy sấy chạy suốt chắn bớt vẻ ngượng ngùng của cô. Hắn dang tay ôm lấy cô mặt, vùi đầu trong n.g.ự.c cô, cách một lớp áo len hôn lên đó.
"Đừng quấy, để em sấy cho khô tóc."
Hắn yên lặng vùi đầu n.g.ự.c cô, cô vẫn đan tay mái tóc , khung cảnh bình yên đến ngỡ ngàng. Hắn chỉ như , chỉ ngày nào cũng như là đủ.
Cô tắt máy sấy, cất máy sấy tủ, ôm cô từ phía , chóp mũi đụng tóc cô.
"Khuya ngủ thôi bảo bối."
"Ưm"
Hắn theo cô phòng. Giây phút cánh cửa phòng đóng là giây phút hôn lấy cô, hôn quên cả trời đất, bàn tay an phận lướt dọc lướt ngang khắp cơ thể cô. Có trời mới nhớ cơ thể cô đến phát điên .
"Em mặc áo n.g.ự.c mà vẫn to như ."
"Anh..."
Hắn gian tà nắm lấy bầu n.g.ự.c cô mà xoa nắn, cách một lớp áo len. Hắn vén áo len chui tay trong.
"Tay lạnh quá."
"Chỗ khác nóng."
Hắn bế cô lên giường, cởi chiếc khăn tắm quấn ngang hông nãy giờ, tiểu trở nên to lớn ngang tàng giữa hông . Hắn cuồng dã hôn cô, cởi bỏ chiếc áo len của cô. Da thịt cô tiếp xúc với khí lạnh co rụt , ôm cô áp sát thể nóng rực của .
"Ưm... Dực..."
"Bảo bối, em mê quá."
Hắn càn quấy nơi giữa hai chân cô, ngón tay cùng tiếng nước ám .
"Dực... em nóng..."
"Bảo bối, em hư hỏng thế ."
"Cho em... Dực..."
Cô vặn vẹo thể, bầu n.g.ự.c sữa ma sát cùng lồng n.g.ự.c , cúi đầu ngậm lấy một bên mềm mại, điên cuồng gặm cắn. Hắn đem tiểu to lớn của đặt giữa nơi non mềm của cô, nhấn thắt lưng một cái đem nó chôn vùi trong nơi tư mật của con gái. Cô là thứ bao nhiêu xảy quan hệ với , bây giờ khó tiến như đầu nhưng của cô vẫn chặt khít khiến sung sướng đến tê dại.
"Dực... lớn quá..."
"Bảo bối, em chặt quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-la-oan-gia/chuong-20.html.]
Hắn luận động , mỗi một đẩy đưa mang cô lên tới tận thiên đàng, dần dà cô phối hợp nhịp điệu cùng , tiếng rên rỉ vẫn yêu kiều.
Đêm đó cả hai triền miên bao nhiêu , dừng khi cô mệt đến ngất xỉu. Cô gối đầu lên n.g.ự.c , làn da bóng loáng mồ hôi, vòng tay ôm cô, thở vẫn mang mùi vị kích tình cứ cho đến sáng.
"Hôm nay cuối tuần ?"
"Ưm... ."
Cô lười biếng bò n.g.ự.c , mắt lim dim chuẩn chìm giấc ngủ. Hai ngày nay cô ở nhà , như một đôi vợ chồng thực sự.
Hắn vuốt tóc cô gái n.g.ự.c , ôn nhu tràn đầy. Tối nay định sẽ đem cô đến giới thiệu cho Tống Tử Dương và Lâm Khải.
"Dậy nào, đưa em đến một nơi."
"Đi ?"
"Tối nay ăn cơm với một vài bạn của , bây giờ đưa em mua quần áo."
"Em mà."
" mua."
Cô uể oải khỏi nhà cùng , vẫn hờn giận vì tối qua cô đến tận gần sáng thế mà sáng nay bắt cô ngoài.
"Đem bộ sưu tập mới nhất đây."
"Vâng thưa ngài Phong."
Hắn cất giọng trầm thấp uy quyền vang khắp cửa hàng. Các cô nhân viên đều quen mặt , sở dĩ bởi vì cùng các cô tình nhân đến đây quẹt thẻ. Cô gái mẫu diễn viên, trông khá tầm thường, nhưng nhan sắc thì ăn đứt các tình nhấn của . Cô gái xinh đến thể rời mắt, vóc dáng cũng kém những cô mẫu truyền hình.
"Bảo bối, thử xem."
"Anh hứa thử xong cho em về ngủ nhé."
"Được, hứa."
Hắn vuốt tóc cô đầy cưng chiều khiến cho những nhân viên ở đây hít khí lạnh. Chủ tịch Phong của Phong thị tập đoàn cũng một mặt ôn nhu thế ? Xem cô gái bí ẩn mới là nắm giữ trái tim .
Cô thử một chiếc váy màu hồng phần dài đến đầu gối, tà váy xòe, eo thắt một chiếc nơ cùng màu. Hắn sofa cô thích thú. Cô gái của cũng gây chú ý, tùy tiện thử một bộ váy cũng thu hút bao nhiêu sự chú ý của cả cửa hàng.
Một cặp trai tài gái sắc, cô gái xinh dịu dàng, hướng trẻ con, đàn ông lạnh lùng tuấn tú. Cả hai đôi đến nỗi nhiều hít khí lạnh mà ghen tị.
"Phong Dực... ?"