Lúc , bố chồng cũng  nhịn nổi:
“Bạch Hiền, đủ ! Đây là nhà,   chỗ cho cô giở thói hỗn láo!”
 chỉ liếc ông  một cái,    sang Đàm Cầm:
“Sao hả? Cô Đàm định  đây xem kịch vui,    ?”
“Nặc Lâm  bảo  , cô dựa  cái gì mà đuổi ? Với ,  chồng mấy năm   gặp Huệ Huệ, bà   gần gũi con bé, cô quản  chắc?” Đàm Cầm cũng cao giọng.
“Bởi vì  mới là nữ chủ nhân của căn nhà ! Cho nên   quyền bảo cô cút  ngoài!”  lạnh lùng đáp.
“Ha ha, cô thật   đùa…”
 trực tiếp cắt ngang:
“Cô Đàm, e là chồng    cho cô , căn nhà  là do bố   mua! Chỉ là  giấy tờ  thêm tên chồng  mà thôi.”
Đàm Cầm   với ánh mắt khó tin.
 , căn nhà  là bố   mua.
 vẫn còn nhớ  rõ, ban đầu bố   vốn  đồng ý cho  ở bên Mạnh Nặc Lâm.
Bởi nhà   quá nghèo,  mua nổi nhà, cũng chẳng  tài cán gì, chỉ   việc nặng.
Còn  thì nghĩ   từng vì  mà liều cả mạng sống, nên mới kiên quyết  ở bên  .
Cuối cùng bố   cản nổi, sợ  chịu khổ, bèn mua cho  một căn nhà và một chiếc xe.
 lúc , cửa vang lên tiếng mở.
Quay đầu , thì  chồng  về .
Mọi  trong nhà đều   cửa.
“Sao thế? Hôm nay còn  nấu cơm ? Sao ai cũng   ?” Mạnh Nặc Lâm ngạc nhiên hỏi.
“Em dâu  chịu nấu cơm.” Mạnh Nặc Nguyệt lập tức mách lẻo.
“Sao em  nấu? Còn  đây  gì?”
“   việc cả ngày ,  mệt. Về đến nhà còn   các  mách lẻo chuyện   nấu cơm nữa ?”
“Trước đây em chẳng  cứ về là  nấu ngay ? Giờ  còn  ? Muốn để cả nhà c.h.ế.t đói ?”    gào lên.
Nhìn gương mặt giận dữ của chồng, trong đầu  thoáng hiện lên hình ảnh  thuở ban đầu dịu dàng, chiều chuộng .
 giờ  , tất cả thật nực …
“Cả nhà đông  thế, tự nấu . Với ,  chẳng  cô  chỉ ở một đêm thôi ? Giờ là thế nào?”   chằm chằm , chất vấn.
“Hôm nay    rõ , giờ còn hỏi , em điếc  giả vờ  hiểu?”   tiếp tục quát.
 liếc thấy khóe miệng Mạnh Nặc Nguyệt nhếch lên một nụ  đắc ý, thật đáng ghét.
Rồi chồng  hạ lệnh:
“Còn nữa, giờ  chính thức thông báo: Huệ Huệ sắp  học, cho nên căn nhà   thêm tên Đàm Cầm và Huệ Huệ !”
  lạnh:
“Nhà bố   mua, mà  còn  thêm tên vợ cũ? Anh giỏi tính toán thật đấy!”
Đàm Cầm thấy tình hình  , vội vàng xen :
“Cô Bạch, việc thêm tên cũng chỉ vì chuyện học hành của Huệ Huệ thôi, cô đừng nghĩ nhiều.”
 trừng mắt lạnh lẽo:
“ đang  chuyện với chồng , đến lượt một  ngoài như cô chen  ?”
Mặt Đàm Cầm tái xanh tái xám.
 chẳng buồn để ý, chỉ  thẳng  chồng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chong-toi-muon-them-ten-vo-cu-vao-giay-chung-nhan-quyen-so-huu-nha-cua-toi/2.html.]
“Bạch Hiền, thêm tên Đàm Cầm thì  ? Huệ Huệ sắp  học , con cũng  nghĩ cho con bé chứ! Không thể chậm trễ !”  chồng  xen .
“ ! Em dâu , em  nghĩ cho Huệ Huệ thì cũng  nghĩ cho em trai. Nó chỉ  mỗi Huệ Huệ là con gái!” Mạnh Nặc Nguyệt phụ họa.
“Bạch Hiền, thêm tên Đàm Cầm , mai  thủ tục. Chuyện  khỏi bàn nữa!” bố chồng  lệnh.
  sang  ông,  lúc thấy nụ  đắc ý  mặt Đàm Cầm.
“Không  sự đồng ý của , thì  ai  thêm tên cả!”  dứt khoát, ánh mắt kiên định  hề lùi bước.
“Bạch Hiền, hôm nay cô thật to gan! Cơm cũng  nấu, giờ còn dám chống đối ! Cánh cô cứng  nhỉ!” Mạnh Nặc Lâm    bước tới, ánh mắt lạnh lẽo.
“Anh định  gì?”   ánh mắt hung dữ , chợt nhận   gì đó  .
“Làm gì ? Phụ nữ   lời, thì  đánh!”      vươn tay chộp lấy cánh tay .
Bản năng mách bảo nguy hiểm,  lập tức tránh  .
 ngay lúc đó, Đàm Cầm bất ngờ xuất hiện  mặt, chắn đường  .
3.
Mạnh Nặc Lâm xông tới, một tay túm chặt lấy cánh tay , tay  giơ cao, gương mặt dữ tợn méo mó.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
Anh  thật sự  đánh  ?
Trước mắt  thoáng vụt qua từng cảnh  của thời kỳ yêu đương mặn nồng, nước mắt   kìm  mà trào .
Người đàn ông  từng hết mực yêu thương, giờ đây  vì một  phụ nữ khác mà  tay với .
 nhớ  ngày xưa khi bố  phản đối, bạn bè khuyên ngăn,   khi kết hôn, bố  chồng và chị chồng ngang nhiên chiếm lấy căn nhà của …
Họ còn lấy cớ “cả nhà sống chung thì tình cảm mới bền chặt, mới náo nhiệt”.
Giờ nghĩ , đúng là tình cảm nhà   …
Chỉ tiếc, trong đó  hề  .
“Hừ, phụ nữ  đánh thì   ngoan ngoãn!” giọng bố chồng vang lên, mang theo thứ luận điệu sáo rỗng ghê tởm.
Mẹ chồng cũng hùa theo, thêm dầu  lửa:
“ ! Gả  nhà họ Mạnh lâu như thế, đừng  con trai mập mạp, ngay cả một đứa con gái hời hợt cũng  sinh nổi, chẳng bằng một con gà mái  đẻ trứng! Giờ còn dám lớn tiếng với chúng , thật là phản !”
Mạnh Nặc Nguyệt tuy   gì, nhưng ánh mắt    tràn đầy đắc ý và ngạo mạn.
Còn Đàm Cầm,   chặn đường , lúc   trở về dáng vẻ “yếu đuối, đáng thương” như , giả vờ run rẩy  nơi nương tựa.
Thế nhưng,  vẫn kịp  thấy  gương mặt cô  thoáng qua một tia chế giễu và oán độc.
4.
 bật  lạnh,  thẳng  Mạnh Nặc Lâm – kẻ  mắt    khác xa với  đàn ông thuở ban đầu, giờ chỉ còn  gương mặt dữ tợn.
“Mạnh Nặc Lâm.”  thu hết những xúc cảm  lòng, bình tĩnh gọi tên  .
Anh  giận dữ trừng mắt  , đưa ngón tay thẳng chỉ  mặt :
“Bạch Hiền,  cho rõ! Tên của Cầm Cầm và Huệ Huệ, cô  thêm cũng  thêm,  thêm cũng  thêm! Bằng , xem  dạy dỗ cô thế nào!”
Trong cơn tức giận suýt  lý trí sụp đổ,  cố gắng hết sức giữ bình tĩnh.
 chỉ  một , còn bọn họ  đến năm . Đừng  cả năm cùng xông lên, chỉ cần Mạnh Nặc Lâm một ,  cũng chẳng  đối thủ.
Trước mắt,  chỉ còn cách tạm thời nhẫn nhịn, giả vờ thuận theo,   đó mới tìm thời cơ cho bọn họ nếm mùi cay đắng!
“Được.”  gật đầu.
Thấy thế, cả nhà họ Mạnh cùng Đàm Cầm đều hiện vẻ hài lòng.