"Con xinh thế , đám đàn ông ngủ với con, một ít nhất cũng một nghìn tệ, nếu qua đêm, con thể lấy hai ba nghìn. Nếu mỗi ngày con tìm vài đàn ông, con thể kiếm nhiều tiền, cũng thể nhanh chóng trả hết khoản vay." Hạ Sơ Sơ , vẻ mặt chút phấn khích, như thể tìm thấy một con đường giàu mới .
"Đồ con gái hư hỏng!" Nghe , Kỷ Mỹ Linh tức giận tát mặt cô một cái, mắng, "Hạ Sơ Sơ, mày đúng là đồ đàn bà hổ, mày thể chuyện như ? Nếu chuyện truyền ngoài, mày còn lấy chồng kiểu gì? Muốn gái bao thì cũng là loại phụ nữ đê tiện như Hạ Phồn Tinh , tại mày tự hủy hoại ? Tại ?"
"Mẹ, con cẩn thận, khác căn bản những chuyện , nghề kiếm tiền nhanh lắm! Chi tiêu của con vốn lớn, nếu con thì lấy tiền để duy trì cuộc sống?" Hạ Sơ Sơ biện minh.
"Mày! đây là tiền bẩn, mày thể động ! Bây giờ mạng internet phát triển như , sớm muộn gì khác cũng , tao với ba mày mỗi tháng cũng cho mày ba nghìn tệ, nhiều hơn tiền sinh hoạt của những đứa bạn học khác của mày, tại mày vẫn đủ dùng?" Kỷ Mỹ Linh tức giận đến mức đ.ấ.m ngực.
Bà vẫn luôn con gái ham vật chất, tiêu tiền như nước.
Không ngờ nó ham tiền đến mức .
Vậy mà vì kiếm tiền, bán rẻ xác !
Hạ Sơ Sơ lạnh lùng , "Ai ba nghìn tệ là nhiều? Mấy đứa bạn học của con, đứa nào mà mấy nghìn tiền sinh hoạt? Ba nghìn tệ, ngay cả tiền uống sữa mỗi ngày của con cũng đủ, trách thì trách hai nghèo mà còn sinh nhiều con như . Không cho chúng con cuộc sống , tại hai sinh chúng con?"
Nghe Hạ Sơ Sơ , Kỷ Mỹ Linh lạnh toát cả .
Bà ngờ con gái như .
Đây là lời lẽ gì thế ?
Bà tức giận , "Chỉ mấy đứa học trường cao đẳng gà mờ như tụi mày mới như , đứa nào cũng so bì với , đòi hỏi nhiều tiền sinh hoạt như . Con nhà , một hai nghìn là đủ dùng , chỉ tụi mày , nhất định bán để kiếm tiền? Mày thật sự tao mất hết mặt mũi! Mày bảo tao ngoài gặp khác?"
Hàng xóm láng giềng trong khu chung cư , đều quen nhiều năm .
Nhà ai chuyện gì, khác đều .
Chuyện Hạ Sơ Sơ gái bao, chắc chắn hàng xóm cũng !
Mấy hàng xóm đó lắm chuyện như , chắc chắn sẽ đồn đại khắp nơi, đến lúc đó nhà bọn họ đừng hòng sống yên ở nơi nữa!
Hạ Sơ Sơ lạnh, "Ai bảo hai tiền mà còn sinh con? Vậy thì con chỉ thể bán, khoản vay của con lên đến ba mươi vạn !"
"Nói thật cho bà , con một khoản vay vay mạng, mà là vay của mấy ông gần trường. Bọn họ đều quen con, con ở , nếu con trả tiền, bọn họ sẽ đến xử lý con. Vì con trả nợ, mẹ đừng quản con."
Nghe con gái , Kỷ Mỹ Linh giật .
"Cái gì? Mày một khoản vay, là vay của mấy tên côn đồ đó?" Vay mạng bọn họ còn sợ, dù những đó thường sẽ tìm đến tận nơi.
vay nặng lãi ngoài đời thực thì khác!
Mấy tên đó phận của Sơ Sơ, nó ở .
Nếu nó trả tiền, thì phiền phức !
Hạ Sơ Sơ gật đầu, "Vâng, con , thu nhập gì, mạng cũng sẽ cho con vay nhiều, cho nên con mới tìm mấy chỗ cho vay nặng lãi tư nhân, vay của bọn họ một ít tiền để trả nợ . Sau đó thì lãi đẻ lãi con, lên đến gần ba mươi vạn."
"Nếu con nhanh chóng trả tiền, những đó sẽ bỏ qua cho con, vì con chỉ cách mới kiếm tiền nhanh ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chop-nhoang-thanh-phu-nhan-tong-tai-than-phan-thuc-su-khong-the-che-giau/chuong-112-lua-gat-ha-phon-tinh.html.]
"Ý của mày là, mày còn tiếp tục bán để trả nợ? Còn sống xa hoa như ?" Kỷ Mỹ Linh tức giận .
"Vâng, con thì ? Chẳng lẽ mẹ thể lập tức đưa ba mươi vạn để giúp con trả nợ? Có thể cho con một cuộc sống ?" Hạ Sơ Sơ gào lên.
"Mày, mày thật là lý lẽ, vô pháp vô thiên!" Kỷ Mỹ Linh tức giận đến mức run rẩy.
Bà cảm thấy, là bà nuông chiều đứa con gái , mới khiến nó trở nên như .
Không , bà thể để con gái tiếp tục gái bao nữa, bà nghĩ cách ngăn cản nó.
Diệu Diệu Thần Kỳ
Đột nhiên, trong đầu bà nảy một ý tưởng.
Bà Hạ Sơ Sơ, dịu giọng, nhẹ nhàng , "Sơ Sơ, nếu thể kiếm ba mươi vạn, con trả hết khoản nợ , con thể đồng ý với , chuyện nữa ?"
Vừa thấy ba mươi vạn, Hạ Sơ Sơ liền đảo mắt.
Chuyện kiếm tiền nhanh như , còn dễ dàng, cô mới từ bỏ.
sẽ kiếm cho cô ba mươi vạn.
Ba mươi vạn cô cũng từ bỏ.
Nghĩ đến đây, cô quyết định giả vờ cúi đầu, : "Vâng, con đồng ý với . mà , tiền ? Mẹ lấy ba mươi vạn cho con?"
Kỷ Mỹ Linh đảo mắt, , "Hạ Phồn Tinh."
“Hạ Phồn Tinh á? Cô keo kiệt thế cơ mà? Sao thể cho con tiền ?” Hạ Sơ Sơ dám tin lời Kỷ Mỹ Linh.
Kỷ Mỹ Linh về phía , ánh mắt lạnh lẽo: “Chính vì nó keo kiệt với chúng nên mới chỉnh nó một trận trò. Mẹ quyết định lừa nó về nhà, gọi Lý gia đưa thằng con ngốc nhà họ sang, để nó “xử” Hạ Phồn Tinh, thế chẳng là thể đòi tiền Lý gia ?”
“Mẹ, , lỡ Mộ Dịch Thần , giận ?”
Đây là phạm tội, chuyện hề nhỏ.
Kỷ Mỹ Linh khinh thường đảo mắt: “Thằng nhóc keo kiệt đó, chẳng coi gì. Lần đám nó dẫn theo chỉ là mấy đồng nghiệp của nó thôi. Toàn là một lũ bán nhà, gì sợ?”
“Người bên Lý gia tìm vợ cho thằng con ngốc nhà họ, chờ chuyện của nó với Hạ Phồn Tinh thành, sẽ bảo họ đưa Hạ Phồn Tinh về.”
“Đương nhiên, đưa thể đưa , ít nhất đòi bọn họ năm mươi vạn.”
“Có năm mươi vạn , khoản nợ của con chẳng chỗ lo liệu ?”
Nghe , Hạ Sơ Sơ vô cùng kích động: “Mẹ, thật là lợi hại! Nghĩ cách , nhưng Hạ Phồn Tinh cảnh giác, chúng thể lừa cô về đây?”
“Lừa nó còn đơn giản? Hôm nay nó hỏi về chiếc ngọc bội hình phượng hoàng mà nó đeo hồi nhỏ, lúc đó cho con chơi ! Mẹ hứa sẽ hỏi con giúp nó, đúng , chiếc ngọc bội đó vẫn còn ở chỗ con chứ?” Kỷ Mỹ Linh hỏi.
Hạ Sơ Sơ ngẫm nghĩ, vẻ mặt mơ hồ: “Chỉ là một chiếc ngọc bội cũ nát thôi mà, con ? Đã mười mấy năm , con lâu chơi , cũng để nữa!”
“Con để nữa ư? Con nhớ xem, thể tìm ?”