Chớp nhoáng thành phu nhân tổng tài: Thân phận thực sự không thể che giấu - Chương 341: Sở Mộng Tuyết muốn về nhà (1)
Cập nhật lúc: 2024-12-23 03:19:21
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghĩ đến đây, Sở Mộng Tuyết : "Mẹ, chúng thể chờ chết, con cũng là con gái của nhà họ Sở, dựa cái gì mà lợi ích đều thuộc về một Hạ Phồn Tinh? Dựa cái gì mà con cái gì cũng ? Con về nhà họ Sở, con giành tất cả những thứ vốn thuộc về con."
Nghe , Lâm Nguyệt Kiều chột chớp mắt.
Bởi vì bà rõ trong lòng, năm đó bà căn bản hề lên giường với Sở Chí Viễn, bọn họ chỉ cùng một chiếc giường mà thôi, lúc đó Sở Chí Viễn ngủ say, căn bản hề xảy quan hệ với bà .
Đứa con của bà , căn bản là con của Sở Chí Viễn, mà là con của một trai bao.
Cho nên, bà căn bản đủ tự tin để Sở Mộng Tuyết về tranh giành tài sản.
bà vẫn đánh cược một , "Được, Mộng Tuyết, ủng hộ con, chúng tình yêu của họ, thì cũng lấy tiền của họ. Không thể tình yêu, tiền, con mau thu dọn đồ đạc, sắp xếp hành lý, về nhà họ Sở , nghĩ cách tranh giành tài sản."
Sở Mộng Tuyết chút khó xử, " mà , bọn họ đều đuổi con ngoài , còn cho con về nữa ?"
"Lát nữa con cứ giả vờ đáng thương, ngoan ngoãn một chút, đó cúi đầu nhận với họ. Dù con cũng sống với họ nhiều năm như , tin bọn họ chắc chắn sẽ nhẫn tâm như nhỉ? Đặc biệt là Diệp Giai Văn, bà đối xử với con , hết mực yêu thương, con gì bà cũng cho con, lát nữa con cầu xin bà , lóc mặt bà mấy tiếng, chắc chắn bà sẽ nhanh chóng mềm lòng, cho con về thôi." Lâm Nguyệt Kiều .
Sở Mộng Tuyết gật đầu, "Ừm, bà luôn mềm lòng với con, lát nữa con sẽ thử xem."
Sau khi hai con bàn bạc xong, Lâm Nguyệt Kiều giúp đỡ Sở Mộng Tuyết thu dọn hành lý, gọi taxi đưa cô về biệt thự nhà họ Sở.
Lúc , biệt thự nhà họ Sở , nhiều nhân viên đang bận rộn di chuyển đồ đạc.
Gần đây, Diệp Giai Văn mời nhiều nhà thiết kế đến để thiết kế phòng cho Hạ Phồn Tinh. Bà dành cho Phồn Tinh một căn phòng lớn sang trọng, bộ nội thất, đồ gia dụng bằng những món mới nhất, nhất.
Không chỉ , bà còn thiết kế bộ biệt thự theo phong cách hiện đại, để khi con gái trở về sẽ cảm thấy vui vẻ và thoải mái hơn.
Vì , các nhà thiết kế đang tất bật khắp các phòng trong biệt thự, đưa những phương án thiết kế cho Diệp Giai Văn.
Trong lúc Diệp Giai Văn đang xem xét các bản thiết kế, dì Lưu, giúp việc với vẻ mặt nghiêm trọng bước , "Bà chủ, Cô... Cô chủ về ạ?"
"Cô chủ? Cô chủ nào? Ý dì là Tinh Tinh ? Con bé về ?" Diệp Giai Văn ngẩng đầu lên, vẻ mặt tràn đầy mong đợi.
Dì Lưu vội vàng lắc đầu, "Không cô Tinh Tinh ạ, là cô Mộng Tuyết, cô mang theo nhiều hành lý về ..."
"Cái gì? Mộng Tuyết về ?" Diệp Giai Văn nhíu mày, ánh mắt thoáng chút khó chịu.
"Vâng, cô đang ở ngoài . Cô cô sai , cô đến để nhận với bà chủ, cô còn trở về sống cùng bà chủ. Bà chủ mau xem ạ!" Dì Lưu .
Diệp Giai Văn gật đầu bước ngoài.
Vừa đến cửa chính, bà thấy Sở Mộng Tuyết đang xách một chiếc vali, bên cạnh còn mấy túi hành lý lớn.
bà lập tức bước tới, mà dừng ở đó.
Sở Mộng Tuyết cứ nghĩ rằng bao lâu gặp, Diệp Giai Văn sẽ nhớ cô, sẽ đau lòng mà , hoặc là sẽ mắng cô té tát.
Thế nhưng , bà chỉ lặng lẽ đó, cô như một xa lạ.
Sở Mộng Tuyết bỗng cảm thấy Diệp Giai Văn đang xa cách với , giữa hai như một cách lớn.
Cô lo lắng bước tới, vội vàng , "Mẹ, con nhớ nhiều lắm! Khoảng thời gian , nhớ con ?"
Diệp Giai Văn thản nhiên liếc cô, , "Sao con về đây? Không con yêu ruột của con nhất, chỉ coi là hại con thôi ?"
"Không , con sai , con thực sự sai ! Lúc đó con nên như , càng nên phóng hỏa đốt nhà, tất cả đều là của con. Con tự kiểm điểm bản trong suốt thời gian qua, ngày nào con cũng sống trong dằn vặt, mong tha thứ cho con." Sở Mộng Tuyết cố gắng nặn vài giọt nước mắt.
Thế nhưng, Diệp Giai Văn hề mủi lòng những giọt nước mắt đó.
Bà vẫn còn nhớ rõ bà từng đối xử với Sở Mộng Tuyết như thế nào, mà lúc đó Sở Mộng Tuyết những lời lẽ cay nghiệt .
Bà cũng nhớ rõ Sở Mộng Tuyết từng phóng hỏa đốt nhà chỉ vì một chút bất đồng, hủy hoại tất cả thứ của nhà họ Sở.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chop-nhoang-thanh-phu-nhan-tong-tai-than-phan-thuc-su-khong-the-che-giau/chuong-341-so-mong-tuyet-muon-ve-nha-1.html.]
Đối với một quả b.o.m hẹn giờ như , bà thể chấp nhận và cho cô về nhà chứ?
Nếu để cô về, lỡ như một ngày nào đó tâm trạng cô , phóng hỏa đốt nhà thì ?
Hơn nữa, bà nhất định đón Tinh Tinh về, ngôi nhà là của con gái ruột của bà, Sở Mộng Tuyết xa như , chắc chắn sẽ tìm cách hãm hại Tinh Tinh.
Bà con gái ruột của chịu bất kỳ ấm ức nào, Tinh Tinh vết xe đổ của Hạ Sơ Sơ, con bé buồn phiền, vì bà kiên quyết cho Sở Mộng Tuyết về nhà.
Thế nên, bà lạnh lùng nhướng mày, trầm giọng , "Xin , là của cô, Lâm Nguyệt Kiều mới là của cô, cô nên sống cùng bà , chứ ."
Năm xưa, vì từng nuôi dưỡng Sở Mộng Tuyết, nhất thời bà thể dứt bỏ tình cảm, cho nên dù cô con ruột của , bà vẫn để cô ở .
Lúc đó bà vẫn tỉnh ngộ.
Giờ đây bà mới nhận , Sở Mộng Tuyết là con gái của Lâm Nguyệt Kiều, là con hoang của tiểu tam, là nỗi sỉ nhục của bà, bà thể để cô về nhà họ Sở chứ?
Như chẳng là tự vả mặt ?
Vì thế, , bà kiên quyết chấp nhận Sở Mộng Tuyết.
Nghe Diệp Giai Văn , Sở Mộng Tuyết sững sờ tại chỗ.
Cô dám tin tai .
Cô hoảng hốt lắc đầu, "Mẹ, chuyện với con như ? Trước đây từng như thế! Có vì Hạ Phồn Tinh ? Có cô gì với ? Cho nên mới để ý đến con nữa?"
Diệp Giai Văn lạnh lùng , "Không liên quan gì đến cô cả, cô đừng cái gì cũng đổ hết lên đầu cô . Tinh Tinh sẽ bao giờ khác . Đây là chuyện của với cô , cô đừng lôi ai cả."
"Chắc chắn là cô ! Sau khi cô , chẳng còn quan tâm đến con nữa! Trước đây, khi Hạ Sơ Sơ, vẫn cho con ở nhà, vẫn cho con tiền tiêu vặt. bây giờ, đổi , thật sự cần con nữa ?" Giọng Sở Mộng Tuyết càng lúc càng hoảng loạn.
Diệp Giai Văn thật sự còn yêu thương cô nữa .
Cô bị ghẻ lạnh!
Diệp Giai Văn , "Sở Mộng Tuyết, suy nghĩ kỹ , dù Tinh Tinh , cũng sẽ chấp nhận cô. Cô con gái của , cô là con của kẻ đánh tráo con gái , sẽ chấp nhận con của một kẻ thứ ba. Những năm qua, đối xử với cô thế nào, trong lòng cô tự rõ, nhưng đó là do tự nguyện, cũng sẽ gì thêm. Chuyện cũ qua , gia đình chúng sẽ sống hạnh phúc, mong cô đừng đến phiền chúng nữa. Cô !"
Nghe , Sở Mộng Tuyết gần như phát điên, "Diệp Giai Văn, bà thật nhẫn tâm! Bà dám đối xử với như , bà quá nhẫn tâm ! Dù cũng là do bà nuôi lớn, bà thể những lời vô tình như , chỉ để dọn đường cho con gái ruột của bà chứ? Nuôi một con ch.ó nó còn quý trọng chủ, là một con , bà đối xử với như ."
Nghe Sở Mộng Tuyết trực tiếp gọi tên , Diệp Giai Văn thất vọng mặt, "Phải đấy! Nuôi một con ch.ó nó còn vẫy đuôi với , vất vả nuôi nấng cô, cô dám gọi thẳng tên . Trong lòng cô coi là , tự cô rõ. Những lời khác nhiều, nếu cô còn , sẽ gọi bảo vệ!"
"Bà thật nhẫn tâm! Diệp Giai Văn, bà là đồ độc phụ, bà là bà già độc ác, bà thật nhẫn tâm với ! là con gái của Sở Chí Viễn, căn nhà cũng phần của , bà dựa cái gì mà đuổi ? Bà tư cách đuổi , sẽ ở đây, lấy phần tài sản thuộc về !" Vừa , Sở Mộng Tuyết xách vali, nhanh chóng trong biệt thự.
Thấy , Diệp Giai Văn tức giận nghiến răng.
Bà gọi ném Sở Mộng Tuyết ngoài, nhưng nghĩ đến việc cô là con gái ruột của Sở Chí Viễn.
Bà đành tạm thời gác ý định đó.
Bà lập tức nháy mắt với dì Lưu, hiệu cho dì theo, giám sát Sở Mộng Tuyết, đừng để cô phá phách.
Đồng thời, bà vội vàng ngoài, gọi điện thoại cho Sở Chí Viễn, "Sở Chí Viễn, đang ở ? Mau về đây cho , xem gây chuyện gì kìa!"
Diệu Diệu Thần Kỳ
Đầu dây bên , Sở Chí Viễn Diệp Giai Văn nổi giận, nhất thời ngớ , "Sao Giai Văn? Xảy chuyện gì thế?"
Diệp Giai Văn tức giận , "Sở Mộng Tuyết về , sợ cô gây chuyện, cho cô nhà, nhưng cô cứ nhất quyết xông . Cô , cô là con gái của , cô quyền ở đây, cô lấy phần tài sản thuộc về ."
"Cái gì? Mộng Tuyết về ? Giai Văn, em đừng nóng, sẽ về ngay." Sở Chí Viễn lo lắng .
Dạo gần đây, quan hệ vợ chồng của ông và Diệp Giai Văn dễ gì mới hơn một chút, ngờ Sở Mộng Tuyết về.
dù Mộng Tuyết cũng là con gái ruột của ông, ông thể tuyệt tình với cô như , ông nhanh chóng về nhà giải quyết chuyện .