cô hề nản lòng, tiếp tục nhắn: [Anh đừng quan tâm là ai, cứ coi như là chính nghĩa, thấy chuyện bất bình tay. cho , ảnh Hạ Phồn Tinh ngoại tình, còn tên mà cô ngoại tình, bây giờ sẽ gửi cho .]
Nói xong, cô liền gửi tất cả những bức ảnh chụp đó cho .
Mạc Dịch Thần vốn tin lời , nhưng khi những bức ảnh đó gửi đến, vẻ mặt lập tức căng thẳng.
Trong ảnh, Hạ Phồn Tinh đang vui vẻ với một đàn ông, còn mấy bức ảnh, đàn ông đó mà nắm tay cô, hai trông mật.
Con ngươi đột nhiên mở to, tim cũng đập dữ dội.
Chỉ thấy đối phương tiếp tục gửi tin nhắn đến: [Đối tượng ngoại tình của Hạ Phồn Tinh, là phó trưởng phòng bộ phận phát thanh ở đài truyền hình của cô , tên là Tô Ngọc Cẩn, du học ở nước ngoài về, nghiệp trường...]
Khi Mạc Dịch Thần thấy ba chữ "Tô Ngọc Cẩn", "bịch" một tiếng bật dậy.
Anh nắm chặt điện thoại, trong đầu chỉ ba chữ Tô Ngọc Cẩn, căn bản để ý đến những chữ khác.
Tô Ngọc Cẩn!
Diệu Diệu Thần Kỳ
Cái tên thể quên !
Đây chẳng là Cẩn trong miệng Tinh Tinh, là bạn học cấp ba của cô, là đàn ông cô từng yêu nhất ?
Anh còn nhớ, đây khi cô ngủ mơ, miệng sẽ vô thức gọi " Cẩn".
Sau đó hỏi cô, cô liền cô và Tô Ngọc Cẩn chỉ là bạn học cấp ba, là quan hệ bạn bè bình thường, hai loại quan hệ đó.
Khi thấy những bức ảnh , lập tức siết chặt nắm đấm, trong lòng tràn đầy ghen tuông.
Ba chữ Tô Ngọc Cẩn, cũng khiến vô cùng tức giận.
Lúc , quan tâm còn đang gì nữa, khi lưu những bức ảnh , trực tiếp xóa đó!
Chu Yên Yên đang dùng nick phụ nhắn tin hăng say với Mạc Dịch Thần, còn ngừng vu khống Hạ Phồn Tinh, kết quả phát hiện đối phương xóa!
Cô lập tức khinh thường "hừ" một tiếng.
Người đàn ông thật nhỏ nhen, mà xóa cô !
Chẳng lẽ tò mò về chuyện ?
Chẳng lẽ thêm về chuyện vợ ngoại tình ?
Thật là một đàn ông kỳ lạ!
Cô đàn ông chỉ là một tên môi giới nghèo, lẽ vì tiền, vì bám lấy tiểu thư nhà giàu, cho nên mới nhịn .
Không ngờ đàn ông nhịn thật!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chop-nhoang-thanh-phu-nhan-tong-tai-than-phan-thuc-su-khong-the-che-giau/chuong-399-tinh-tinh-ve-nha-roi.html.]
Nếu nhịn , rốt cuộc cãi với Hạ Phồn Tinh ?
Buổi chiều, khi tan , Hạ Phồn Tinh lập tức về nhà họ Sở, mà tàu điện ngầm đến căn nhà mà Mạc Dịch Thần thuê.
Cô mấy ngày gặp Mạc Dịch Thần , nhớ , cho nên hôm nay quyết định ở với một đêm.
Khi cô về đến nhà, phát hiện Mạc Dịch Thần đang ban công ngoài phòng khách, bóng lưng chút cô đơn, đường nét gương mặt nghiêng dường như lạnh lùng hơn ngày thường.
Hơn nữa, rõ ràng trời tối , mà bật đèn.
Nếu cô thấy , cô còn tưởng về đấy!
Cô vội vàng tới, bật đèn lên, : "Anh yêu, em về ! Sao nào? Có bất ngờ ? Có kinh hỉ ?"
Vừa , cô nhảy về phía .
Nghe thấy giọng của Hạ Phồn Tinh, trong lòng Mạc Dịch Thần đau nhói.
Anh lập tức dịu vẻ mặt, xoay , với cô: "Tinh Tinh, em về đây? Em về cũng báo cho một tiếng, để đến đón em chứ!"
"Em nhớ , nên hôm nay quyết định về đây với , ngày mai em sẽ về nhà họ Sở." Hạ Phồn Tinh đồng ý với bố , sẽ ở bên họ nhiều hơn một chút.
Họ vẫn tận hưởng niềm vui con gái ruột bên cạnh, nên cô nhanh chóng về ở với Mạc Dịch Thần như .
Họ đều ở cùng cô thêm một thời gian, cô cũng yêu thương họ, cũng nỡ xa họ, liền quyết định ở nhà họ Sở thêm một thời gian nữa.
Còn cô và Mạc Dịch Thần, cô còn trẻ như , nhiều thời gian để ở bên !
Nhìn thấy nụ mặt Mạc Dịch Thần, Hạ Phồn Tinh mới cảm thấy yên tâm hơn một chút.
Vừa , cô luôn cảm thấy vẻ kỳ lạ, giống như xảy chuyện gì , nhưng bây giờ thấy nở nụ , cô liền yên tâm!
Mạc Dịch Thần tới, ôm chầm lấy Hạ Phồn Tinh lòng: "Tinh Tinh, cũng nhớ em! Vừa đang nghĩ đến em, ngờ em về , chúng thật sự là tâm linh tương thông. , em ăn tối đúng ? Em ăn gì, nấu cho em."
"Anh cũng nấu ăn, là để em nấu cho, ăn gì?" Hạ Phồn Tinh vẫn dịu dàng như khi.
Mạc Dịch Thần khẽ : "Anh ăn gì cũng , là chúng cùng nấu ăn."
"Được, mấy ngày em ở đây, mua nguyên liệu nấu ăn ?" Hạ Phồn Tinh tò mò về phía nhà bếp.
Mạc Dịch Thần gật đầu: "Đương nhiên là mua ! Đồ ăn ở ngoài dù đắt dù ngon, cũng sạch sẽ bằng đồ tự nấu, cho nên học theo em, mua nhiều rau củ, ngày nào cũng tự nấu ăn, giỏi ?"
"Giỏi, thật sự quá giỏi! Em còn thường xuyên ngoài ăn đồ ngon, ngờ nhịn ." Hạ Phồn Tinh giơ ngón tay cái với Mạc Dịch Thần.
Mạc Dịch Thần cố nén đau lòng, : "Chủ yếu là em ở đây, ăn gì cũng thấy nhạt nhẽo, cho nên cũng ngoài ăn."
"Em cũng ! Em thích cùng ngoài ăn uống, nếu , em cảm thấy cũng chẳng còn ý nghĩa gì." Hạ Phồn Tinh chân thành .