Chớp nhoáng thành phu nhân tổng tài: Thân phận thực sự không thể che giấu - Chương 423: Cô gái ngây thơ

Cập nhật lúc: 2025-07-22 12:25:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạc Thiếu Kinh thấy Tô Vũ Vi hổ, giả vờ như quen cô.

Anh về phía Tần thiếu, khẽ : "Không quen."

"Vậy lúc nãy vẻ mặt như quen cô ? Không lẽ cô giống yêu cũ của ?" Tần thiếu trêu chọc.

Mạc Thiếu Kinh lắc đầu: "Không , chỉ là thấy cô trông thanh thuần."

Tần thiếu nháy mắt tinh nghịch: "Ra là trúng cô ! Quản lý Lý, cô gái tên gì?"

"Cô tên Vi Vi, là mới tới tối nay, đây là đầu tiên cô đến đây, còn hiểu nhiều quy tắc lắm, Tần thiếu, nếu cô gì tiếp đón chu đáo, mong các ngài đừng chấp nhặt với cô ." Quản lý Lý nịnh nọt .

"Vậy để cô tiếp Mạc thiếu ! Cô bé, yên tâm, Mạc đại thiếu gia của chúng nổi tiếng là thương hoa tiếc ngọc, cho nên cô cần lo lắng gì cả, đây rót rượu cho Mạc thiếu gia !" Tần thiếu .

"Được." Tô Vũ Vi xong, vội vàng tới mặt Mạc Thiếu Kinh, cầm lấy chai rượu vang đỏ, rót cho .

vì cô quen tay, quá căng thẳng, nên đổ chút rượu bàn.

Quản lý Lý định mở miệng trách mắng cô, Mạc Thiếu Kinh liền xua tay về phía ông : "Quản lý Lý, ngoài !"

"Vâng, phiền các ngài nữa, việc gì cứ gọi ." Quản lý Lý vội vàng dẫn những khác lui ngoài.

Thấy quản lý Lý ngoài, Tô Vũ Vi mới thở phào nhẹ nhõm.

Mạc Thiếu Kinh với ánh mắt ơn, lúc , Mạc Thiếu Kinh đột nhiên nắm lấy tay cô, với Tần thiếu và những khác: "Tần thiếu, cứ chơi , ngoài chuyện với cô một lát."

Thấy , Tần thiếu liền trêu chọc: "Thiếu Kinh, xem là nhất kiến chung tình với ! Nhanh như dẫn ngoài."

Mạc Thiếu Kinh nhẹ, kéo Tô Vũ Vi ngoài.

Anh cảm thấy Tô Vũ Vi thích hợp với nơi , nên đưa cô .

Tần thiếu về phía Bạch thiếu bên cạnh, : "Lão Bạch, còn từng thấy Thiếu Kinh lo lắng cho một phụ nữ như , xem, thích cô bé ? Mà cô bé trông thanh thuần, đúng là kiểu Thiếu Kinh thích."

Bạch thiếu : "Thiếu Kinh thích những trưởng thành quyến rũ ? Từ khi nào thích kiểu ? Trước đây thích, đều là những mỹ nữ n.g.ự.c to eo thon gợi cảm, bây giờ thích kiểu hoa sen trắng ? Thật thể tin nổi."

"Người trưởng thành gợi cảm, chơi đùa thì , thật sự cưới về nhà, vẫn cưới kiểu hoa sen trắng . mà, loại con gái đến quán bar việc , dám cưới." Tần thiếu .

" , chơi đùa thì , ngàn vạn đừng động lòng thật, Thiếu Kinh thông minh như , nhất định sẽ động lòng thật với cô gái đó." Bạch thiếu .

Bọn họ đều là gia thế, gia tộc như , nhà ai cưới phụ nữ việc ở quán bar KTV? Mọi chơi thì chơi, cưới vợ sinh con, đều là cưới những phụ nữ môn đăng hộ đối trong sạch.

Nếu cưới một phụ nữ việc ở quán bar, sẽ coi thường.

Sau khi Mạc Thiếu Kinh kéo Tô Vũ Vi ngoài, trực tiếp kéo cô đến một hành lang vắng vẻ, đó, đút một tay túi quần, cô với vẻ mặt bình tĩnh: "Sao cô đến nơi ? Tô tiểu thư."

Tô Vũ Vi căng thẳng cúi đầu, nhỏ giọng : "Xin , bây giờ đang cần tiền, cho nên..."

"Cần tiền, cô ? Chẳng lẽ bệnh của bố cô tái phát?" Mạc Thiếu Kinh lo lắng hỏi.

Tô Vũ Vi lắc đầu: "Không ."

lý do thật sự cho Mạc Thiếu Kinh , dùng những chuyện để lấy lòng thương hại của .

Cô ngẩng đầu, dũng cảm : "Bác sĩ Mạc, đây ca phẫu thuật của bố , nhờ sự giúp đỡ của , cảm ơn . , tạm biệt."

Nói xong, cô định rời .

đổi sang phòng bao khác để việc, cô dám đối mặt với Mạc Thiếu Kinh.

Mạc Thiếu Kinh kéo cô , vẻ mặt nghiêm túc: "Tô tiểu thư, hôm nay là đầu tiên cô đến đây ?"

", đây từng đến quán bar, là đồng nghiệp của dẫn đến, cô thể đến đây tiếp thị rượu cho khách, thể kiếm tiền, cho nên mới theo cô đến." Tô Vũ Vi thành thật trả lời.

Mạc Thiếu Kinh nhíu mày: "Cô với cô như ? Chỉ cần tiếp thị rượu cho khách, là thể kiếm tiền?"

Tô Vũ Vi ngây thơ : " , cô nếu tiếp thị , thể bán nhiều rượu, thể kiếm nhiều tiền hơn."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chop-nhoang-thanh-phu-nhan-tong-tai-than-phan-thuc-su-khong-the-che-giau/chuong-423-co-gai-ngay-tho.html.]

Mạc Thiếu Kinh nhạt: "Cô cho rằng tiếp thị dễ dàng như ? Bán rượu dễ dàng như ? Trong quán bar , bán rượu, trả giá nhiều thứ, cô hiểu ?"

"Trả giá nhiều thứ?" Tô Vũ Vi chút mơ hồ.

Nhìn dáng vẻ của cô, Mạc Thiếu Kinh liền , cô thực sự ngây thơ, cái gì cũng đến đây!

Anh với giọng đầy ẩn ý: "Cô bỏ thứ khiến những đàn ông đó hứng thú, ví dụ như thể của cô, thì cô mới thể bán nhiều rượu. Nếu , chỉ dựa miệng lưỡi để tiếp thị, cô thể bán rượu nào ."

Mấy đàn ông đó kẻ ngốc, chỉ cần phụ nữ vài câu là sẽ bỏ tiền mua rượu.

Phụ nữ ở đây trả giá nhiều thứ, ví dụ như để khách nam sờ soạng, thì mới thể bán những loại rượu đắt tiền đó.

Đương nhiên, những phụ nữ thể đến đây việc, cơ bản đều là tự nguyện.

Họ tự cam tâm sa ngã, kiếm tiền nhanh, cho nên thích loại địa điểm .

Loại phụ nữ như đáng sợ, quen hưởng thụ cần lao động, quen lười biếng, quen sống xa hoa lãng phí, khinh thường.

cảm nhận , Tô Vũ Vi giống bọn họ, cô thực sự thanh thuần, thực sự ngây thơ.

Bình thường, cô chắc chắn sẽ chủ động đến đây, dáng vẻ hiện tại của cô, chắc là đang thiếu tiền, cho nên mới bất đắc dĩ đến đây.

Tô Vũ Vi thấy lời của Mạc Thiếu Kinh, sợ tới mức mắt chữ O mồm chữ A: "Thật ? mà Lệ Lệ với , chỉ cần khiến những vị khách đó vui vẻ, họ sẽ mua rượu của ."

"Vậy cô cho , thế nào mới thể khiến những vị khách đó vui vẻ ?"

"Cô ." Mắt Tô Vũ Vi mở to, nước mắt lưng tròng, trông vô cùng đáng thương.

Nói đến đây, cô chút sợ hãi : "Thì những chuyện đó, mới thể khiến khách vui vẻ. Trước đây thật sự , cứ tưởng chỉ cần tiếp thị với họ một chút, là thể bán nhiều rượu, như thể kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội! Bác sĩ Mạc, cảm ơn , cảm ơn nhắc nhở cháu, nữa, lập tức xin nghỉ việc với quản lý, rời khỏi đây, sẽ bao giờ đến đây nữa!"

Nói đến đây, cô cảm thấy sợ hãi một hồi.

bán , mới thể kiếm nhiều tiền ở đây.

Cô thật sự ngây thơ cho rằng chỉ cần với khách, trò chuyện với họ một chút, là thể bán nhiều rượu.

Cô thật sự quá ngu ngốc!

lập tức rời khỏi đây, tìm công việc phụ khác.

Nghe thấy lời của Tô Vũ Vi, Mạc Thiếu Kinh lập tức nắm bắt trọng điểm: "Tô tiểu thư, cô kiếm tiền chữa bệnh cho bà nội? Bà nội cô ?"

Tô Vũ Vi lúc mới phát hiện, cô vô tình lý do.

Đã , cô dứt khoát gật đầu: "Bà nội bệnh, là khí phế thũng cấp tính, còn nhiều biến chứng, cần ít nhất năm vạn tệ tiền phẫu thuật. Hiện tại bà phẫu thuật xong, nhưng bác sĩ , mỗi tháng bà đều cần ba bốn ngàn tệ tiền thuốc men, cộng thêm tiền thuốc men mỗi tháng của bố , còn tiền sinh hoạt của ông bà nội và ba , mỗi tháng chi tiêu nhiều, gánh nặng lớn, cho nên mới ngoài tìm một công việc phụ, nếu nhà của !"

Nói đến đây, cô đau lòng đến đỏ hoe mắt.

Nghe thấy những lời , Mạc Thiếu Kinh vô cùng kinh ngạc!

Anh ngờ, gánh nặng lớn như , đè lên vai một cô gái.

Anh thể tin nổi : "Vậy cô thì ? Bà ?"

"Mẹ ?" Tô Vũ Vi khổ bất lực: "Từ nhỏ gặp bà , ."

Những năm qua, ông bà nội và ba cô đều cho cô tại rời khỏi nhà, đương nhiên, họ cũng từng cô một câu nào.

Cô chỉ những dân trong làng , họ cô chê nghèo yêu giàu, coi thường bố cô, cho nên khi sinh cô , bà bỏ rơi bọn họ, rời khỏi nhà, mãi mãi về!

rốt cuộc như , cô cũng .

Diệu Diệu Thần Kỳ

Tóm bỏ rơi cô, trong lòng cô hận bà, cũng nhắc đến bà nữa.

Lúc Mạc Thiếu Kinh kinh ngạc, ngờ, Tô Vũ Vi mà từ nhỏ .

Con cha như nhà nóc, con như đờn đứt dây, thể thấy cuộc đời cô vất vả đến nhường nào.

Thân thế của cô thật đáng thương, bây giờ còn gánh vác chi phí dưỡng lão, chi phí thuốc men của ba già, trách đến nơi việc.

Loading...