Yến Thu Xu đỡ trán, kẹp một miếng đậu hũ thối lên, về phía Đông Đông: “Lại đây nếm thử, bảo đảm sẽ thích!”
Đông Đông cùng khẩu vị với nàng, đây cũng là hài tử mà nàng khẳng định sẽ thích đậu hũ thối.
mà … Đông Đông kháng cự lắc đầu: “A Xu tỷ tỷ, chúng ăn cái khác, ăn cái ?”
Yến Thu Xu giơ một ngón tay : “Một cái bánh kem cuốn!”
Đông Đông chút động tâm, thử về phía miếng đậu hũ thối đang chiếc đũa, vẫn còn đọng nước sốt, ngửi mùi, nhưng trong mùi đó vẻ cay cay, trong cay hương, hình như cũng khó ăn lắm nhỉ?
bé lập tức biểu hiện ngoài, mà tròng mắt nho nhỏ sang chỗ khác
Yến Thu Xu đành cho thêm: “Hai cái bánh kem cuốn, ăn ăn? Không ăn đưa cho Bình Tùng ăn.”
“Đệ ăn!” Đông Đông nhanh chóng gật đầu, nhận mệnh há to miệng, đôi mắt nhắm chặt, tay nhỏ còn bóp mũi.
Yến Thu Xu bực buồn , đem đậu hũ đưa đến bên miệng bé: “Ăn .”
Đông Đông gật đầu, buông tay đang bóp mũi , miệng khép , vị mặn, cay của canh tỏi lan tỏa giữa răng môi môi, câu bé cắn hết một miếng kinh ngạc mở to mắt: "Chà!"
Hình như thật sự ngon!
“Rắc rắc…” Lớp vỏ xốp bên ngoài cắn, nước bên trong càng nhiều hơn, lúc còn thể nếm phần bên trong đậu hũ, tuy phồng lên nhiều nhưng bên trong vẫn còn nguyên. mềm, cả miếng đậu hũ thối cũng mềm, ăn ngon!
Càng ăn, sắc mặt Đông Đông sắc mặt càng trở nên quái dị.
Vừa như vui vẻ như buồn rầu.
Uyển Nhi đến nóng nảy, bóp mũi hỏi: “Rốt cuộc là ngon ?”
Tiêu phu nhân cũng tò mò qua.
DTV
Đông Đông nuốt miếng đồ ăn trong miệng xuống, dùng sức gật đầu: “Ăn ngon!!! Thực sự ngon!!!”
“Thật sự?”
“Không chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-254.html.]
“…Ta cũng nếm thử xem?”
Yến Thu Xu nhanh chóng lấy đũa: “Bá mẫu, Bình Tùng, mau nếm thử xem, Nhị điện hạ, của đây, thật sự ngon.”
Lý ma ma tiến lên hai bước, do dự nên ngăn cản , thấy Yến Thu Xu vẫn luôn thích bà chủ động đưa đũa, bà lùi bước, ý !
Bà thể mắc mưu!
Nói đến thử độc, chính Yến Thu Xu và Đông Đông cũng ăn, cho dù độc chắc chắn cũng ăn hết.
Không liên quan đến nàng , thể mạo hiểm.
Bà lui về vị trí cũ, Yến Thu Xu cực kỳ tiếc nuối, ngược chằm chằm mấy Tiêu phu nhân: “Mọi nếm thử xem? Thật sự ngon. Đông Đông cũng ăn tới miếng thứ hai .”
Vừa , nàng tiếp tục ăn, trì hoãn một lúc, miếng đậu hũ thối bớt nóng, nàng cắn từng miếng một.
Tiêu phu nhân thấy bọn họ ăn vui vẻ, là thích khẩu vị mạnh, mặc dù thích ăn đồ hôi, nhưng mùi lẫn lộn trong thứ đồ ăn hôi thối là thứ bà thích, nên bà hít một thật sâu, vẫn gắp một miếng lên ăn.
Vừa ăn xong, bà ngẩn .
Lại ngửi ngửi, quả thật mùi, nhưng khi nhấm nháp hương vị, bà cảm thấy mới lạ, ăn ngon!
Phải là thật sự ngon!
Thậm chí còn thiếu vị cay cay quá độ, kích thích đến nỗi bà đổ mồ hôi.
Trừ bỏ hôi, thì còn chỗ nào để chê.
Chiên dầu chút dầu mỡ nào, hương vị nhạt nhẽo, nước sốt thể đáp ứng khẩu vị, khi phồng lên, miếng đậu phụ nhiều trống hơn, thể chứa nhiều nước sốt hơn, tự nhiên sẽ ... mắt hơn!
Mắt thấy Tiêu phu nhân ăn đến miếng thứ hai, Yến Thu Xu thỏa mãn .
Chinh phục cái thứ hai!
Nàng về phía Tiêu Bình Tùng, cũng ăn đến thỏa mãn, Uyển Nhi cũng ăn ngon, mày liễu nhíu , nhưng vẫn ăn hết miếng đến miếng khác, Chu Chiêu Cần thì ăn văn nhã hơn nhiều, nhưng cũng ăn một miếng to, đôi mắt sáng long lanh, hài lòng đối với đồ ăn nàng !
Mọi ăn vui vẻ, vui vẻ đến nỗi ăn sạch cả nồi Yến Thu Xu !