Hoàng tôn Chu Chiêu Cần đang ăn cơm gà cũng cảm thấy đúng, ngửi thấy mùi khác thơm hơn nhỉ?
Hắn kinh ngạc sang.
Chỉ thấy ở cửa, mà ghét nhất là Tiêu gia và con trai phế thái tử ghét nhất đang cùng . Trước mặt hai là một hộp cơm lớn, trong hộp cơm miếng gà màu vàng nâu?
Gà bóng loáng ướt, cũng tệ, chỉ là quá lớn!
Chu Chiêu Cần ghét bỏ: "Chưa từng thấy ai thô lỗ như thế!"
DTV
Đông Đông ngờ mặt là con gà to như thế, sợ đến ngây ! Đây là bất ngờ A Xu tỷ tỷ ? Rất thơm, nhưng lớn quá: "
Sau khi thấy nhiều thức ăn như thế, gọi Chu Chiêu Hoành đến cùng.
Lúc thấy tiếng cạnh khóe, thèm quan tâm. A Xu tỷ tỷ cái chắc chắn ngon hơn món , tin tưởng, vì thế cầm khăn tay che tay, cầm đùi gà lên đùng sức xé.
"Xoạt..." Âm thanh lớn lắm vang lên, vỏ ngoài nướng đến mỏng xé rách, lộ thịt tươi non ướt bên trong. Thịt gà theo xương giật , nóng hổi cũng mùi hương bay càng xa.
Mấy tiểu bằng hữu đang ăn cơm: "..."
Thơm quá!
Hơn nữa vì mùi tương nồng đậm , trái trong mùi hương đó mang theo vị ngọt, nồng nhạt, đúng lúc hấp dẫn khác.
Đột nhiên cảm giác thịt trong miệng ngấy, ngon nữa!
Sắc mặt Chu Chiêu Cần càng đổi, ánh mắt mùi hương hấp dẫn từ sớm, đôi mắt chăm chú đùi gà , vẻ tươi non nhiều chất lỏng, mê .
Chỉ là... Hắn mím môi, nghiến răng.
Chắc chắn thể ăn!
Sao Tiêu gia thể hơn ngự trù nhà ?
Đây là ngự trù đích hoàng gia gia ban thưởng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chu-cua-hang-nuc-tieng-mo-mat-ra-thanh-nu-phu-trong-truyen-gia-dau/chuong-53.html.]
Hắn liên tục tự với như thế, thấy Đông Đông xé đùi gà xuống ăn ngay mà đưa cho tiểu thiếu niên đối diện. Sau đó, xé đùi gà thứ hai, vẫn là dáng vẻ như thế, khi xé xuống còn mang theo da gà nướng đến cháy xém.
Đông Đông há to miệng nếm thử, da gà thấm đầy hương vị, đậm đà mang theo sự thơm ngọt của mật ong. Cắn một miếng cắn thịt non mịn, trong phút chốc trong miệng ngập tràn nước.
Đông Đông bên ngày, chỉ lo thưởng thức mỹ vị trong miệng.
Phía đối diện, Chu Chiêu Hoành ăn như hổ đối, dường như ăn cực phẩm mỹ vị gì đó. Hơn nữa thịt như thế ăn nghẹn, thịt như cho miệng trượt dày.
lúc , Đông Đông đang ăn, bỗng nhiên mở hộp cơm thấy một ấm nước khỏi hộp. Mở ấm nước , vị chua ngọt bay thẳng chóp mũi. Hắn hào phóng lấy hai cái chén , chia cho đối phương một chén: "Uống cho đõ ngấy, A Xu tỷ tỷ uống cái thì ăn sẽ nhiều hơn, cơ thể rắn chắc hơn!"
"Cảm ơn!" Thiếu niên ăn vô cùng nhanh hề khách khí, bưng chén lên uống một hớp. Vị chua ngọt khiến vị thịt thừa bay biến, liên tục gật đầu: "Ngon quá! Chua chua ngọt ngọt!"
" thế!" Đông Đông đắc ý lắc lư , nhấp một miếng, uống vội vàng như Chu Chiêu Hoành, dường như quen với những món ngon thế từ lâu.
Chu Chiêu Cần thấy thế kiềm nữa: "Oa" một tiếng lên.
Những đứa trẻ tranh đấu đơn giản, chỉ là: Ta thứ hơn ngươi: "
Nhất là đối mặt với thích.
Ai ngờ phí hết tâm tư, vốn nghĩ rằng dễ như trở bàn tay, phát hiện hơn!
Chu Chiêu Cần hề nhận đả kích, lớn lên!
Tiếng khiến hai đứa nhỏ giật , vội liếc , ăn ý bưng đĩa và nước ô mai chạy .
Lẻn .
Người , Chu Chiêu Cần còn lớn tiếng hơn.
Quá đáng!
Vậy mà còn chạy, chạy thì thôi còn cầm thức ăn !
*Món từ sữa, lòng trắng trứng và đường, giống panna cotta
Cùng ngày, Đông Đông tan học, Yến Thu Xu với nàng vì món gà nướng mà khiến Nhị hoàng tôn Chu Chiêu Cần tức giận phát .