Chu Tước Đường - Chương 14.2
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:41:51
Lượt xem: 48
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Anh Kỳ.” Anh cắt ngang lời cô, “Giờ xem thử. Em đợi một lát, sẽ đưa em về nhà…” Thật lòng, chỉ lập tức đưa cô về. đầu , thấy Lương Kiến nhà .
Lúc , một phụ nữ trung niên xen :
“Hạ tiểu thư, thấy cô vẫn nên qua nhà nghỉ một chút, sắc mặt cô lắm .”
Cô gật đầu với bà , “Vâng, cảm ơn Vương thái thái.” Rồi cô , khẽ : “Em qua nhà Vương thái thái tạm, nhà 5.” Giọng dịu dàng, mang theo chút mật khiến tim mềm một nữa.
“Lát nữa đến tìm em.” Anh dịu dàng.
Cô theo mấy phụ nữ về phía đầu hẻm.
Đường Chấn Vân theo bóng lưng cô đầy lưu luyến. Mãi đến khi còn thấy cô nữa, mới bước nhanh nhà họ Tôn.
như Hạ Anh Kỳ , của Tôn Mai đang ghế salon ở phòng khách. Tóc bà rối bù, mắt nhắm nghiền, miệng hé , khóe môi dường như vẫn còn vết chất lỏng màu trắng. Một tay bà nắm chặt lấy phần bụng, khiến một mảng da hở ngoài. Đường Chấn Vân đoán rằng khi chết, bà giãy giụa một chút.
Ở góc phòng khách, một đàn ông đờ đẫn, chắc hẳn là cha của Tôn Mai. Lương Kiến đang hỏi chuyện, nhưng xem chừng cuộc đối thoại chẳng mấy suôn sẻ.
“…Bà mệt, ngủ một lát…” Người đàn ông .
“Ông thấy bà uống thuốc ?”
Ông đờ đẫn về phía , “Bà sức khỏe yếu, thường xuyên uống thuốc…”
“Hôm nay, khi hai về từ sở cảnh sát, bà uống thuốc ?” Lương Kiến hỏi trong khi Đường Chấn Vân đưa cho ông lọ thuốc mà Hạ Anh Kỳ đưa.
Lương Kiến cầm lấy lọ thuốc, chăm chú nhãn dán đó, mở ngửi thử.
“Đưa cho Hạ Pháp Y kiểm tra.” Ông , đàn ông. Người vẫn ngơ ngác .
“ hỏi nữa: khi từ sở cảnh sát về, bà uống thuốc ?”
Người đàn ông lắc đầu, “ để ý… Bà … c.h.ế.t ?”
“, bà c.h.ế.t .” Lương Kiến lạnh lùng đáp.
đàn ông vẫn chẳng biểu hiện gì đặc biệt, chỉ thở dài một tiếng, nhấc chai rượu bên cạnh lên, uống một ngụm.
“Ông vì vợ ông tự sát ?”
Người đàn ông đáp, uống thêm một ngụm rượu.
“Ông nghĩ vợ ông tự sát ?” Lương Kiến hỏi .
Người đàn ông từ từ mặt ông, “Bà … luôn chết… suốt bao năm … từ khi Tiểu Hoa mất, bà vẫn thế…”
“Bình thường bà uống thuốc gì?”
Người đàn ông mặt biểu cảm Lương Kiến, “Bà bảo đau đầu, lúc sốt… còn…” Ông cố gắng nhớ , giơ tay lên, “Bà bảo đau tay …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chu-tuoc-duong/chuong-14-2.html.]
Bên phía nhà 5, Vương thái thái pha cho Hạ Anh Kỳ một tách đặc, nóng hổi.
“Cô uống chút cho tỉnh .” Vương thái thái dịu dàng .
“Cảm ơn bà, Vương thái thái.” Hạ Anh Kỳ gắng gượng uống một ngụm , cảm thấy đắng chát, vội vàng đặt ly xuống. Mặc dù trong đầu cô vẫn còn thấp thoáng gương mặt của Tôn Mai, nhưng lúc , cô nghĩ đến nhiều hơn là Đường Chấn Vân. Mới chỉ nửa tiếng , cô còn hoảng loạn đến mức tay chân luống cuống, nhưng chỉ cần xuất hiện, bất an dường như lập tức tan biến. Cô bỗng nhận , cần một đàn ông thể dựa đến nhường nào.
Lúc đầu cô định khi gặp thì rõ chuyện, sớm về nhà. khi gặp , cô quyết định đợi , cô ở bên , thời điểm như thế , cô cần một đàn ông đáng tin bên cạnh. Cô nghĩ, chỉ cần tựa lồng n.g.ự.c rắn chắc của một lúc thôi, dù chỉ một chút thôi, cũng đủ khiến cô cảm thấy vô hạn an ủi.
“Trời ơi, phụ nữ đó nữa, tự nhiên tự tử chứ.” Lúc , tiếng Trần thái thái vang lên bên tai cô. “Bà chẳng còn con gái c.h.ế.t , bà vui lắm ?”
Cô còn đang hồi tưởng những lời Đường Chấn Vân với cô tối qua, thật sự lúc cô nhớ . một giọng nữ khác nữa cắt ngang dòng suy nghĩ của cô.
“Các bà đừng để ý đến việc bà mắng khó thế nào. thấy trong lòng bà chắc chắn vẫn đau khổ. Dù gì cũng là con gái đẻ mà, gì ai con c.h.ế.t mà vui .”
“ cũng nghĩ , chắc bà chỉ đang ngược thôi.” Vương thái thái bưng một đĩa trái cây tới , “Con bé Tôn Mai đó tuy mặt dày, lòng , nhưng nghĩ kỹ thì tính khí cũng đến nỗi nào.”
Mấy còn đều gật đầu đồng tình.
Hạ Anh Kỳ bỗng nhớ trong túi vẫn còn một tấm ảnh cô mang từ phòng Tôn Mai.
“Các bà nhận ?” Cô đưa bức ảnh cho họ xem.
Trong ảnh là một trai trẻ, mặt gạch chéo một đường.
“Ơ, đây chẳng họ của nó !” Vương thái thái nhíu mày bức ảnh, “Tấm ảnh đang như , vạch một dấu chéo lên mặt?”
Hạ Anh Kỳ cũng lý do. Mọi đều Tôn Mai yêu họ , một lòng một lấy . Vậy thì tại cô vạch dấu chéo lên mặt ? Như thế giống biểu hiện của tình yêu.
“Trời ơi, chuyện gì chứ!” Mấy bà còn cũng tỏ vẻ thắc mắc.
Có vẻ họ gì. Hạ Anh Kỳ đành cất ảnh .
“Lúc Tôn thái thái xảy chuyện, đang ở gác xép chuyện với chồng bà , nên thấy gì…” Cô đến đây thì chút áy náy, “Có lẽ bà nhân lúc chồng mặt uống thuốc… nếu ông ở đó thì…”
“Ôi dào, Hạ tiểu thư, cô đừng nghĩ nhiều nữa.” Vương thái thái đưa tách cho cô, “Nếu bà quyết tâm chết, thì ai cản cũng vô ích. Huống chi, cái ông chồng đó… thật lòng, nếu thấy bà uống thuốc mặt, thì ông cũng chỉ đó lờ đờ như tượng thôi, chẳng buồn đưa tay cứu.”
Hai phụ nữ khác cũng gật đầu lia lịa, “ đó, chuyện liên quan gì đến cô. Con gái bà gặp chuyện như , bà tìm đường c.h.ế.t thì ai cản nổi.”
Hạ Anh Kỳ cố uống một ngụm đắng chát.
Hạt Dẻ Rang Đường
Lúc , giọng Trần thái thái vang lên: “ chỉ thấy lạ là… bà con gái như , dù cũng là con gái ruột mà…”
“ nghĩ là bà chỉ bừa thôi.” Hạ Anh Kỳ thấy Trần thái thái gật đầu, liền tiếp: “Thật chuyện chỉ cần hỏi em trai bà là thật giả ngay thôi.”
Lời nhắc nhở của cô khiến mấy bà còn lập tức lên tiếng: “Bà mau gọi điện cho em trai , hỏi cho rõ ràng .”
“ đó, bà thật dối, thì chỉ cách hỏi thẳng em bà thôi.” Vương thái thái nhạt, “Chỉ sợ… lời bà là thật chứ.”
Nghe tới đây, mặt Trần thái thái tối sầm .
“Bà là chứ. Được , , gọi thì gọi!”