Chưa Kịp Tạo Phản Đã Bị Xuyên Qua - Chương 15
Cập nhật lúc: 2025-01-19 09:25:38
Lượt xem: 56
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vạn Hoa Đoạn là ngày hội trăm hoa, cũng là xuân kỳ mà bách chúng đều ca tụng. Ngày hôm nay, trong thành sẽ cử hành Vạn Hội Hoa Xuân để đón tiếp Hoa Thần trong truyền thuyết. Vạn Hoa Viên Lý ở ngoại ô cũng cử hành đại hội ngắm hoa và các hoạt động dân gian liên quan đến hoa.
Thập công chúa háo hức, sáng sớm xuất cung đến Tấn Vương phủ. Lúc Lục Quý Trì tỉnh ngủ, tiểu cô nương chờ ở bên ngoài, liền vội vàng rời giường.
“Ca ca, chúc sinh nhật vui vẻ!”
Vừa cửa thấy tiểu cô nương mặt mày hưng phấn mà bưng chén mì trường thọ chạy tới, Lục Quý Trì bất giác nở nụ nhẹ: “Muội ?”
“Muội, .” Thập công chúa lập tức thẹn thùng mà cúi cái đầu nhỏ xuống, “Đây là Dương Liễu tỷ tỷ giúp . Hay là, là sinh nhật năm của ca ca, tự tay cho ca ca nhé?”
Ngữ khí của nàng cẩn thận mong chờ, mặt Lục Quý Trì thì thờ ơ “Ừm” một tiếng, còn trong lòng thì sớm mềm nhũn .
Có một ngoan ngoãn đáng yêu như , kiếp hẳn là Tấn Vương cứu cả thế giới .
Nghĩ như , cầm đôi đũa, ăn sạch sẽ tô mì trường thọ đầy ắp , ngay cả nước canh cũng chừa .
Nước canh nhiều, nghĩ là sẽ ăn hết tất cả, đôi mắt to của Thập công chúa cong thành hình trăng lưỡi liềm. Lục Quý Trì lén lút xoa xoa cái bụng căng tròn, mặt vẻ cao ngạo lạnh lùng mà dẫn nàng ngoài.
Nơi nơi đều là đồ vật hình dáng đoá hoa đủ màu sắc. Đám hối hả, ngây ngẩn muôn vàn hương hoa. Mọi đều vui vẻ đùa, hoặc bôn ba sôi nổi, hoặc múa hát, dùng phương thức của để nghênh đón Hoa Thần đến, ăn mừng Xuân vĩ đại.
“Ca ca, ngoài cung chơi thật vui!” Thập công chúa khỏi bệnh hẳn, hoạt bát cạnh Lục Quý Trì, dáng vẻ như một bé thỏ con chui từ rừng rậm , tràn ngập tò mò với thế giới bên ngoài.
Lại nghĩ tuy nàng là công chúa cao quý, nhưng lớn như cũng xuất cung mấy , Lục Quý Trì thầm than một tiếng cô nhóc đáng thương, đưa tay xoa xoa đầu nàng: “Đi thôi, ca ca dẫn Vạn Hoa Viên, chỗ đó chơi vui.”
Thập công chúa thụ sủng nhược kinh* mà , Lục Quý Trì ho nhẹ một tiếng thu tay , thái độ tự nhiên mà bồi thêm một câu: “Có ? Không thì hồi cung!”
*Thụ sủng nhược kinh: sủng ái mà lo sợ
“Đi !” Thập công chúa lập tức kêu liền mấy tiếng, hai mắt cong cong như vầng trăng nhỏ. Lại thấy tuy Lục Quý Trì sa sầm mặt, nhưng hề bộ dạng doạ , tiểu cô nương mắt đổi, bỗng lén lút duỗi bàn tay nhỏ bé níu lấy ống tay áo của .
Lại một tấc tiến một thước!
Lục Quý Trì vẻ kiên nhẫn mà trừng mắt liếc nàng, nhưng cũng hất tay nàng .
Thập công chúa lập tức che miệng trộm.
Khi còn bé nàng cũng níu tay áo ca ca như , tuy ca ca cũng sẽ kiên nhẫn, nhưng từng hất tay nàng . Hôm nay….. Ca ca lúc bé về !
TBC
Trong lòng nàng vui sướng cực kỳ, gương mặt nhỏ nhắn sáng lấp lánh, lá gan cũng to lên, đường cứ “Ca ca, ca ca!” mà gọi ngừng, cho đến khi Vạn Hoa Viên mới cảnh tứ phía phân tán lực chú ý.
Vạn Hoa Viên là một khu vườn diện tích cực lớn, ở chân núi ngoại ô Bạch Vân. Trong sân gieo hơn một ngàn loại hoa cỏ, một năm bốn mùa đều là trăm hoa đua nở, hương hoa khắp nơi. Bên trong còn xây dựng đình, đài, lầu, các, hòn non bộ và thác nước giúp thuận tiện ngắm hoa du ngoạn.
Nơi đây là sản nghiệp của một vị vương gia tiền triều yêu hoa thành si để , ngày nay tất cả đều thuộc về hoàng gia. Hằng năm dịp , hoàng gia đều mở cửa cho phép dân chúng đón mừng ngày lễ.
Khi Lục Quý Trì và Thập công chúa đến nơi, trong vườn là biển tấp nập. Hai em chen chúc theo đám xem náo nhiệt một lát, đó đến rừng hoa đào yên tĩnh cách đó xa.
Rừng hoa đào rộng, trải dài lên núi, cánh hoa trắng nõn rơi rụng tầng tầng lớp lớp, hợp thành một áng sương mù hoa tựa như trong tiên cảnh. Vắt ngang giữa tiên cảnh là một cái hành lang dài ngoằn ngoèo, chính giữa hành lang là mấy cái đình bát giác sừng sững. Trong gian bóng đung đưa, giọng vui lanh lảnh thuận theo hương hoa mà truyền đến.
Lục Quý Trì vô tình giương mắt , thấy một đám cô nương trẻ tuổi ăn mặc rực rỡ, trang điểm hoa lệ, dường như đang chơi trò gì đó.
“Được lắm A Như, Ngũ cô nương trở , ngươi cũng chỉ che chở nàng, còn mấy “ cũ” chúng ngươi để ý nữa đúng ?”
“Còn ! Ngươi như thế , đúng là điển hình của loại nam nhân bạc tình!”
“Ha ha là sai sai , các vị tỷ tỷ đừng tức giận, tiểu nhân nhận tội với ! mà các ngươi cũng thông cảm cho , nay A Hằng đều ở trong kinh, hiểu quy tắc trò chơi của chúng , nếu che chở nàng một chút, nàng mù mờ hiểu, sợ là các ngươi ăn nàng mất thôi…!”
Ngũ cô nương? A Hằng?
Lục Quý Trì dừng chân , chăm chú qua. Quả nhiên thấy Khương Hằng cầm vật gì đó đang giữa muôn vàn bóng hồng.
Thật sự là nàng…..
Thật là trùng hợp.
mà hôm nay đường dạo chơi nhiều như , gặp một hai quen cũng gì kỳ lạ, Lục Quý Trì nhanh chóng thu hồi tầm mắt. Hắn cũng định qua chào hỏi gì gì đó, thứ nhất là trong đình các cô nương trẻ tuổi, một đại nam nhân tự dưng chạy đến thật thích hợp, thứ hai là vì và Khương Hằng cũng chỉ là bèo nước gặp , cũng quá quen, nhất thiết qua đó vấn an.
Bởi vì biển hoa hệt như sương mù mà che khuất, các thiếu nữ bên cũng phát hiện bọn , chỉ vui đùa với , bầu khí là hài hoà.
“Nói gì , nay chúng từng ức h.i.ế.p tiểu mỹ nhân!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-kip-tao-phan-da-bi-xuyen-qua/chuong-15.html.]
“Nhất định, rõ ràng là A Như ngươi quá lo lắng cho chị dâu tương lai, cho nên mới xem bọn là hổ mà e ngại!”
Chị dâu tương lai?
Lục Quý Trì lập tức sững sờ, còn kịp phản ứng thì thiếu nữ gọi là “A Như” hì hì : “Ai da, các ngươi phát hiện ! mà chỉ một lo lắng cho A Hằng, còn lo lắng hơn cả nữa! Nếu chăm sóc cho nàng, mà , chắc chắn sẽ đánh !”
“Quan hệ của A Hằng tỷ tỷ với chồng, em chồng tương lai đều như , nhất định sẽ hạnh phúc hoà thuận. Nhắc đến mới nhớ, hôn kỳ của ngươi và Lạc đại ca cũng sắp đến , đến lúc đó mấy chúng cũng mặt dày góp vui, uống chén rượu mừng ?”
“Đương nhiên là , cũng A Hằng tỷ tỷ vui mừng chào đón ?”
Lục Quý Trì nhịn mà ngẩng đầu về phía Khương Hằng.
“Nếu các ngươi nguyện ý đến, đây càng nở mày nở mặt.” Thiếu nữ xinh dịu dàng thấp thoáng trong sương mù, nghiêng đầu híp mắt, thần thái tự nhiên, mặt mày bình thản, hề lộ vẻ miễn cưỡng khác thường.
Cho nên…… Nàng hề từ hôn với phủ Vĩnh Yên Hầu?!
Dù Lạc Đình là một gã cặn bã núi trông núi nọ, dù là thương , nàng vẫn quyết định tiếp tục gả cho , trao cho cả quãng đời còn ?!
Lục Quý Trì vô cùng kinh ngạc và khó hiểu.
Hắn cho rằng nàng là thông minh! Thật nghĩ đến nàng vẫn lựa chọn nhảy hố lửa…… Vì ?
“Ca ca, ?”
Giọng nghi hoặc của Thập công chúa khiến cho Lục Quý Trì hồn. Đối mặt với đôi mắt to tròn của tiểu cô nương, thể thấy chính đang mặc một trường bào viên lĩnh xanh đen trong đôi mắt , đầu tiên sửng sốt, đó rõ ràng.
, nơi đây là cổ đại cha đặt con đó, mai mối, thế kỷ hai mươi mốt phép tự do yêu đương. Cho dù rõ vị hôn phu phản bội thì thế nào, nhà ép nàng gả, nàng thể lấy chồng…..
Nhận thức khiến cho Lục Quý Trì loại cảm giác rơi từ cao xuống đất.
Cho đến giờ phút , mới thực sự ý thức rõ đang ở nơi như thế nào — một vương triều phong kiến trọng nam khinh nữ, phân biệt giai cấp, nhân quyền, và tồn tại quyền bình đẳng.
Lại thấy Khương Hằng đang cùng bạn bè, điệu bộ hề sự đau buồn, Lục Quý Trì trầm ngâm.
Không cách nào lựa chọn cuộc sống của , chỉ thể tiếp nhận vận mệnh do nhà bài bố, cô nương … Không, là tất cả cô nương ở thời đại , đều đáng thương.
Mà cứu họ.
Trong lòng bỗng cảm giác ủ rũ và phiền muộn khó tả, Lục Quý Trì thở dài, trong cái mờ mịt lo lắng của Thập công chúa mà mở miệng: “Không , thôi. Cái đình phía ai, chúng qua một lúc.”
“Được.” Thập công chúa vội vàng gật đầu, thấy thần sắc Lục Quý Trì , cẩn thận hỏi: “Ca ca mệt mỏi ư?”
Lục Quý Trì nhếch môi: “ .”
Mệt lòng.
***
Thiếu niên sự thật trần trụi đả kích tựa cột đình một nữa suy ngẫm về nhân sinh. Thập công chúa thấy vẫn nhúc nhích, trong lòng bận tâm, bèn nhỏ giọng phân phó cung nữ Dương Liễu: “Đi lấy nước đến đây, còn bánh ngọt chúng bảo ngự thiện phòng sẵn, cũng lấy theo một ít.”
Vạn Hội Hoa Xuân sẽ kéo dài cả ngày. Bởi khi lên đường, cả Dương Liễu lẫn hạ nhân phủ Tấn Vương đều sớm chuẩn đồ ăn nước uống, để tránh hai vị chủ tử đói bụng nửa đường. những thứ thể mang theo bên , nên đều đặt trong xe ngựa, mà xe ngựa thì thể trong vườn, khi Dương Liễu lên tiếng thì bên ngoài.
Ngụy Nhất Đao việc tư cần , nên báo Lục Quý Trì xin nghỉ một ngày, bây giờ ở đây, nhưng khi an bài một ít thị vệ của vương phủ bảo vệ hai . Lục Quý Trì từ chối, chẳng qua là thích ứng với cảm giác cũng vây quanh, nên chỉ cho họ mặc quần áo dân chúng bình thường, xa xa phía theo dõi.
Dương Liễu , trong đình chỉ còn hai .
“Ca ca…..”
Thập công chúa đang chuyện, Lục Quý Trì bỗng dưng dậy.
“Huynh rửa tay, chờ ở đây, đừng chạy lung tung.”
Đang yên đang lành rửa tay? Thập công chúa tuy buồn, nhưng vẫn ngoan ngoãn đáp: “Được, ca ca.”
Đột nhiên mắc tiểu, buổi sáng nên uống nhiều canh như !
Trong Vạn Hoa Viên tịnh phòng, Lục Quý Trì theo trí nhớ của Tấn Vương mà qua, khi thuận lợi giải quyết nhu cầu sinh lý, chậm rãi men theo con đường nhỏ mà trở về — đường lớn quá đông , thích chen chúc.
Đi qua một đoạn ngã rẽ, trong góc khuất chợt một giọng dịu dàng xông tai , mỉm : “Ta ngươi và Lạc Đình lưỡng tình lương duyệt, tâm đầu ý hợp. , như thì ?”