Chưa Kịp Tạo Phản Đã Bị Xuyên Qua - Chương 58
Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:38:21
Lượt xem: 44
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khương Hằng chỉ cô nàng, mà đáp.
lúc đó, Khương Từ tới, thấy sắc mặt tái nhợt, chân vững, thiếu nữ vội vàng dậy, tiến lên đỡ : “Sao dậy ?”
“A tỷ…” Khương Từ ho khan dồn dập, gương mặt tuấn tú, nhỏ nhắn một chút vui vẻ, “A tỷ gì với ?”
Khương Hằng trầm mặc một lát, đỡ lên sạp nhỏ bên cạnh, lúc mới cất giọng ôn tồn: “Đệ , A Hòa cho ?”
“A Hòa lời tỷ, tỷ cho phép nó cho , nó dám? Lúc thức dậy, ngoài tản bộ thì tình cờ .” Khương Từ xong thì im lặng, một lúc khẽ khàng hỏi, “Chuyện lớn như …. Sao a tỷ cho ?”
Khương Hằng ngẩn , định gì thì thấy vành mắt của thiếu niên đỏ lên, “Là vì vô dụng, chẳng những giúp gì cho tỷ, còn trở thành gánh nặng của tỷ đúng ?”
Vì thể quanh năm yếu ớt, từ nhỏ trưởng thành và cứng cỏi hơn đám bạn cùng trang lứa, bình thường hiếm khi lóc nỉ non, Khương Hằng thấy thì kinh ngạc, nàng vội đáp: “Đương nhiên .”
“A tỷ cần gạt , ” Nước mắt của Khương Từ tí tách rơi xuống, “Đệ…”
“Được đấy, diễn nữa thì quá mức ,” Khương Hằng buồn , lau nước mắt, “Tỷ ngăn xả giận cho tỷ, ?”
“Thật?” Trong nháy mắt, thiếu niên đang còn lóc, dùng ánh mắt sáng rực lên nàng chăm chăm.
Da trắng, vành mắt phiếm hồng lên nom chút giống một chú thỏ con, đáng yêu đáng thương; Khương Hằng đau lòng, nhéo má một cái thở dài: “Ừ, nhưng để bản mệt nhọc nhé.”
“Được!” Nước mắt của Khương Từ đột nhiên bay biến, nở một nụ vô tội chị , “ mà bây giờ, a tỷ thể kể rõ đầu đuôi sự việc cho ? Đệ mới chỉ loáng thoáng, chứ vẫn hiểu rốt cuộc xảy chuyện gì!”
Khương Hằng: “…”
Thằng nhóc , thế mà lừa nàng .
“Nếu a tỷ cho , đau lòng lắm đấy…”
“Được , ” Khương Hằng như như , lườm một cái, một thoáng ngập ngừng, nàng vẫn một năm một mười kể kết những chuyện xảy .
Dù những giọt nước mắt là giả vờ, nhưng nàng , lời của là thật lòng quan tâm.
Đệ nàng tùy tuổi còn nhỏ, nhưng tấm lòng che chở cho nàng thì lớn hơn ai hết, nàng cũng nên coi như con nít.
Bởi sự bảo hộ của nàng, là tự nàng nghĩ rằng như thế sẽ cho , nhưng chắc sẽ nhận.
Khương Từ nàng kể xong, nhất thời đờ đẫn.
Cậu hôn sự của tỷ tỷ gặp trắc trở, nhưng bao giờ nghĩ trắc trở lớn đến ! Còn cái gã Lạc Đình …
Thế mà dám lừa dối tỷ tỷ của !
“Đệ nhất định để yên cho , a tỷ, thề…. Đệ thề!” Cậu thiếu niên nhỏ bé, răng nghiến chặt, giọng run rẩy, hai mắt đỏ bừng —– giả bộ nữa, đúng là đỏ lên vì tức.
“Được, a tỷ chờ xả giận giúp tỷ.” Sự biến đổi cảm xúc quá lớn đối với sức khỏe của , Khương Hằng vuốt tóc , lảng sang chuyện khác, “ mắt, A Từ giúp tỷ điều tra Khương Viện một chút ?”
“Khương Viện…” Khương Từ bình tĩnh , cặp mắt xinh lộ vài phần dữ dằn hợp tuổi, “Chuyện liên quan tới tỷ ?”
“Ừ,” Khương Hằng bao giờ tin trùng hợp, hơn nữa Khương Viện việc xưa nay đều để lộ sơ hở, “Đệ tra giúp xem trong chuyện , nàng rốt cuộc đóng góp những gì.”
Sức khỏe Khương Từ , bề ngoài khôn khéo vô hại, bình thường trong phủ chả mấy ai đề phòng , hơn nữa bên cạnh còn một thích bát quái, giỏi thám thính, tra nhiều thứ thuận lợi hơn Khương Hằng nhiều.
Khương Hằng nhờ hỗ trợ, chủ yếu là sớm xả hết giận trong lòng.
“Được, ” Khương Từ trầm giọng đáp, “cho thời gian một ngày.”
***
Lục Quý Trì hề phong ba bão táp chuẩn nổi lên ở phủ Vinh quốc công*, khi Nguyệt Viên rời lâu, trở về phòng ngủ.
(*Trong bản gốc tác giả để là ‘phủ An quốc công’, nhưng nghĩ thể tác giả nhầm)
Một đêm mộng mị, khi tỉnh là ngày hôm .
“Điện hạ! Điện hạ ngài dậy ?”
Vừa mới mở mắt thấy giọng Ngụy Nhất Đao oang oang vang lên bên ngoài, Lục Quý Trì ngáp một cái, vươn dậy, lười biếng đáp: “Anh .”
Một thanh niên cao lớn, vạm vỡ, vững chãi như núi : “Tần tướng quân phái tới truyền lời….”
Lục Quý Trì khóe miệng giật giật, thở dài đáp: “Ta , qua ngay đây.”
“Không ! Hôm nay tới để lôi điện hạ luyện tập!”
Lục Quý Trì bất ngờ: “Là ?”
“Tần tướng quân chuyện quan trọng cần ngoài, phái tới báo hôm nay cho điện hạ nghỉ ngơi một ngày.” Ngụy Nhất Đao hào hứng , “Điện hạ thể đánh thêm giấc nữa!”
Mẹ nó quá ! Chàng còn đang đau khắp cả đây! Lục Quý Trì vui vẻ, bèn xuống: “ mà mới sớm tinh mơ, trời còn sáng hẳn, ngoài gì nhỉ?”
“Cái cũng .”
“Được , mặc xác , nhất ngày nào cũng việc bận , đỡ đến hành hạ !” Lục Quý Trì chỉ là thuận miệng hỏi thêm, vui vẻ đáp lời xong hai mắt cũng nhắm nghiền , “Ta ngủ tiếp, ngoài .”
“Ờ!”
Chàng thiếu niên lăn ngủ nữa, đương nhiên cùng lúc đó, vị Tần đại tướng quân ‘ việc bận cần ngoài’ đang ở sân luyện võ nhà mà suy nghĩ chuyện nhân sinh.
Tần phu nhân bên cạnh ngừng, giọng khản đặc than thở “A Hằng của khổ quá mà”, nước mắt tuôn như mưa —— vì hôm bệnh cũ của bà tái phát, nên đều dám cho bà những chuyện xảy , tới buổi sáng hôm nay, lão cha già của Tần Tranh, cũng chính là của Khương Hằng, lúc ngủ dậy lỡ miệng thốt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-kip-tao-phan-da-bi-xuyen-qua/chuong-58.html.]
Sau đó là hồng thủy vỡ đê.
Mặc dù xuất thế gia võ tướng, gả cho phu quân sinh con trai, đều là hai đại nam nhân lạnh lùng cứng rắn, thế mà Tần phu nhân là một phụ nữ tướng mạo mềm mại, tính tình cũng mềm mại.
Cực kỳ mềm lòng, cực kỳ thích .
Hơn nữa bà và Khương Hằng tình cảm sâu đậm, nên thể chấp nhận nổi sự thật, xong nức nở ngã lòng trượng phu.
Cha của Tần Tranh ban đầu còn dỗ dành bà mấy câu, đó….
“Ta đột nhiên nhớ trong quân còn yếu vụ cần xử lý, ầy, , phu nhân nếu quá đau lòng thì tìm A Tranh xem.”
An ủi thế nào phu nhân cũng ngưng , yêu lắm mà cách nào, cho nên Tần cữu cữu đánh bài chuồn, tình cha con mà ủy thác vợ đang nức nở của cho thằng con trai lớn.
Tần Tranh: “…”
Thật sự đoạn tuyệt quan hệ cha con đấy.
“Ôi cái thằng …con gì chứ!” Thấy con trai cứ đơ như khúc gỗ đó, Tần phu nhân nóng nảy, sụt sà sụt sịt bảo, “A Hằng là biểu ruột thịt của con, con thể mặc kệ quan tâm con bé !”
Tần Tranh đau đầu chết, cũng chuồn, mà sợ xả hết , cứ nén trong lòng thì phát bệnh, chỉ đành đần đó, lạnh lùng đáp, “Con là mặc kệ mà…”
“Vậy con giúp con bé trả thù!”
“…Con .”
TBC
“ báo thù thì đây, hôn sự cũng hủy …” Tần phu nhân càng càng đau lòng, đó bà nghĩ tới chuyện gì, hai mắt sáng bừng lên, “Con trai, là con tiến lên ?”
Nhất thời, Tần Tranh một dự cảm cực : “…Tiến lên gì?”
“Thì tiến lên cầu hôn A Hằng!” Tần phu nhân thấy quá là , bà ngừng , lau lau nước mắt , “A Hằng tính tình dịu dàng, dáng cũng , cũng thích nó! Chẳng qua con bé hôn ước, nên thể gì, nhưng bây giờ…”
“Mẹ!” Hai mí mắt Tần Tranh giật liên hồi, “Con chỉ coi A Hằng như thôi.”
Tần phu nhân sửng sốt trong giây lát, sự phấn chấn vẫn giảm : “Muội thì , tình cảm thể từ từ vun đắp…”
Hắn thừa là rơi tay biểu xa nhà nhất định chuyện !
Lại nhớ tới hôm qua khi tạm biệt, cái dáng vẻ híp mắt như đang uy h.i.ế.p ‘Điện hạ hôm nay vất vả lắm , ngày mai biểu ca thể cho nghỉ một hôm ’ của nàng, thanh niên hít một thật sâu, như đinh đóng cột: “Không thể, đừng nghĩ nữa.”
Khoan hãy tới việc nàng trong lòng, kể cả thì cũng .
Nha đầu c.h.ế.t tiệt một bụng đen tối, tính khí thì hung tàn, cưới nàng ư? Ôi đang sợ mạng quá lớn !
***
Con trai sống c.h.ế.t cũng chịu chấp thuận đề nghị của , Tần phu nhân một nữa lệ chảy thành sông. tính bà mềm mỏng, sẽ ép buộc gì, chỉ là cứ lải nhải bên tai, Tần Tranh nhức đầu thôi.
Nếu sợ ảnh hưởng tới danh tiếng của biểu , cực kỳ thẳng cho : Đứa cháu gái trong lòng đang chuẩn xuống tay với tên Tấn vương ! Con dâu gì chứ, kể cả con đây tình nguyện cũng đến lượt con !
Đương nhiên cho dù , cũng sẽ cảm thấy đang lấy cớ để khỏi nhắc tới chuyện .
Tần Tranh thực sự mệt mỏi, gương mặt tuấn tú lạnh lùng càng thêm nghiêm nghị, trông mà sợ.
Cùng hôm đó, chuyện Khương Hằng và Lạc Đình từ hôn như gió xuân thổi khắp bộ kinh thành. Đồng thời còn truyền tin tức “Hai từ hôn là bởi tam tiểu thư phủ An quốc công giữa đường chen chân phá đám”.
Ngoài , chuyện Tề Hà phái hủy sự trong sạch của Khương Hằng cũng giấu diếm, kể cả vô lời đồn đãi như thật mà hóa giả, cũng đồng loạt truyền ngoài.
Nhiều tin tức giật gân cùng đến một lúc, khiến cho quần chúng ăn dưa trong kinh thành xôn xao hẳn lên.
Trong phút chốc, Lạc Đình và Tề Hà thể là ném đá, danh tiếng của phủ An quốc công cũng ảnh hưởng nhỏ —— thể dạy dỗ một tiểu thư độc ác, vô liêm sỉ như , hẳn là gia phong nhà vấn đề! Về phía phủ Vĩnh An hầu, Khương Hằng nguyện ý nhận phu nhân Vĩnh An hầu nghĩa mẫu, nhận Lạc Như nghĩa , cho thấy chuyện liên quan gì tới hai họ, vì thế chỉ trích quá nhiều, nhưng phun một câu ‘Cha nào con nấy’.
Vĩnh An hầu trong chuyện từ đầu tới cuối đều vô tội: “…”
Thằng con đào hố chôn cha !
Để ngăn chặn miệng lưỡi dư luận, giữ danh tiếng cho các vị tiểu thư khác lập gia đình trong phủ, phủ An quốc công đành ngay lập tức tuyên bố bàn dân: Tề Hà trục xuất khỏi phủ An quốc công, từ nay còn là tam tiểu thư của phủ An quốc công nữa.
Tề Hà chẳng ngờ chuyện sẽ biến thành thế , lúc tin xong, nàng ngất xỉu.
bây giờ gì cũng muộn . Nếu khi phu nhân Vĩnh An hầu tỉnh , chuyện là tại tại ả, tại cả hai bên, thằng con hư hỏng nhà bà cũng sai, cộng thêm việc Khương Hằng cũng rộng lượng tha thứ, cho nên đồng ý sẽ cưới nàng cửa, nếu nàng thật sự còn đường sống.
Về phần Lạc Đình…..
Từ ngày chuyện đồn xa, chỉ trốn tránh ở trong nhà dám bước khỏi cửa.
Dù mẫu ném ngoài nữa, nhưng hàng ngày trôi qua cũng chẳng dễ dàng —- ăn một trận đòn nhừ tử, mẫu và ghét hận, hơn nữa trong lòng cũng sợ hãi, bất an; cuối cùng cầm cự nổi mà ngã bệnh.
Cơn bệnh kéo dài tận mấy tháng, ngay cả hôm thành hôn Tề Hà, cũng dậy nổi.
Ngày hôm Tề Hà gả vắng ngắt, bái đường cùng một con gà trống, yêu gầy như que củi giường, chẳng còn vẻ tuấn như , nàng suy sụp, cả một đêm.
Đương nhiên, những chuyện đều .
Quay cái ngày mà tin tức mới truyền , khi Lục Quý Trì tỉnh dậy, uể oải ăn bữa cơm trưa, bèn cung thỉnh an già.
Chàng đặt m.ô.n.g xuống, Chiêu Ninh đế tới.
“Nghe hôm qua A Trì hùng cứu mỹ nhân ?”
Thấy ông hờ đang híp mắt về phía , ánh mắt lộ cảm xúc, thiếu niên đột nhiên tỏ cao ngạo lạnh lùng, ‘ái chà’ trong bụng: Biết ngay sẽ hỏi mà! Cơ mà giờ bổn vương còn lâu mới sợ nhé!