Chưa Kịp Tạo Phản Đã Bị Xuyên Qua - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-01-20 12:38:43
Lượt xem: 47
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nếu câu do Lâm Sanh , Lục Quý Trì sẽ cho đây là lời ngụy biện, nhưng là Khương Hằng tự … Chàng ngu ngơ một lúc, lắp ba lắp bắp hỏi: “Ơ, từng đến nhà cô hỏi cưới ?”
Hơn nữa hai cũng bắt đầu bồi dưỡng tình cảm , đây dấu hiệu chuyện vui sắp gõ cửa ư?
“Phu nhân Thành Ý bá quả đến nhà , chẳng lẽ điện hạ cho rằng bà tới cầu hôn.” Hai mắt thiếu niên trợn trừng chớp như thể chú chó con kinh sợ, tức đáng thương, Khương Hằng thấy thì buồn , nàng cố nhịn tiếp, “Chí ít thì mẫu thần nữ nhắc về chuyện , hôm đó thì phu nhân Thành Ý bá cũng tới phủ nữa.”
“…” Sau một hồi đờ đẫn trong im lặng, Lục Quý Trì sang Lâm Sanh ngờ vực, “ đêm hôm đó hai chúng uống rượu cùng , chính miệng với là đang thích thầm một cô nương, còn mừng hết sức, hôm sẽ qua nhà cô nương đó dò ý chuẩn cầu hôn…”
“Sau đó thì ?” Tề nhị thiếu phận quần chúng hóng hớt nhịn hỏi xen .
“Thì ngay sáng hôm , tới phủ Vinh quốc công tìm kế mẫu của nàng liền!”
Khương Hằng chuyện tìm Lâm Sanh uống rượu, đến đây thì khựng , ý trong mắt càng rõ ràng.
“Trùng hợp như , khó trách điện hạ hiểu lầm, chẳng qua vị cô nương mà thế tử nhắc tới…” Hơi nghiêng đầu Lâm Sanh đang bên, Khương Hằng híp đôi mắt hạnh, “chắc tiểu nữ đấy chứ?”
Không, chính là nàng đấy.
Lâm Sanh như c.h.ế.t lặng sang, khóe miệng co giật liên hồi.
Trước đó từng gặp Khương Hằng, tất nhiên thật lòng thích nàng, hôm đó như , chẳng qua là Lục Quý Trì c.h.ế.t tâm với thôi. Ai nghĩ tới trùng hợp đến thế, Lục Quý Trì những quen với Khương Hằng, quan hệ còn , và lời dối nho nhỏ đầy thiện chí của biến thành bằng chứng phụ lòng….
Lại còn tặng kèm một trận đòn!
Lâm thế tử quyết định hôm nay về nhà lấy lá bưởi tắm gội, đen đủi quá !
Nhác thấy Lục Quý Trì vẫn còn trừng mắt vẻ tin tưởng, nào giống với vẻ mặt thâm tình, lén lút ở cửa nhà hôm nào, thanh niên tuấn đau lòng buồn bực, rốt cuộc là vì , thể trở mặt nhanh như ?
“Này, đang hỏi đấy!” Lạc Như đợi suốt một thời gian dài cũng thấy trả lời, bèn đẩy .
Lâm Sanh định thần , mí mắt khẽ chớp: “Điện hạ hiểu lầm, tại hạ thương, hôm đó chẳng qua ngấm men say nhớ tới chuyện mẫu giục thành , mới thuận miệng đùa với điện hạ một chút, cũng nghĩ điện hạ sẽ coi là thật…”
Lâm thế tử là phúc hậu, mặc dù Lục Quý Trì mới tẩn cho một trận thừa sống thiếu chết, lòng tức lắm, nhưng cũng bí mật động trời Tấn vương thích đàn ông lộ tẩy, lấy cớ đùa giỡn để lấp l.i.ế.m cho qua chuyện, thêm nữa.
Lục Quý Trì hiểu khổ tâm của , nhưng nhận dối, thẫn thờ.
“, nhưng hôm đó còn thấy hai đùa giỡn với phố cơ mà, Khương Hằng còn đưa khăn tay cho lau mặt nữa…” Nhắc tới chuyện , trong lòng thiếu niên khỏi dấy lên từng đợt chua chát, nhưng dám biểu hiện ngoài, hai mắt cảnh giác Lâm thế tử chằm chằm, “Nếu tình ý với Khương Hằng, còn nhận khăn tay của nàng ?”
Khăn tay là vật riêng tư, xét điểm , quả là dễ khiến khác hiểu lầm, nhưng hôm đó bên cạnh còn Lạc Như! Lâm Sanh cảm thấy đau đớn lòng, nhớ tới cái mũi của hôm đó, đến là chật vật, định lên tiếng thì Khương Hằng đột nhiên bật : “Khăn tay là của A Như! Hôm đó và A Như dạo phố, tình cờ gặp thế tử, A Như lầm tưởng thế tử là kẻ , bất cẩn mạo phạm ngài , cho nên mới lấy khăn của A Như đưa thế tử lau vết máu…”
Thiếu nữ ngước lên , hai mắt sâu thẳm, mang theo ánh lửa rừng rực kỳ quái, “Điện hạ tức giận như thế, là vì chuyện ?”
Lục Quý Trì ngây như phỗng.
TBC
Trong khoảnh khắc, nghi ngờ lỗ tai vấn đề, nhưng Lạc Như đột nhiên Lâm Sanh kinh ngạc chột như thế, là bản lầm.
Chàng hiểu lầm thật.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-kip-tao-phan-da-bi-xuyen-qua/chuong-71.html.]
Khương Hằng và Lâm Sanh hề định chung đại sự như vẫn nghĩ.
Trái , hai họ căn bản còn quen .
Điều quan trọng hơn là, dường như Lâm Sanh ý với Lạc Như…
“Ha, ha ha, hóa là thế, ôi chao, hôm đó thấy Lạc cô nương, cho nên…” Lòng vui như mở cờ, nhưng đồng thời sự hổ, lúng túng, hốt hoảng lẫn áy náy cũng đồng loạt trào dâng, Lục Quý Trì lắp bắp thốt một câu, như trông thấy ánh trực diện kỳ dị của Khương Hằng chiếu đến , n.g.ự.c thót một cái, nhanh chóng sang ôm bả vai Lâm Sanh, “Chuyện hôm nay là do bổn vương quá kích động, thật xin , ầy, là cho đánh nhé?”
Lâm Sanh: “…Không cần, điện hạ buông tại hạ là .”
Mới hồi nãy ánh mắt còn trợn trừng lạnh lẽo , thế mà giờ động tay động chân….Chao ôi tim đàn ông như kim đáy biển.
“Ờ ờ!” Lục Quý Trì suy nghĩ của , ngượng ngùng thu tay về, vội vàng gọi lấy đá cục và thuốc trị thương, đó hai mắt cứ đảo quanh Lâm Sanh, rõ là dám đối diện với Khương Hằng.
Lâm Sanh: “…”
Đến là buồn lòng.
“Ờm…” Người lên tiếng là Lạc Như cô nương mới lấy tinh thần, nàng lúng túng hai mắt Lâm Sanh, giọng hối , “Đã hiểu , cho xin nhé.”
Nhất thời Lâm Sanh chẳng còn tâm tư để ý Lục Quý Trì nữa, ngẩng đầu nàng, lộ một nụ trai vô cùng, ôn tồn bảo: “Người tội, Lạc cô nương cần tự trách. À quen để lạ tiếp xúc quá gần, lát nữa lúc bôi thuốc, thể phiền cô nương giúp một tay ?”
Có thể do ấn tượng đầu tiên , nên dù hiểu lầm , Lạc Như cũng khó lòng sinh hảo cảm với Lâm Sanh, nhưng trong chuyện nàng là đuối lý, nàng ngập ngừng trong giây lát cũng gật đầu đồng ý.
Lâm Sanh đến phớ lớ, Lục Quý Trì liếc sang Khương Hằng, thấy nàng vẫn tủm tỉm nãy giờ, hề để ý tới Lâm Sanh, giật thở phào nhẹ nhõm.
Không đau lòng là .
***
Người tới đưa đá cục và thuốc trị thương nhanh, Lâm Sanh và Lạc Như qua phòng bên bôi thuốc, trong phòng chỉ còn Lục Quý Trì, vẫn một mực im lặng – Khương Hằng, và kẻ Lục Quý Trì chăm chú chớp mắt – Tề Ngạn.
Bầu khí bỗng chốc trở nên vi diệu, Lục Quý Trì chột khẩn trương, càng dám thẳng Khương Hằng, chỉ gục đầu xuống giả chết, lòng bàn tay cũng đổ một lớp mồ hôi.
Khương Hằng im quan sát , ý như từng vì nho nhỏ, dần tỏa sáng lấp lánh trong đôi mắt hạnh của nàng.
“Nghe mấy hôm điện hạ khỏe, giờ khá hơn ?” Nàng chậm rãi cất lời, giọng mềm mại, khác gì bình thường.
Lòng Lục Quý Trì đương rối rắm, nàng hỏi thì sửng sốt, suýt thì thật thà khai ‘ ốm ’. Chàng định mở miệng thì chợt nhớ tới mấy hôm , Nguyệt Viên tới tìm , lệnh hầu lấy cớ để từ chối.
“À, , khỏe hơn nhiều…” Vội vàng nuốt lời trong trong miệng xuống, thiếu niên hàm hồ đáp một câu, hít một , lén cấu bản một cái, khi bình tĩnh , ngẩng đầu lên, vờ như chuyện gì hỏi, “À, cô đang cùng Lạc cô nương… dạo phố đấy ?”
“Dạ, thần nữ mua ít đồ,” Khương Hằng mỉm , tiện hỏi thêm, “Còn điện hạ? Ngài cũng đang cùng Tề công tử dạo phố ?”
“Không , bọn đang định tới…”
Thấy bạn nhỏ tự nhiên cứng họng, Tề nhị thiếu rốt cuộc cũng chờ cơ hội, gian trá, hứng thú bừng bừng đáp lời, “Bọn đang định thưởng rượu cùng mỹ nhân!”