Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 66: Vở kịch của kẻ lụy tình
Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:45:16
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Uất Nguy Minh cảm thấy thật nực , cuộc đời thật sự thể đề phòng .
Hắn ngoài việc cố gắng tránh khỏi phận bi t.h.ả.m của dòng m.á.u cha , còn đồng thời tránh khỏi sự điên rồ từ phía .
Rất nhanh, dàn dựng một vở kịch, đúng hơn là một cuộc đ.á.n.h cược lớn.
Và lôi kéo Natalie cùng những khác tham gia tổng duyệt.
Bông hồng m.á.u của Đế quốc thật sự hợp tác với cái trò ngu ngốc , cô lườm nguýt, nặn giọng miễn cưỡng lời thoại: "Bệ hạ , lực lượng tư nhân của Công tước Teria, dường như sắp bất chấp mệnh lệnh, tập kích vành đai đá nơi hạm đội Vân Châu đang ở!"
Lực lượng lính đ.á.n.h thuê tư nhân của Công tước Teria gần đây quả thật đang bí mật tập hợp tại lãnh địa của .
mục đích thể là hạm đội Vân Châu đang lang thang bên ngoài, gần như lãng quên .
Ông dã tâm, tập hợp một lượng lớn quý tộc để mưu phản!!!
Uất Nguy Minh đăng cơ mới một năm, triều đình định, vì cuộc nội loạn chắc chắn nguy hiểm, xác suất thắng thua mỗi bên chiếm một nửa.
Có thể sẽ c.h.ế.t.
Kết quả là, Hoàng đế đối mặt với thời khắc sinh tử, điều đầu tiên nghĩ đến là đưa yêu đến một nơi tuyệt đối an ?
Điều nực là, nơi an nhất hiện tại là bất kỳ nơi nào trong lãnh thổ Đế quốc, mà chính là vành đai đá hẻo lánh ở một tiểu hành tinh, đây là một nơi dễ thủ khó công, nơi Hạm đội Vân Châu đang trú ẩn.
Nơi đó một hệ sinh thái chỉnh, thể tự cung tự cấp. Cách đó xa là lãnh địa tư nhân của Tề Thiệu Châu và Luvix, cũng là một hệ sinh thái chỉnh.
Với trình độ chiến lược của chỉ huy, ngay cả khi Hoàng đế may tử nạn, dựa lực lượng vũ trang tư nhân của vài khu vực ở đó, sống thoải mái vài chục năm chắc chắn thành vấn đề.
Natalie kìm mà điên cuồng châm chọc: "... điều đúng lắm nhỉ?"
"Chẳng nên lợi dụng tâm lý của chỉ huy cùng Hạm đội cộng sinh cộng tử, dùng Hạm đội uy h.i.ế.p để trói bên cả đời ?"
"Dù , cũng nên như thế !"
"Bây giờ, chẳng nếu chúng may, ngài chỉ huy đó vẫn thể cùng Hạm đội của cao chạy xa bay. Ngay cả khi chúng đại thắng, vẫn thể cùng Hạm đội của cao chạy xa bay?"
"Vậy thì mất công lắp chân cho để gì?"
Để thả ?
Thậm chí còn để mang gánh nặng đạo đức, mà đặc biệt dàn dựng một vở kịch ư?
" hiểu."
"Vậy bây giờ ý Bệ hạ là... ngay cả khi bản c.h.ế.t , vẫn hy vọng chỉ huy sống , tự do tự tại ? Ngay cả khi cả hai đều sống, ngài cũng vì tình yêu mà thể buông tay, đúng ?"
"Đầu óc ngài vấn đề gì chứ. Thật đấy."
"Uất Nguy Minh từ khi nào trở thành một kẻ lụy tình đáng sợ như ?!"
Chương 67+68: Nụ hôn trong mưa bão
Uất Nguy Minh thường xuyên mất ngủ.
Trước khi chỉ huy - một chiếc gối ôm ngủ hiệu quả, nơi duy nhất mất ngủ dường như là chiến trường. Kể từ năm mười sáu tuổi, mỗi tập trung tinh thần để chỉ huy chiến lược, đều thể an nhiên chìm giấc ngủ giữa bầu trời nhuốm màu m.á.u và tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Thỉnh thoảng cũng nghĩ, đây là một lời nguyền bẩm sinh nào đó . Nó báo phận sẽ tính toán, đấu đá ngừng nghỉ và cô độc vô tận.
Gió đêm đột ngột nổi lên, cuốn những cánh hoa hồng trong vườn bay lượn ánh trăng.
Trong phòng chiến lược của Hoàng cung, bản đồ ảnh lặng lẽ vận hành. Những điểm sáng nhấp nháy như vô đôi mắt, dõi theo Đế quốc đang ở ngã ba đường của phận. Một đống điểm đỏ là cái bẫy mà Natalie giăng , và bên cạnh Công tước Teria cũng cài của Luvix.
Mọi thứ sẵn sàng, chỉ chờ con cáo già phát động tổng tấn công .
...
Trong những ngày chờ đợi, Uất Nguy Minh cùng Cố Viễn Trạch thực hiện ca phẫu thuật phục hồi cuối cùng.
Sau phẫu thuật, đôi mắt của quấn bằng băng gạc trắng muốt, nửa dựa trong màn che ánh nắng, trông như một vị thánh hy sinh vì đạo trói buộc trong bức tranh sơn dầu cổ xưa. Thân thể thánh khiết cấm kỵ, khiến dám mạo phạm.
Buổi chiều, bầu trời dần tắt nắng, bắt đầu lất phất một trận mưa nhỏ.
"Có dậy ?"
Cố Viễn Trạch gật đầu, để mặc Hoàng đế cúi xuống vòng tay qua eo , ôm dậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-66-vo-kich-cua-ke-luy-tinh.html.]
Ca phẫu thuật hành hạ như những , nhưng vì tái tạo cân bằng cho cả hai bên ốc tai, nên Cố Viễn Trạch sẽ thường xuyên cảm thấy chóng mặt, cần đỡ.
Và khi đỡ dậy, còn dựa n.g.ự.c Uất Nguy Minh một lúc mới thể bình tĩnh .
Hơi thở xuyên qua lớp vải áo sơ mi, đốt cháy làn da của Uất Nguy Minh.
Tay lơ lửng phía Cố Viễn Trạch, giữ một cách . Vừa khiến trong lòng cảm thấy bất an, thể đỡ lấy ngay lập tức nếu còn sức.
Tiếng mưa dần dày hơn, dệt thành một tấm màn chảy kính, dường như cách ly khoảnh khắc với thế giới bên ngoài.
"Đỡ hơn ?"
"Ừm."
"Uất Chi."
" thể... chạm mưa một chút ?"
---
Cửa sổ mở , làn gió ẩm ướt mang theo thở của mưa ập mặt.
Ngón tay sinh học của Cố Viễn Trạch từ từ vươn ngoài cửa sổ.
Đó là đầu tiên Cố Viễn Trạch chạm mưa khi chân tay giả, dòng điện sinh học kích thích những rung động nhỏ ở đầu dây thần kinh, khiến sống lưng ngay lập tức căng cứng.
"Cảm giác thế nào, so với đây..."
Uất Nguy Minh hết câu.
Vì cơ thể Cố Viễn Trạch đột nhiên chao đảo, nghiêng hẳn lòng . Tóc lướt qua cổ , mang theo mùi vị trong lành của nước mưa.
"..." Uất Nguy Minh đỡ lấy .
Tiếng mưa gõ kính, nhiệt độ cơ thể máy móc của trong lòng và mùi hương ẩm ướt pha lẫn hoa hồng thoang thoảng. Hắn cố gắng khắc ghi khoảnh khắc sâu nhất trong ký ức.
Cơ bắp ở cánh tay căng thả lỏng.
Hắn dùng hết bộ sức lực để kiềm chế phát điên mà lập tức ôm chặt , vác lên ném lên giường, và cơ thể hết những vết bầm tím, để dấu ấn của riêng một nữa.
Hắn quả nhiên vẫn tham lam.
So với nhiệt độ của sự nương tựa cuối cùng, vẫn dùng cách nguyên thủy, thô bỉ, bạo lực nhất để ghi nhớ .
Móng tay cắm sâu lòng bàn tay, đau đớn là chất tỉnh táo duy nhất.
"Vào , ở đây lạnh."
...
Uất Nguy Minh nhớ rõ ràng, ngày hôm đó cố gắng kiềm chế hết sức.
Dù thì cũng còn thể diện quá lâu .
Ngày qua ngày khác, đơn phương gán lên Vị chỉ huy vô d.ụ.c vọng thầm kín và sâu sắc. Bây giờ sắp chia xa, nếu một khởi đầu , ít nhất cũng nên cho mối quan hệ một cái kết tương đối đoan chính.
tại .
Tại trong màn mưa lất phất, họ dường như vẫn thở dốc hôn . Nụ hôn ẩm ướt, dính dính.
Và thế nào để giải thích trong ký ức mơ hồ, khẽ gọi "Uất Chi". Đôi mắt bịt kín, mím môi thở dốc, dùng đầu ngón tay kim loại nhẹ nhàng cọ xát ngón tay .
Sau đó, dẫn dắt bàn tay , áp lên bụng ấm áp của ...
Lý trí sụp đổ .
Đêm đó là những ảo mộng mang vị hoa hồng.
Ngày hôm , Công tước Teria điều động bộ quân đội, Natalie và những khác cuối cùng cũng đưa màn trình diễn tập luyện bấy lâu lên sân khấu.
Cố Viễn Trạch quả nhiên quan tâm ắt loạn.
Sự an của bộ Hạm đội Vân Châu quý giá khiến bất chấp cơ thể hồi phục, còn thiếu một ngày nữa mới thể tháo băng gạc mắt, cầu xin Uất Nguy Minh cho phép, để "đến cứu viện” khi hạm đội của Công tước Teria đến nơi.