Chữa Lành Vị Thần Của Tôi - Chương 73+74: Vì sao sáng trở lại
Cập nhật lúc: 2025-11-02 13:57:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Uất Nguy Minh nhận , hình như cũng kịp cho chỉ huy , tại soái hạm của tên là "Akhenaten".
Bây giờ cũng còn kịp nữa.
Vì Akhenaten rơi xuống vệ tinh, và hỏa lực nhuộm đỏ bầu trời ngoài nơi ẩn náu. Uất Nguy Minh cuộn trong khe hở của bê tông đổ nát, tóc bạch kim dính đầy bụi bẩn và m.á.u đông, vạt áo quân phục m.á.u thấm ướt, trong nhiệt độ thấp đông thành vảy cứng.
Thiết liên lạc rơi cách đó xa, thỉnh thoảng tiếng Natalie gào thét lo lắng.
Lúc , dù thể di chuyển một chút, phát một chút âm thanh... nhưng cổ họng m.á.u bọt chặn , hô hấp cũng khó khăn, thể phát bất kỳ tiếng động nào.
Thật t.h.ả.m hại... Uất Nguy Minh tự giễu.
"Uất Nguy Minh, nhất là còn sống!" Tiếng gầm của Natalie nổ tung từ thiết liên lạc, nhiễu điện từ cũng thể át lời mắng xối xả của cô: "Đầu óc chiến hạm cán qua ?! Cứu ? Cứu nhưng tự mồi nhử, ha ha, mạng quý hơn mạng quý hơn?!"
"Hả? Bây giờ sướng ? và Luvix thì an , còn ông cụ như thì thành liệt sĩ! Có cần bây giờ đặt cho một cái quan tài thủy tinh ? Đảm bảo sẽ hơn cái lọ formalin mà định ngâm !"
"Được , c.h.ế.t thì sẽ lên ngôi Nữ hoàng, thằng ngu Luvix cũng đang bản khuyến tiến(*) . Hừ, để dọn dẹp đống hỗn độn của Đế quốc ? Mơ quá đấy!"
(*)Trong lịch sử Trung Quốc, “劝进表” - bản khuyến tiến là văn thư do quần thần dâng lên, khuyên một (thường là quyền thần, tướng lĩnh, hoặc quyền lực lớn) hãy lên ngôi hoàng đế.
"Với , chẳng là lụy tình một của Đế quốc ? Diễn vở kịch đưa Công tước Bắc vực đến vùng an , tặng đất tặng tự do một lặng lẽ chịu đựng tất cả, là Chỉ huy tấm lòng chân thành vô thượng của cảm động, ngoan ngoãn trói trở ?"
" nếu c.h.ế.t, sẽ thất bại. Sẽ trở thành trò lớn nhất của Đế quốc! Đến lúc đó vị Chỉ huy ở Bắc vực cưới vợ sinh con trồng lúa mì, sẽ nhớ là ai ? Ha ha, uổng cho khuôn mặt , còn từng tận mắt thấy trông như thế nào !"
"..." Lời mắng thật sự cứa lòng.
Uất Nguy Minh thở hổn hển, bọt m.á.u ngừng trào khóe miệng khi khẽ.
Tầm một mảng đỏ tươi, ý thức cũng bắt đầu mờ nhạt. Uất Nguy Minh chút buồn bã nghĩ, quả thực thể phủ nhận khi để Chỉ huy rời , là ôm một chút... ảo tưởng rằng thể sẽ về bên .
thực , ngay cả khi về.
Ngay cả khi về, cũng chấp nhận.
Sở dĩ để xa như , chẳng là dùng cách và pháp lý thể vượt qua, để cố gắng kiềm chế bàn tay vươn của .
, thỉnh thoảng cũng lúc điên.
Thỉnh thoảng cũng lúc nghĩ cho khác.
Cố Viễn Trạch dù cũng qua địa ngục.
Anh chịu những vết thương nặng nề như , nhất định cũng từng sụp đổ, tuyệt vọng, c.h.ế.t. ngay cả khi thể tan nát, chỉ cần để sống, cũng thể trở về từ vực thẳm của địa ngục. Thậm chí cần vớt lên, cần hấp thụ bao nhiêu thiện ý và hy vọng, vẫn thể việc thù hận nuốt chửng, vẫn là vị Chỉ huy trẻ tuổi ôn hòa ngày xưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-lanh-vi-than-cua-toi/chuong-7374-vi-sao-sang-tro-lai.html.]
Sự tồn tại của Cố Viễn Trạch, bản nó quá mạnh mẽ.
Anh chính là vì sáng nhất trời. Cho nên Uất Nguy Minh đương nhiên cũng sẽ đơn thuần hy vọng sống, dù chỉ là treo lơ lửng bầu trời xa xôi mà tỏa sáng.
Cố Viễn Trạch nên sống.
So với việc , chiếm hữu , biến thành đồng minh, yêu, biến thành chỗ dựa tinh thần vô tận, vật chứa của d.ụ.c vọng và sự sa đọa. Uất Nguy Minh thỉnh thoảng cũng trong sáng hy vọng ở một góc nào đó của thế giới, Cố Viễn Trạch tự do tự tại, sống hạnh phúc.
Đế quốc là nhà của Cố Viễn Trạch.
Và Cố Viễn Trạch cũng nỗ lực cống hiến, hy sinh cho hòa bình và an lành của thế giới . Anh nên một cuộc sống mới tùy ý, còn về phần bỏ .. Thực Uất Nguy Minh thế nào cũng .
Dù là c.h.ế.t hôm nay sống sót.
Dù là trở thành minh quân cải cách, giống như Tiên Hoàng mà suy đồi và mang tiếng sống một đời xa hoa. Ít nhất sống đến hôm nay, thành công dùng quyền thế trong tay, cố gắng bảo vệ yêu của .
Sự tồn tại của Bắc vực sẽ che chở cho Cố Viễn Trạch suốt đời.
Vậy thì việc Uất Nguy Minh từng tồn tại trong cuộc đời của , ít nhất sẽ là... vô nghĩa.
---Uất Nguy Minh chắc, điều cuối cùng thấy khi rơi hôn mê, chỉ là ảo giác như những thước phim chạy qua mắt khi c.h.ế.t .
Âm thanh nền tiếng c.h.ử.i rủa của Natalie là tiếng còi báo động của radar, giọng của lính truyền tin gào lên: "Tướng quân, hướng bảy giờ xuất hiện một nhóm chiến hạm xác định! Mã nhận dạng là—"
"Là Hạm đội Vân Châu!"
Ngay đó, kênh liên lạc của hệ vang lên giọng của Chỉ huy, kiên định và ôn hòa như thường lệ chiến trường: "Đây là Hạm đội Vân Châu, Hạm trưởng Công tước Bắc vực Cố Viễn Trạch."
Khoảnh khắc đó, vũ trụ trở nên tĩnh lặng.
Trên màn hình chỉ huy của mỗi chiến hạm Đế quốc, đều xuất hiện hình bóng của Cố Viễn Trạch. Anh vẫn mặc bộ quân phục Liên bang cũ, nhưng n.g.ự.c trái đeo hoa diên vĩ băng tinh của Công tước Bắc vực.
Trông vẫn ôn hòa thậm chí lười nhác như thường.
đó là vị Chỉ huy từng là cơn ác mộng của quân đội Đế quốc, càng lười nhác, kết quả của trận chiến càng định ! Huống chi Đế quốc còn luôn tin đồn rằng Bắc vực một xưởng quân sự bí mật của Đế quốc. Lúc , trong chiến hạm của Công tước Teria, rượu vang đỏ đổ, chất lỏng đỏ tươi lan như máu.
"Là bẫy! Tất cả đều là bẫy!"
"Hoàng đế sớm thông đồng với Chỉ huy Liên bang! Họ liên thủ, những báo cáo chiến trường... những cuộc rút lui... tất cả đều là diễn kịch!"
Chiến trường rơi sự im lặng kỳ lạ.
Lúc , vài chiến hạm của quý tộc gần như Luvix thuyết phục đầu hàng, cuối cùng còn d.a.o động nữa, lặng lẽ đóng hệ thống vũ khí, đèn nhận dạng chiến trường chuyển từ đỏ sang xanh.
Từng chiếc chiến hạm phản loạn nối tiếp , thực hiện một cuộc phản bội thầm lặng trong gian, báo hiệu sự sụp đổ tan rã của thế lực quý tộc.