Chưa Từng Yêu Ai Đến Thế - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-03-12 04:38:45
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi nghỉ ngơi ba ngày, sức khoẻ của Hoắc Cận Hành khá lên.

 

Thứ bảy, giữa trưa tranh thủ thời gian đến nhà cô họ Hoắc Vận.

 

Mối quan hệ ruột thịt giữa Hoắc Vận và Hoắc Cận Hành coi là gần lắm. Bà là con gái của trai ông nội Hoắc Cận Hành, là em họ của ba Hoắc Cận Hành, Hoắc Cận Diễm và Hoắc Cận Hành gọi một tiếng cô họ.

 

Nhà Hoắc Vận gốc gác ở Đế Đô, tuy cách Nam Xuyên xa, nhưng những năm qua đều qua thiết với dòng chính ở Nam Xuyên. Hoắc Cận Hành gia đình Hoắc Vận chăm sóc nhiều trong những năm học ở đại học A.

 

Biệt thự gia đình Hoắc Vận ở gần biển Đế Đô. 

 

Đến nơi lúc là giờ cơm, từ chối sự nhiệt tình của Hoắc Vận, Hoắc Cận Hành đành xuống.

 

“Nào Tiểu Hành, nếm thử cái .” Bà múc cho một chén cháo bổ dưỡng dày, Hoắc Vận vui mừng mặt: “Lâu lắm cháu tới, nếu trai dặn dò, e là đến Tết cháu cũng sẽ tới. Nghe hai ngày cháu bệnh, hơn nửa đêm bệnh viện, rốt cuộc là xảy chuyện gì?”

 

Lần Hoắc Cận Diễm dặn dò đến nhà Hoắc Vận đơn giản là Hoắc Vận hỏi chuyện nửa đêm nhập viện.   

 

Nhóm m.á.u của quá đặc biệt, lúc đầu nhất quyết rời khỏi Nam Xuyên để thi đại học A ở Đế Đô. Ba , ông bà và trai đều đồng ý, lo lắng rằng ở nơi khác sẽ xảy chuyện ngoài ý nên nhờ Hoắc Vận chăm sóc giúp họ.

 

Từ khi học đại học, mỗi đến bệnh viện, nhà họ Hoắc đều . Mặc họ ý , nhưng lâu ngày khó tránh khỏi vẫn khiến ngột ngạt.   

 

Nếu tin tức thể truyền tới tai Hoắc Cận Diễm, hầu hết ở Nam Xuyên đều tình huống bệnh của .

 

Anh giỏi dối, nên chỉ lảng tránh: “Chỉ là uống rượu dẫn đến tái phát bệnh dày, bệnh cũ thôi ạ. Anh trai cứ lớn chuyện, rõ ràng cũng như , cô xem bây giờ cháu cũng cả.”

 

“Anh trai cháu lo lắng cho cháu lắm đó.” Hoắc Vận trách móc: “Hơn nữa, việc gì thì uống rượu gì? Rõ ràng dày của !”

 

Hoắc Cận Hành bình tĩnh : “Bàn chuyện hợp tác, thể tránh khỏi.”

 

“Chuyện thì bỏ , xảy chuyện gì to tác, cháu nhớ uống nhiều như nữa! Nếu cháu xảy chuyện gì thì cô mang đầu đến cho ba cháu mất!”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-160.html.]

dặn dặn nhiều , Hoắc Cận Hành im lặng gì, chỉ im lắng , cuối cùng : “Cháu nhớ cô, cô yên tâm, sẽ .”    

 

Chuyện kết thúc như .

 

Chồng của Hoắc Vận ở rể nhà họ Hoắc, ông quản lý các công ty con của Hoắc thị Hoắc Vận, bây giờ cũng ở nhà.

 

Hai đứa con của Hoắc Vận đang chơi đùa ở sân ngoài biệt thự, trong phòng ăn chỉ hai họ.      

 

Sau khi trò chuyện một lúc, Hoắc Vận thản nhiên nhắc tới: “ , Tiểu Hành, cô mấy ngày cháu cãi với con bé Nguyệt Viện. chuyện gì ?”

 

Ánh mắt Hoắc Cận Hành d.a.o động: “Không gì, chỉ là chuyện riêng tư thôi ạ.”

 

Hoắc Vận : “Cháu đó, hãy đối xử với Nguyệt Viện tuyết hơn một chút, Nguyệt Viện tâm tư gì với cháu, những mù câm điếc cũng thể rõ, chỉ cháu mãi hiểu thôi. Cháu cũng còn nhỏ, yêu đương chứ? Cô thấy Nguyệt Viện cũng tệ.”

 

Hoắc Vận quen Tưởng Nguyệt Viện.

 

Những năm gần đây, bất kể là sự nghiệp của là sản nghiệp trong nhà, Tưởng Nguyệt Viện đều phát triển tệ.      

 

Lúc đầu để tiếp cận Hoắc Cận Hành, cô kết với em họ Hoắc Cận Hành, cũng là con gái lớn của Hoắc Vận, Hoắc Yên.  

 

Hoắc Vận thích nhạc phương Tây, bà Tưởng Nguyệt Viện thông qua Hoắc Yên. Cô cũng thường xuyên đến hỏi thăm bà .

 

Hoắc Vận tình cảm của Tưởng Nguyệt Viện đối với Hoắc Cận Hành, bà cũng vui vẻ mà nối sợi dây tơ hồng .      

 

Hoắc Cận Hành d.a.o động: “Cháu thích cô .”

 

“Vậy cháu thích ai?” Hoắc Vận : “Cho dù cháu thích khác thì cũng . Khi trai cháu bằng tuổi cháu, Thu Nam sắp chào đời , cháu .”

 

Hoắc Thu Nam là con trai cả của Hoắc Cận Diễm. Hoắc Cận Hành gắp một phần bánh dừa bỏ chén của Hoắc Vận: “Cô, món ngon lắm, cô nếm thử ạ.”

 

“Cứ đến vấn đề là cháu ngắt lời cô!” Hoắc Vận để ý đến nữa, bà cầm lấy cả đ ĩa: “Ăn cái gì nữa mà ăn, dày thì đừng ăn bánh dừa, gì cũng .”

Loading...