[@Tần Dã V: Bịa đặt thì cũng nên giới hạn, ai tung tin đồn mau xóa bài cho ! Hạ Sấu là phụ nữ của , xem ai dám đụng cô !]
Sau khi bài đăng lên hơn nửa giờ 3 vạn lượt chia sẻ, 12 vạn bình luận,
Khi Hoắc Cận Hành, Thẩm Hoài Xuyên và Quý Dương tới căn hộ của Tần Dã thì hơn một giờ kể từ lúc đăng bài.
Hoắc Cận Hành gõ cửa, mật khẩu căn hộ từ chỗ Tần Xu nên trực tiếp nhập mật khẩu .
Khi nhà thì Tần Dã lúc tắm rửa xong .
Anh quan tâm, lập tức tới chỗ để điện thoại của Tần Dã.
Tần Dã thấy cũng ngạc nhiên: “Hoắc Cận Hành——“
Anh ngăn cản . Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên vội vàng mỗi một bên giữ chặt , Hoắc Cận Hành thuận thế đè đầu ngón tay của để mở khóa vân tay.
Mở khóa, bấm mở weibo, xóa bài .
Một loạt hành động liền mạch, lưu loát.
Tần Dã thấy thì cơn tức giận bùng lên, thể hiểu nổi la lên: “Con nó, Hoắc Cận Hành, cái gì ? Ai cho phép xóa bài của , bệnh !”
Ngay cả Hoắc Cận Hành cũng lười với . Quý Dương ở bên cạnh : “Mấu chốt là đăng cái gì lên weibo ! Cậu thấy thiên hạ đủ loạn hả? Cậu là đang hại đó!”
“ đăng weibo thì ?” Mặt Tần Dã đỏ bừng: “Mọi thấy Hạ Sấu chửi thành cái gì hả? Không bảo vệ thì đừng trách khác bảo vệ ? Nếu bảo vệ thì để ! Hoắc Cận Hành, đừng quá đáng!”
“Cậu động não Tần Dã.” Thẩm Hoài Xuyện cạn lời, lấy điện thoại tùy tiện bấm đưa cho coi: “Vào lúc mà còn đăng lên weibo, ngoại trừ thêm phiền phức thì giúp ích cái gì, tự cho rõ ràng !”
Trên weibo sớm tranh luận quyết liệt, Tần Dã tùy tiện lướt xem.
[“Chết tiệt! Tần Dã cũng ….]
[ Sở Kỳ, Hoắc Cận Hành, Tần Dã, ba , đoán chỉ thế. Mọi thể thống kê xem rốt cuộc cô gái một chân đạp nhiều nhất bao nhiêu thuyền ? Thật trâu bò! ]
[Thậm chí còn cô xuất bản một cuốn sách về tán tỉnh đàn ông!]
…….
Tần Dã sững sờ, vẻ mặt lúng túng.
“Đây là cuối cùng.” Đột nhiên Hoắc Cận Hành lên tiếng.
Mặt chút đổi, giọng lạnh như băng, xong thì xoay rời .
Vỗ vỗ vai , Quý Dương và Thẩm Hoài Xuyên thở dài, đuổi theo.
Tần Dã cứng đờ yên tại chỗ.
Sau khi xuống từ căn hộ của Tần Dã, Hoắc Cận Hành lẳng lặng trong bóng đêm, nhắm mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chua-tung-yeu-ai-den-the/chuong-196.html.]
Thẩm Hoài Xuyên đến bên cạnh .
“Đừng lo lắng, chuyện gì đến sẽ đến, từ từ giải quyết.”
Mặc dù bài của Tần Dã xóa những dù cũng đăng một lúc. Nhiều chia sẻ như , nhiều thấy như , đương nhiên độ thảo luận tạm thời thể chìm xuống .
Anh âm thầm liên hệ với weibo để kiểm soát hạ nhiệt độ xuống, chủ đề tương tự dần dần chìm xuống.
như cũng vô dụng.
Anh thể che mắt nhưng thể ngăn cản bàn tán.
Hoắc Cận Hành chậm rãi mở mắt: “ lo lắng chuyện .”
“Vậy thì là chuyện gì? Cô ?”
Hoắc Cận Hành lời nào.
Khi thấy xu hướng tìm kiếm hôm nay, mới đầu cũng sững sờ.
Cho đến khi Thẩm Hoài Xuyên rõ ngọn nguồn chuyện với .
Trong chốc lát, cũng là nên tức giận khổ sở, chỉ cảm thấy mà một lòng thật cẩn nâng niu trong lòng bàn tay khác ném xuống đất, tùy ý giẫm đạp, lấm lem bùn đất, đau đớn chịu .
“ .” Nhớ tới chuyện gì, về phía Thẩm Hoài Xuyên: “Cảm ơn.”
Sau khi chuyện , còn cảm ơn với .
Thẩm Hoài Xuyên chỉ vỗ vỗ vai .
Hôm nay ở vùng ngoại ô, trời trong và quang đãng, nhưng khu vực nội thành nhiều mây.
Thẩm Hoài Xuyên chỉ thể đưa mắt về phía ngọn đèn ở xa: “Bây giờ gặp cô ? Bây giờ cô đang ở chỗ của Cố Vũ Thuần.”
Ánh mắt tối đen của Hoắc Cận Hành d.a.o động, những vẫn : “Bây giờ .”
Cô gái ngốc nghếch đó… Cho dù bây giờ gặp thì cô cũng chỉ kìm nước mắt với đừng lo lắng, cô .
So với việc ở bên cạnh cô miễn cưỡng vui.
Anh càng hy vọng cô buông bỏ sự kiên cường và mạnh mẽ của , tùy ý buồn bã.
–
Bởi vì tạm thời cần tham gia tiệc tất niên, vấn đề cá nhân cũng giải quyết xong, Cố Vũ Thuần ở , ngày hôm bèn trở đoàn phim.
Tiểu Gia ở Long Ảnh một việc hỏi Hạ Thụ, cảnh hiện giờ của Hạ Thụ khó khăn, lúc chuyện vẫn áy náy.
Vốn Cố Vũ Thuần cho cô , nhưng Hạ Thụ khó cho Tiểu Gia nên đồng ý.