Chức Mạnh Bà Này Không Dễ Làm - Chương 117

Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:29:04
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sơ Nguyệt tất nhiên cảm giác chọc, khỏi cúi đầu cô bé tới eo , nhướng mày hỏi: "Có việc gì? Còn nữa, ngươi là ai?"

 

Cô bé ngẩng đầu lên, híp mắt một câu: "Sơ Nguyệt, chào mừng về nhà."

 

"Lại là câu , phiền quá!" - Sơ Nguyệt khỏi thầm than.

 

Cô bé xong, điệu bộ đáng yêu, nhưng lời đầy trách móc: "Sơ Nguyệt, nhận !"

 

Tiếng kêu thét cuồng loạn, lập tức Sơ Nguyệt nhức đầu.

 

Đứa nhóc , thật phiền phức!

 

Thấy vẻ kiên nhẫn mặt Sơ Nguyệt, cô bé vội vàng : "Ta là tháp Linh Lung đây!"

 

"C.h.ế.t tiệt!" - Sơ Nguyệt bật một câu thô tục.

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Oa! Tháp Linh Lung òa lên, âm thanh thật thê thảm.

 

Sơ Nguyệt bực bội ném cho một ánh mắt sát khí, tháp Linh Lung lập tức ngậm miệng , mở to đôi mắt ướt át, hoảng sợ Sơ Nguyệt, dám thở mạnh.

 

Thấy tên đại ma đầu trong họ chế ngự, những linh hồn khác tất nhiên cũng dám manh động, còn vẻ nghiêm túc lùi một bước lớn.

 

Tháp Linh Lung thấy hành động như , định trách móc họ nghĩa khí thì Sơ Nguyệt ném cho nó một cái lạnh lùng, tháp Linh Lung vội vàng bịt chặt miệng , nhưng ánh mắt đầy tố cáo.

 

Sơ Nguyệt đột nhiên nở một nụ với tháp Linh Lung, nụ đó thế nào cũng vẻ thiện ý, tháp Linh Lung sợ hãi liên tục lùi , chỉ thiếu điều giơ tay đầu hàng.

 

Sơ Nguyệt bước từng bước ép sát, trực tiếp đến mặt tháp Linh Lung, một tay véo tai tháp Linh Lung buông.

 

Tháp Linh Lung đau đến biến sắc: "Đau đau đau, Sơ Nguyệt nhẹ tay thôi!"

 

Cảnh tượng , trong mắt những đang xem còn đau đớn hơn, tất cả khỏi lùi thêm một bước.

 

Sơ Nguyệt lạnh lùng : "Dùng lời ngon tiếng ngọt lừa đây, rốt cuộc gì! Nói! Còn về nhà! Về nhà ngươi ?"

 

Tháp Linh Lung bĩu môi, càng thêm ủy khuất, nhưng vẫn mở miệng biện hộ: "Ta dùng lời ngon tiếng ngọt lừa , nếu đây, những điều sẽ thành sự thật! Thực sự là về nhà, chúng cùng về nhà!"

 

Nói xong, tháp Linh Lung đội cho Sơ Nguyệt một cái mũ cao.

 

"Ta thiện lương, tuyệt đối chúng sắp gặp chuyện, thể cứu mà , như ."

 

" !" - Lời tâng bốc của tháp Linh Lung lập tức khiến Sơ Nguyệt cảm thấy phấn chấn.

 

ngay đó, sắc mặt Sơ Nguyệt trầm xuống: "Thôi ! Mau thật !"

 

Tháp Linh Lung nắm tay Sơ Nguyệt, mặt đầy khổ sở: "Cô nãi nãi , xin hãy tha cho ."

 

Sơ Nguyệt đảo mắt, mặt rõ ràng "nếu thật, ngươi sẽ tay".

 

Tháp Linh Lung chu môi, t.h.ả.m hại : "Cô nã nãi, thả , sẽ dẫn ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-117.html.]

 

Sơ Nguyệt hừ nhẹ một tiếng, mới buông tay đang véo tháp Linh Lung xuống: "Nếu ngươi dám lừa , ngươi sẽ tay."

 

Tháp Linh Lung gật đầu như giã tỏi: "Không dám dám."

 

Sơ Nguyệt với vẻ mặt " cũng nghĩ ngươi dám", đ.á.n.h giá tháp Linh Lung một lượt: "Còn mau ?"

 

Tháp Linh Lung che chặt tai , vội vàng chạy lên phía Sơ Nguyệt: "Cô nãi nãi, mời lối ."

 

Sơ Nguyệt nhấc chân theo, những linh hồn bên cạnh cũng đều theo.

 

Dưới sự dẫn đường của tháp Linh Lung, nhanh chóng đến một tòa hành cung , biển ngạch đề ba chữ lớn "Tháp Yên Hồi".

 

Sơ Nguyệt nheo mắt, huých huých tháp Linh Lung bên cạnh: "Huynh của ngươi ?"

 

Tháp Linh Lung lập tức cứng đờ, trong mắt chút ngạc nhiên, buột miệng: "Sao ?"

 

Sơ Nguyệt hừ một tiếng, định trả lời câu hỏi ngớ ngẩn .

 

Hai đều chữ "tháp", hơn nữa tên Tháp Yên Hồi cũng quá nhiệt tình !

 

Khi họ còn đến gần đây, mở cửa lớn , cả tòa tháp đèn đuốc sáng trưng.

 

Sơ Nguyệt nghĩ mặt mũi lớn đến mức khiến một tòa tháp trông vẻ hiển hách như mở cửa cho .

 

Trong lúc tháp Linh Lung cúi đầu vắt óc suy nghĩ về vấn đề , Sơ Nguyệt bỏ rơi , thẳng tiến trong.

 

Một giọng trầm vang lên: "Cuối cùng cũng về ."

 

Sơ Nguyệt mặt đầy dấu hỏi.

 

Tháp Yên Hồi tiếp tục : "Đồ vật gửi ở chỗ , cũng đến lúc lấy về ."

 

Sơ Nguyệt tiếp tục mờ mịt.

 

Tháp Yên Hồi tính khí như tháp Linh Lung, cũng ý định nhiều với Sơ Nguyệt, trong khắc Sơ Nguyệt động đậy, trực tiếp cuốn lấy cô, trong tiếng kêu kinh ngạc của Sơ Nguyệt, ném thẳng cô một gian.

 

Sơ Nguyệt ném , tức giận đến mức trực tiếp c.h.ử.i thề.

 

Chửi cho , Sơ Nguyệt mới bắt đầu quan sát nơi lạ lẫm .

 

Nơi khác với nơi , một bức tường lớn nhiều ô vuông, trong mỗi ô đặt một quả cầu ánh sáng trong suốt, mỗi quả cầu còn tên .

 

Sơ Nguyệt khỏi trợn to mắt, chẳng lẽ cũng từng đặt thứ gì đó ở đây ?

 

Ý nghĩ lóe lên, Sơ Nguyệt vội tập trung chú ý bắt đầu tìm kiếm tên .

 

Vừa tìm một hàng, Sơ Nguyệt thấy tên ở đầu hàng thứ hai, đôi mắt khỏi sáng lên, trong tay hóa linh lực, trực tiếp hướng về vị trí của ô vuông đó.

 

 

Loading...