Dù Sơ Nguyệt vẫn mơ màng, nhưng cô vốn là mạnh miệng mềm lòng, vẫn kìm mà theo lời hướng dẫn của chị Cầm. Cho đến khi bé con định trong lòng , gương mặt ngây thơ đang mỉm , cô vẫn dám tin, !
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Sơ Nguyệt lập tức ngước mắt lên, ba xung quanh, khi thấy ánh mắt khẳng định của họ, cô mới thở phào nhẹ nhõm một .
"Đường La, cô yên tâm, dù kỹ năng chăm sóc bé của thành thạo, nhưng sẽ cố gắng học để chăm bé thật .". Cô thầm lẩm bẩm trong lòng.
Sau khi học cách bế em bé, Sơ Nguyệt bắt đầu nghĩ tên cho đứa nhỏ, thể cứ gọi bé là "bé con" mãi . Cuối cùng, trong đầu Sơ Nguyệt thoáng hiện lên hai chữ, buột miệng : Kỷ Vân Hy.
Ba mặt lập tức ngẩn , theo phản xạ lặp một : "Cái gì?"
Sơ Nguyệt ngẩng đầu lên, về phía ông nội Đường, từng chữ rõ ràng phát : "Kỷ Vân Hy."
Lần , chỉ ông nội Đường rõ, mà chị Cầm và ông nội Kỷ cũng rõ ràng.
Ông nội Kỷ mặt mày tràn ngập niềm vui, phấn khích hỏi: "Đứa bé tên là Kỷ Vân Hy ?"
"Vâng". Sơ Nguyệt nhẹ nhàng đáp.
Gương mặt của ông nội Đường thoáng vui, nhưng ông cũng đây là ý nguyện của Sơ Nguyệt nên gì thêm. Thực , ông hề giao đứa nhỏ cho nhà họ Kỷ, nhưng nghĩ nghĩ , như cũng , ngoài việc đó , nhà họ Kỷ và nhà họ Đường cũng chẳng còn liên hệ gì nữa.
Một đứa bé thể khiến đứa cháu ngốc của đầu , chuyện đáng giá!
Đứa cháu ngốc của xứng đáng một đàn ông thật lòng yêu thương, chứ là loại tra nam như Kỷ Tồn.
Về phần đứa bé, tuy mang họ Kỷ, nhưng vẫn là chắt gái của Đường Thâm ông, ông cũng sẽ yêu thương đứa chắt .
Sau khi Sơ Nguyệt xác nhận, biểu cảm gương mặt ông nội Kỷ càng rạng rỡ hơn, nhưng niềm vui đó chỉ tồn tại trong giây lát, câu tiếp theo của Sơ Nguyệt phá tan.
"Dù Vân Hy mang họ Kỷ của nhà ông, nhưng con sẽ giao Vân Hy cho nhà họ Kỷ ngay bây giờ . Con sẽ giữ Vân Hy bên mà nuôi lớn con bé."
Đến lượt ông nội Đường vui vẻ.
Sự thất vọng hiện rõ gương mặt ông nội Kỷ.
Sơ Nguyệt thêm: "Dù Vân Hy lớn lên trong nhà họ Đường, nhưng ông nội Kỷ nếu gặp con bé, nhà họ Đường sẽ luôn hoan nghênh ông đến thăm."
Lúc , đến cả ông nội Kỷ cũng vui mừng.
Chị Cầm bên cạnh Sơ Nguyệt, gương mặt lộ vẻ an lòng. Tiểu thư nhà thực sự trưởng thành , thể xử lý thỏa chuyện mà mất hòa khí giữa hai gia đình. Quan trọng hơn hết, vẻ như tiểu thư buông bỏ tình cảm với Kỷ Tồn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-14.html.]
Kết quả , chị cũng thấy vui, đây tiểu thư nhà yêu quá hèn mọn !
Trong khoảnh khắc , khí trong phòng bệnh ngập tràn niềm vui, Sơ Nguyệt bế Vân Hy một lúc giao bé cho hai ông nội đang khát khao bé.
Sau một hồi thương lượng và tranh giành, cuối cùng ông nội Đường giành quyền bế Vân Hy .
Vừa bế Vân Hy bao lâu, ông nội Kỷ kìm mà : "Nhanh đưa Vân Hy cho bế một cái nào."
Ông nội Đường, đang chú tâm Vân Hy, ngẩng lên liếc ông nội Kỷ một cái, cúi xuống đùa với bé Vân Hy.
Hành động đó khiến ông nội Kỷ tức giận, ông hạ giọng rít lên: "Đường Thâm, ông hổ thế chứ? Đã mà, ông độc chiếm Vân Hy như , đây cũng là chắt của !"
"Ai thừa nhận chứ! Không hổ!" ông nội Đường nhắc .
Ông nội Kỷ chỉ tay về phía Sơ Nguyệt, quả quyết : "Đường nha đầu thừa nhận !"
Ông nội Đường lập tức sang trừng mắt đứa cháu gái đáng tin của .
Sơ Nguyệt lấy tay che mặt, tránh ánh mắt của ông nội Đường, ngầm cầu xin: "Hai quân nhân già thể đừng lôi con cuộc chiến của hai ?"
Thấy ông nội Đường trả lời, ông nội Kỷ lập tức đưa tay định bế Vân Hy, nhưng ông nội Đường phũ phàng đập tay .
Lập tức, ông nội Kỷ tức tối, kịp gì thì ông nội Đường nhàn nhạt buông một câu: "Người tay , ông tưởng dễ lấy ?"
Ông nội Kỷ sững sờ, đúng là binh bất yếm trá, đồ lưu manh !
Chỉ trách bản quá ngây thơ!
*
Kể từ khi vệ sĩ của ông nội Đường đuổi khỏi phòng bệnh, Kỷ Tồn bực tức cánh cửa phòng bệnh vài . Khi xác định họ đuổi ngoài là thật, cơn giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt.
Là một kiêu ngạo và tự mãn, Kỷ Tồn thể chấp nhận việc đối xử như , liền xoay rời .
Bị ép đến thăm Đường La, bực tức sẵn trong , giờ chính ghét đuổi thẳng mặt, đầu tiên trải nghiệm cảm giác , tránh khỏi phẫn uất.
Ra khỏi cửa bệnh viện, Kỷ Tồn thả lỏng bản , giải tỏa phiền muộn và bực tức trong lòng, nên lái xe đến quán bar lớn nhất ở Thịnh Kinh.
Hắn ở quầy, gọi một ly whisky, ngửa đầu uống cạn ly chút chần chừ, hiệu gọi thêm một ly.