Chức Mạnh Bà Này Không Dễ Làm - Chương 32

Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:24:55
Lượt xem: 28

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đường La ngay lập tức về phía cửa.

 

Khi cánh cửa mở , một ông lão lưng cong, mái tóc bạc trắng bước , chính là ông Đường. Ông bước hỏi: " thấy tiếng động, qua xem thử chuyện gì..."

 

Còn xong, lời của ông ngưng bặt, ánh mắt của ông dừng ở hình bóng phía Kỷ Tồn.

 

Kỷ Tồn nhanh chóng nhận sự đổi cảm xúc của ông Đường, liền né sang bên, để ông thể rõ Đường La hơn.

 

Ông Đường ngạc nhiên, đưa bàn tay già nua lên dụi mắt, dám tin mắt , điều thể?

 

Chẳng lẽ vì quá nhớ thương cháu gái mà ông sinh ảo giác?

 

Ánh mắt ông khỏi dừng gương mặt Kỷ Tồn, như xác nhận.

 

Kỷ Tồn mỉm nhẹ nhàng : "Ông nội, ông nhầm , là Đường La đấy."

 

"Đường La!" Ông Đường lập tức xúc động, Đường La đang ở đó, khuôn mặt già nua nhăn nhúm ngập tràn niềm vui.

 

Đây là cháu gái của ông! Cháu gái của ông vẫn còn sống!

 

Đường La mỉm , chạy đến ôm chầm lấy ông Đường, mở hai tay , nhào lòng ông, cọ cọ một chút, mới gọi dịu dàng: "Ông nội, A La về."

 

Cảm giác ấm áp chân thật, những cử chỉ quen thuộc giữa hai ông cháu cơ thể ông Đường thoáng cứng đờ, nhưng đó ông lập tức phản ứng, đưa bàn tay nhăn nheo chạm lên mái tóc Đường La.

 

"Về , về ." Ông Đường thì thầm.

 

Lúc , Đường La thầm cảm kích thời gian mà Tần Quảng Vương ban cho cô. Tuy chỉ là ba ngày ngắn ngủi, nhưng thể âm thầm bảo vệ ông nội trong thời gian còn , cô cũng an lòng.

 

Có lẽ, khi hết ba ngày, cô thể cầu xin Tần Quảng Vương một chút, chừng cô thỉnh thoảng trở về thăm ông...

 

Sau khi hai ông cháu an ủi , Đường La nhẹ nhàng rời khỏi vòng tay ông Đường, hổ mà .

 

Ông Đường đùa: "Cô gái nhỏ ngày xưa cứ thích nũng trong lòng ông, giờ cũng ngại ngùng ?"

 

"Ông nội!" Đường La khẽ dậm chân, dáng vẻ ngượng ngùng.

 

"Haha..." Ông Đường sảng khoái, chợt nhớ đến một việc, liền : "Nếu A La về, từ nay thể chăm sóc Vân Hy ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-32.html.]

Nét mặt của Đường La lập tức đông cứng .

 

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

Ông Đường nhận điều , lo lắng hỏi: "Chẳng lẽ ?"

 

Đường La im lặng một lúc, từ từ lắc đầu, buồn bã : "Không thể."

 

Trước khi ông Đường kịp hỏi thêm, cô giải thích tất cả.

 

Sau khi xong, ông Đường ngây một lúc, chấp nhận nổi. Dù thì những chuyện cháu gái kể cho ông thật sự khó mà tưởng tượng nổi, nhưng thực sự xảy .

 

Cháu gái ông thật sự xa .

 

Tâm trạng Đường lão gia mới lên một chút thoáng buồn, nhưng ông cũng nhanh chóng thấy nhẹ nhõm.

 

cháu gái trở thành một câu hồn sử uy phong như , cũng là một niềm vinh dự cho nhà họ Đường. Hơn nữa, ông cũng rằng cháu gái vẫn đang sống khỏe mạnh ở Địa phủ, chứ biến mất khỏi thế giới .

 

Nghĩ đến đây, Đường lão gia chút thương cảm cho Kỷ Tồn, dù phần ngang bướng, nhưng cuối cùng cũng tỉnh ngộ, và còn lấy cháu gái của ông vợ.

 

Đường lão gia sầu não, khỏi nghĩ đến cô chắt gái đáng thương của . Lúc mới chào đời, bé nhận tình thương từ cha ruột. Giờ đây, khi cha bé đầu, dành cho con tất cả tình yêu thương, thì của bé còn nữa. Một đứa trẻ kịp nhớ, trải qua quá nhiều biến cố, lẽ cuộc đời thật quá nghiệt ngã với bé.

 

Lúc , ông Đường rõ cảm giác bi thương của là dành cho đứa cháu gái bạc mệnh, cho cô bé đáng thương Kỷ Vân Hi, cho bố đang bù đắp thứ là Kỷ Tồn.

 

, ông nghiêm túc đưa một quyết định và hỏi cháu gái: "A La, nếu Diêm Vương cho con ba ngày, con thể cùng Kỷ Tồn chăm sóc Vân Hi trong ba ngày , ?"

 

Đường La thể ngờ rằng ông đưa quyết định như . Cô cùng Kỷ Tồn chăm sóc Vân Hi... thực sự khó xử!

 

Đường La bất giác nhíu mày, híp mắt , cẩn thận suy nghĩ về chuyện .

 

Đường lão gia dứt lời, Kỷ Tồn chút thể tin, trừng lớn 2 mắt, ngờ Đường lão gia ý kiến như , ánh mắt tràn đầy kỳ vọng dán Đường La.

 

Đường lão gia tiếp tục khuyên nhủ: "Vân Hi là một đứa trẻ đáng thương, còn kịp ở chung với bao lâu sống trong cảnh mất ."

 

Đó là nỗi đau sâu thẳm trong lòng Đường La, khiến cô chịu nổi mà đưa tay lên che mắt. Một lúc lâu , giọng trầm thấp thốt từ miệng cô: "Được, vì Vân Hi, con đồng ý."

 

Dù ngoài mặt khó khăn, nhưng thật lòng Đường La thuyết phục, đồng ý chỉ là vấn đề thời gian. Có lẽ đây là cách để cô trả tình yêu mà từng cho , hoặc lẽ là vì đứa con gái đáng thương của cô.

 

Dù vì lý do nào nữa, tất cả đều là những điều cô hy vọng khi c.h.ế.t. Giờ đây khi cơ hội thực hiện giấc mơ , tại đồng ý chứ?

 

 

Loading...