Nghe đến đồ ăn, mắt Cố Ca lập tức sáng lên, cô Nguyễn Hàm Dực với ánh mắt trách móc: "Wow, Nguyễn Ảnh đế, thật là chân thành chút nào! Tối qua mời bao nhiêu món ngon, hôm nay nhiều đồ ăn như gọi ! Tuyệt giao, tuyệt giao!"
Ánh mắt của Tề Nhân và Ninh Tây lập tức đổ dồn về phía Nguyễn Hàm Dực.
Vừa , Cố Ca chạy đến xuống ghế, cầm đũa lên và bắt đầu "chiến đấu" với thức ăn bàn.
Ba còn đều sững sờ cảnh tượng .
Cuối cùng, Nguyễn Hàm Dực là đầu tiên phản ứng, ánh mắt bất đắc dĩ về phía Tề Nhân như : *Nhìn cô nghệ sĩ mà em dẫn dắt xem, chút nào là kính trọng tiền bối ?*
Là quen Nguyễn Hàm Dực nhiều năm, Tề Nhân dĩ nhiên hiểu ánh mắt của , ngần ngại trừng mắt đáp trả: *Ăn của thì thể lý, ai bảo tối qua ăn của cô gái nhỏ .*
Nguyễn Hàm Dực lấn lướt, đành chấp nhận thua cuộc.
Dù đang mâu thuẫn với Nguyễn Hàm Dực, nhưng Cố Ca vẫn là nghệ sĩ mà Tề Nhân đang dẫn dắt, và còn là nghệ sĩ yêu cầu giảm cân. Tề Nhân thể nhắc nhở.
Cô khẽ ho một tiếng, giữa sự chú ý của hai còn , khó xử : "Cố Ca, ăn nữa."
Cố Ca đang vui vẻ ăn, cô , ngơ ngác ngẩng đầu lên, đôi mắt to tròn ngấn nước cô, khuôn mặt đầy vẻ tủi , ngây thơ "A" một tiếng.
Nhìn thấy biểu cảm của Cố Ca, Tề Nhân giả vờ thấy. Dưới ánh mắt nghi ngờ của 2 còn , cô dùng ánh mắt hàm ý Cố Ca một cái.
Cái quen thuộc Cố Ca nhớ quy định của công ty về chế độ ăn kiêng của , cô lập tức buồn bã, để đũa xuống đầy tiếc nuối, đống thức ăn bàn với vẻ mặt đầy ấm ức.
Ninh Tây thắc mắc hỏi: "Tề , cho nha đầu ăn tiếp ?"
Tiếng gọi "Tề " chói tai đến mức cho khí xung quanh Nguyễn Hàm Dực lập tức trở nên lạnh lẽo, đến mức Tề Nhân cảm thấy cả rét run, cần cũng ai là đang phát khí lạnh .
Cô lập tức nở một nụ miễn cưỡng Ninh Tây và : "Anh Ninh, chúng thiết mấy, gọi là ‘Tề Nhân’ ."
Ninh Tây mỉm nheo mắt, đầy vẻ tinh quái: "Gọi vài sẽ quen thôi mà."
Tề Nhân giật , vội xua tay, liên tục : "Đừng, đừng…!"
*Huhu, c.h.ế.t chứ thì !*
Ninh Tây nhíu mày, ngạc nhiên, định tiếp tục hỏi thêm thì thấy giọng lạnh lùng của Nguyễn Hàm Dực vang lên bên tai: "Nói chuyện phiếm đến nghiện , cần bàn chuyện khác nữa ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-41.html.]
Ninh Tây sững , lập tức thu về vẻ đùa giỡn, gương mặt trở nên nghiêm túc.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
*Được , coi như nhận thua, trả tiền là ông chủ, nhượng bộ!*
Cố Ca dọa đến mức ngơ ngác, ánh mắt m.ô.n.g lung đảo qua ba , hiểu chuyện gì xảy .
Trong lòng cô thoáng xuất hiện một cảm giác kỳ lạ, nhưng hiện tại thể giải thích là vì , đành lặng lẽ .
Ninh Tây lướt qua Cố Ca sang Nguyễn Hàm Dực, hỏi: "Cậu thật sự truyền tin đồn tình cảm với cô bé ?"
Nguyễn Hàm Dực buồn ngước mắt lên, đáp gọn: "Có gì ?"
Nghe , ánh mắt Tề Nhân thoáng hiện lên vẻ ảm đạm, lòng cô lạnh như băng.
*Hàm Dực, nhiều năm gặp, trở thành cần dựa tin đồn để lên hot search ?*
Trong đầu cô vẫn còn hình ảnh trai trẻ năm , đôi mắt sáng ngời, kiên định : "Ngày nào đó nếu trở thành Ảnh đế, nhất định sẽ từ chối tất cả những trò ghép đôi với nữ, sẽ tự hào tuyên bố với cả thế giới, bên cạnh là Tề Nhân."
Hiện giờ, bên tai cô là giọng của thiếu niên ngày xưa, mặt cô là dáng điệu tướng mạo của , chỉ là phần trầm hơn xưa, nhưng sức hấp dẫn vẫn hề giảm .
Trong khoảnh khắc đó, Tề Nhân thể phân biệt đang sống trong thực tại đang chìm giấc mộng của những năm tháng xưa .
Khi Tề Nhân vẫn còn ngây , Cố Ca thấp giọng gọi cô hai , lo lắng hỏi: "Chị Tề Nhân, chị chứ?"
Tề Nhân giật , vội vã thu ánh mắt khỏi Nguyễn Hàm Dực, còn nhân tiện lườm một cái thật nhanh, đầy trách móc. Nếu vì , cô chẳng thất thố thế !
ngờ, Nguyễn Hàm Dực cô với ánh mắt đầy ý tứ, nhếch môi : "Cô Tề, ngắm mãn nhãn ? Hồi nãy sắc của cho ngây đúng ?"
Câu khiến mặt Tề Nhân đỏ bừng, cô ngượng ngùng c.ắ.n chặt môi , dám ánh mắt trêu chọc của .
Cô khẽ giải thích: "Nguyễn Ảnh đế, gì lạ chứ? Anh là nam thần trong lòng hàng ngàn hâm mộ, cũng là nam thần của . Nhìn ngắm là niềm vui của tất cả hâm mộ mà."
Tề Nhân trực tiếp phủ nhận, mà biến nó thành sự ngưỡng mộ của một fan dành cho thần tượng. Câu lập tức dập tắt ngọn lửa trong lòng Nguyễn Hàm Dực.
trong thâm tâm, vẫn vui, dù Tề Nhân đỏ mặt cũng là vì .