Chức Mạnh Bà Này Không Dễ Làm - Chương 56

Cập nhật lúc: 2025-10-15 06:27:34
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

May mắn là phòng khám quá đông bệnh nhân, dù nữ bác sĩ vẻ hài lòng với thái độ uy h.i.ế.p của nhưng cũng nhanh chóng kiểm tra cho Sơ Nguyệt. Sau khi xem xét, bác sĩ kê vài viên t.h.u.ố.c kháng viêm, nhanh chóng cho hai rời , còn buông một câu khiến Ninh Tây sượng .

 

Chỉ là sưng lên thôi mà, cái trò gì khó coi ghê.

 

Khi cánh cửa đang lắc lư, cùng tiếng đóng cửa vang vọng bên tai, Ninh Tây dứt khoát bế Sơ Nguyệt lên, rời khỏi cái nơi thị phi . Vừa bước đến xe, Ninh Tây nặng nề thở một , còn Sơ Nguyệt cũng thả lỏng trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực.

 

Trong lòng cả hai lúc đều hẹn mà gặp chung một suy nghĩ: Bệnh viện nhất định sẽ liệt danh sách đen, bao giờ nữa.

 

---

 

Sau khi đưa Sơ Nguyệt về căn hộ của cô, Ninh Tây tiện tay mượn luôn chiếc xe đang lái.

 

Chiếc xe rời khỏi khu vực của Sơ Nguyệt, Ninh Tây liền đậu xe lề đường, lấy điện thoại , gọi cho Nguyễn Hàm Dực.

 

Điện thoại đổ chuông lâu mới bắt máy.

 

Đầu dây bên là giọng lè nhè, say xỉn của Nguyễn Hàm Dực, lảm nhảm: "Ai đấy?"

 

Ninh Tây cau mày, ban ngày ban mặt mà uống rượu ? Không vòng vo, thẳng vấn đề: "Cậu đang ở ?"

 

Bên chỉ truyền đến tiếng ngáy nặng nề cùng tiếng nhạc ồn ào. Ninh Tây màn hình điện thoại, thấy hiển thị "đang trong cuộc gọi", hít sâu mấy , cố gắng kiềm chế bản , đó dứt khoát cúp máy. Đấm mạnh vô lăng, nghiến răng thầm mắng một tiếng.

 

Bầu khí trong xe nhỏ hẹp đầy căng thẳng, cảm nhận sự bực bội sắp bùng nổ của Ninh Tây.

 

Không bao lâu trôi qua, Ninh Tây bình tĩnh , mở khóa điện thoại. Ngón tay lướt nhanh màn hình, nhanh hiện lên một chấm đỏ định vị, vị trí hề đổi.

 

Anh nhanh chóng xác định đó là một quán bar tên "Lam Sắc". Sau khi mở bản đồ, lập tức lái xe đến đó.

 

Vừa bước quán bar Lam Sắc, một cô gái mặc đồ hồng bước tới, nở nụ niềm nở: "Quý khách, một ạ? Uống gì ? mời."

 

Ninh Tây nhíu mày, tránh sự đeo bám của cô gái , mất kiên nhẫn : "Không cần. tìm ."

 

Câu ngắn gọn nhưng đầy cảm giác cấp bách. Tuy , cô gái hồng chẳng hề bận tâm, càng quấn lấy : " thể giúp tìm mà."

 

"Không cần. "

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-56.html.]

 

Lại là hai chữ đầy dứt khoát. Ninh Tây nhấc chân định bước , nhưng cô gái lơ đãng nghịch lọ nước hoa Lancome trong tay, buông một câu nhẹ bẫng: " mà, chẳng tìm Nguyễn Hàm Dực, đại minh tinh ?"

 

Lời dứt, ánh mắt Ninh Tây lập tức nheo đầy nguy hiểm, ánh sắc lạnh quét qua cô gái hồng.

Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.

 

Cô gái mỉm khẽ: " là 'công chúa' của Lam Sắc, chuyện gì ở đây mà ?"

 

Vừa , cô gái nhẹ nhàng vuốt mái tóc xoăn của . Trong môi trường phức tạp như thế , một động tác đơn giản cũng thực hiện một cách quyến rũ đến kỳ lạ.

 

Ninh Tây rút ví từ túi áo, lấy một xấp tiền giấy màu hồng, nhét thẳng n.g.ự.c cô gái hồng. Giọng trầm xuống: "Người ?"

 

Cô gái hồng cầm lấy xấp tiền, nhẹ giọng đáp: "Dù cũng là nổi tiếng, còn , chỉ là một cái tên."

 

Ninh Tây hiểu ngay: Nguyễn Hàm Dực che giấu phận khi bước đây, nên phụ nữ tham lam để mắt tới. Biết cô kiếm một mớ hời, Ninh Tây cố kiềm chế cơn giận, rút bộ tiền còn trong ví, nhét hết tay cô : "Hết , cô cũng thấy . Giờ thì ."

 

Cô gái vui vẻ đống tiền trong tay, chỉ về phía căn phòng bao sâu nhất: "Ở đó."

 

Sau khi nhận thông tin cần thiết, Ninh Tây lập tức bước nhanh về phía căn phòng.

 

mất một khoản tiền, nhưng ít nhất tiết kiệm thời gian tự tìm kiếm.

 

Thế nhưng, khi mở cửa phòng , thấy Nguyễn Hàm Dực đang say xỉn dài sofa, sắc mặt Ninh Tây mới dịu lập tức tối sầm .

 

Anh bước đến mặt Nguyễn Hàm Dực, ngửi thấy mùi rượu nồng nặc bốc lên, nghiến răng : "Đồ phá của! Vừa mất một đống tiền, còn đây ngủ ngon lành thế !"

 

sofa chỉ đáp bằng những tiếng thở đều đều.

 

Ninh Tây hít thở sâu vài , cố ép bản bình tĩnh . Tuy nhiên, cuối cùng Ninh Tây nhận điều đó chỉ là vô ích, thật sự thể kìm nén cơn giận trong lòng.

 

Sau khi tìm một chỗ sạch sẽ và ít mùi hơn, Ninh Tây ngước lên thoáng qua Nguyễn Hàm Dực hiện tại say như một con lợn, khỏi hừ lạnh một tiếng: "Với bộ dạng mà còn mơ mộng sẽ giành mỹ nhân Tề Nhân ? Nói cho , đúng là mơ mộng hão huyền! Hừ hừ, cái bộ dạng của , thật sự ngứa tay, nhưng giúp , điều đó ngược với đạo đức nghề nghiệp của ."

 

Ninh Tây bối rối thế nào, suy nghĩ một lúc lâu cuối cùng cũng bức một câu: "Cứ chờ mà thất bại tay A Nguyệt !"

 

Cuối cùng, dậy từ ghế sofa, bước tới mặt Nguyễn Hàm Dực, thấp giọng mắng một câu: "Tra nam!"

 

 

Loading...