Mắt Nguyễn Hàm Dực đỏ hoe, thấy bộ dạng của Tề Nhân như , cả trái tim như d.a.o cắt, cảm giác hoảng loạn dâng lên xuất hiện, khiến môi Nguyễn Hàm Dực tái nhợt, run rẩy móc điện thoại từ trong túi quần , gần như dùng hết sức lực mới bấm ba con .
Sau đó, giọng chút run rẩy: "Alo, bệnh viện ? Ở đây ngất xỉu, nghi ngờ..."
Bên cạnh vang lên một giọng khá bình tĩnh: "Chị bệnh tim bẩm sinh."
Nguyễn Hàm Dực như thấy chuyện hoang đường, thể tin sự thật . Hắn từng ở bên Nhân Nhân gần hai năm, thể chuyện .
khi ánh mắt chạm đến câu đó là Sơ Nguyệt, Nguyễn Hàm Dực chút ghê tởm bản , nhưng vẫn nhớ đang trong cuộc gọi, vội vàng lặp lời Sơ Nguyệt cho đầu dây bên .
Sau khi cúp điện thoại, Nguyễn Hàm Dực vội vàng bế Tề Nhân lên, chạy khỏi hội trường, khi lên xe của , đạp ga, xe phóng như tên bắn.
Những theo đều ngớ , ai điều kiện thì đương nhiên vội vàng đuổi theo xe của Nguyễn Hàm Dực.
Xe của Nguyễn Hàm Dực nhanh chóng đến cửa bệnh viện gần nhất, kịp đỗ xe, bế Tề Nhân , chạy như bay. Hắn hiểu rõ, bây giờ đang đua với thời gian, chỉ thắng thời gian, Nhân Nhân của mới bình an.
May mắn là bệnh viện chính là nơi bác sĩ Đỗ, bạn của Tề Nhân việc. Vừa thấy Tề Nhân đưa , bác sĩ Đỗ cũng giật , liếc Nguyễn Hàm Dực một cái đó lập tức đẩy Tề Nhân phòng phẫu thuật.
Nguyễn Hàm Dực chặn ở ngoài, phần thất thần phịch xuống đất, cả như già mười tuổi. Hai tay bứt rứt luồn mái tóc, trong đầu ngừng nhớ những lời Sơ Nguyệt .
Bệnh tim bẩm sinh?
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
Sao thể chứ!
Trong hai năm ở bên Nhân Nhân, cô bao giờ tỏ yếu ớt như . Sơ Nguyệt thể chính xác về bệnh của Nhân Nhân như , chỉ thể trong hai năm đó, thật sự là kẻ tồi tệ, thể Nhân Nhân mắc bệnh nghiêm trọng đến thế!
Chính lúc bế Tề Nhân , Nguyễn Hàm Dực mới thực sự giật , Nhân Nhân của thể gầy đến mức đáng sợ như .
Đôi mắt đỏ ngầu chằm chằm ba chữ "đang phẫu thuật", Nguyễn Hàm Dực chỉ cảm thấy tim đau thắt, môi tái nhợt run rẩy, trong lòng ngừng cầu nguyện.
Nhân Nhân, em nhất định khỏe !
lúc Nguyễn Hàm Dực gần như sụp đổ, Ninh Tây và Sơ Nguyệt đến. Họ từng thấy Nguyễn Hàm Dực trong tình trạng , một cái, dám gần Nguyễn Hàm Dực, thực sự là bộ dạng của quá đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuc-manh-ba-nay-khong-de-lam/chuong-69.html.]
Khi Ninh Tây và Sơ Nguyệt còn đang do dự nên đến gần , Nguyễn Hàm Dực thấy họ .
Chỉ thấy Nguyễn Hàm Dực nhanh chóng dậy từ mặt đất, lao đến mặt Sơ Nguyệt, hai tay nắm chặt hai cánh tay của Sơ Nguyệt, lắc lư ngừng, giọng khàn đặc đáng sợ: "Nói mau, cô Nhân Nhân bệnh tim bẩm sinh?"
Sơ Nguyệt Nguyễn Hàm Dực lắc đến khó chịu, hai tay ngừng vẫy vẫy trong trung, mở to mắt về phía Ninh Tây cầu cứu.
Ninh Tây bên cạnh cũng nhận Nguyễn Hàm Dực , vội vàng tiến lên kéo Nguyễn Hàm Dực , giải cứu Sơ Nguyệt.
Mặc dù Nguyễn Hàm Dực Ninh Tây khống chế, nhưng vẫn ngừng giãy giụa, hét lớn: "Thả ! Cố Ca, cầu xin cô, cho sự thật ?"
Sơ Nguyệt thấy tình cảnh của Nguyễn Hàm Dực như , phần đành lòng mà mặt , khỏi cảm thán, đây cũng chỉ là một đáng thương mà thôi.
Cô thở dài phần ưu tư, nhắm mắt , mới khẽ: "Trước đây một , thấy chị Tề Nhân uống t.h.u.ố.c trợ tim, hỏi thăm vài câu mới chị Tề Nhân mắc bệnh tim bẩm sinh. chị Tề Nhân tim cách đây năm năm, chỉ cần kích động mạnh thì sẽ vấn đề gì, cũng là tình huống gì."
Những gì Sơ Nguyệt đều là sự thật, nhưng những lời là Sơ Nguyệt lục lọi từ hồi ức của Cố Ca, đối với bản cô mà , là một mục đích khác, đương nhiên mục đích thể để Nguyễn Hàm Dực .
Năm năm ?
Nghe đến mốc thời gian , trong phút chốc bộ suy nghĩ của Nguyễn Hàm Dực như vỡ vụn, một ý nghĩ dần dần rõ ràng trong đầu .
Nếu năm đó Nhân Nhân rời xa là do bệnh tim phát tác...
Vì mới tìm cô lâu như mà tìm thấy dấu vết.
Sự thật như , trong phút chốc khiến Nguyễn Hàm Dực sụp đổ.
Hắn lập tức ngã quỳ xuống đất, lớn trong sự sụp đổ, miệng ngừng lẩm bẩm: "Nhân Nhân, Nhân Nhân của , xin ..."
Ninh Tây và Sơ Nguyệt bên cạnh cảnh tượng Nguyễn Hàm Dực như , đều phần đành lòng mà mặt .
Không qua bao lâu, cuối cùng đèn phẫu thuật cũng tắt, bác sĩ Đỗ từ phòng phẫu thuật bước , gương mặt khi tháo khẩu trang chút vui vẻ nào, bình tĩnh như mặt nước c.h.ế.t.
Tim Ninh Tây khỏi rơi bộp một cái, gần như theo bản năng về phía Nguyễn Hàm Dực đang quỳ đất.