Mẹ chồng vẫn định khuyên tiếp, nhưng Tạ Tử Minh  mất kiên nhẫn, ngắt lời bà:
“Đủ , ."
"Con  vì bù đắp cho cô  mà bất chấp   chê ,    con thích đội mũ xanh mà con vẫn kiên quyết cưới cô ."
"Sau đó còn hết lòng chăm sóc suốt ba năm, giúp cô   qua cú sốc . Thế vẫn  đủ ?"
"Chẳng lẽ   con dùng cả đời để chuộc  cho cô  ?"
"Mẹ , ba năm qua con  khổ sở thế nào,   giả vờ đến mức nào, con thực sự chịu đủ ."
"Mỗi ngày sống chung với cô , đối với con đều là một dạng tra tấn. Giờ ông trời cho con cơ hội, để con   về bên Nhược Nhược, con   bỏ lỡ nữa…”
Bên trong còn  gì nữa,    nổi nữa .
Chỉ thấy   lạnh ngắt.
Ngực như  ai đó dùng d.a.o đ.â.m mạnh một nhát, đau buốt đến  thở nổi.
Loạng choạng  về phòng,  mới phát hiện  đang run rẩy  ngừng, nước mắt từ lúc nào  ướt đẫm cả khuôn mặt.
Thì ,  c.h.ế.t trong vụ tai nạn    chồng , mà là  trai   – Tạ Tử Sơ.
Còn ba năm qua, sự dịu dàng, quan tâm, cái gọi là chân tình của Tạ Tử Minh dành cho … tất cả đều là giả dối.
Người   yêu, từ đầu đến cuối, giống như  trai , chỉ  Trần Nhược Nhược.
Thậm chí,   sai  bắt cóc  năm đó… cũng chính là Tạ Tử Minh.
Lý do, chỉ để Trần Nhược Nhược  thể gả cho Tạ Tử Sơ.
Họ   cưới , rõ ràng  thể chính trực từ hôn.
  chọn cách tàn nhẫn nhất—hủy hoại .
Buồn  ,   coi con quỷ đó là ân nhân cứu mạng.
Còn cam tâm tình nguyện liều mạng sinh con cho  …
Dù   cố gắng kìm nén cảm xúc, nhưng nỗi căm hận và uất ức trong lòng vẫn khiến nước mắt  ngừng trào .
Sáng hôm ,  xuống lầu với đôi mắt sưng đỏ, sắc mặt tái nhợt.
Trước mắt là cảnh Tạ Tử Minh đang cẩn thận chăm sóc Trần Nhược Nhược ăn sáng.
Hai  họ tựa  , âu yếm  mật.
Từ xa  , đúng là một cặp… chó má  đôi.
 siết chặt nắm tay.
Cơn đau rát nơi lòng bàn tay khiến đầu óc  thêm phần tỉnh táo.
Rất nhanh  đó, Trần Nhược Nhược phát hiện    xuống lầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chung-chong-sao-xin-che/chuong-2.html.]
Nhìn thấy  thảm hại như , ánh mắt cô  ánh lên vẻ đắc ý.
Ngay  đó liền như đang khiêu khích, ngả đầu  n.g.ự.c Tạ Tử Minh  nũng.
Mà Tạ Tử Minh thì  tâm  ý dồn hết sự quan tâm cho cô ,  ân cần  dịu dàng, chăm sóc cô  ăn từng miếng một.
Hoàn   nhận  sự  mặt của .
 cụp mắt xuống,  nụ  dịu dàng   dành cho Trần Nhược Nhược.
Trong lòng chỉ thấy chua chát và châm biếm.
Nụ  —ba năm bên ,   từng thấy.
 khẽ vuốt bụng ,  bình tĩnh  xuống ghế, cúi đầu bắt đầu ăn cơm.
 chọn những món giàu dinh dưỡng, ép bản   ăn nhiều hơn một chút.
 sẽ bỏ đứa con , dưỡng   thể,  đó, từng  một—những kẻ  tổn thương ,  sẽ bắt họ  trả giá gấp bội.
Ăn no,  lấy khăn lau miệng.
Đối diện, Tạ Tử Minh cũng  hầu hạ Trần Nhược Nhược ăn xong.
Lúc    mới rảnh ngẩng đầu  .
Thấy mắt  sưng đỏ, gương mặt trắng bệch, ánh mắt   thoáng sững .
Có lẽ nghĩ  vì tiếc thương cho “cái chết” của   mà  cả đêm, trong mắt còn  chút áy náy mơ hồ.
 ngay  đó,   liền lạnh mặt, giọng  vui:
“Em dâu,   em buồn vì cái c.h.ế.t của Tử Minh.  chuyện kế thừa hai phòng,   đồng ý ."
"Trong lòng  chỉ  vợ —Nhược Nhược. Không thể chia sẻ tình cảm cho bất kỳ ai khác, dù chỉ một chút.”
Ánh mắt Trần Nhược Nhược   càng thêm đắc ý.  ngoài mặt vẫn  vẻ lo lắng:
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Em dâu, chẳng lẽ em  cả đêm chỉ vì chồng chị  đồng ý kế thừa hai phòng ? Xin , hôm qua là chị  xúc động."
"… nhưng chị yêu chồng  sâu đậm đến thế, chị thật sự  thể nhường   …”
Nói đến đây,  thể yếu ớt của cô  khẽ run lên, vành mắt  đỏ hoe, tay ôm lấy ngực, dáng vẻ đau đớn vô cùng.
Tạ Tử Minh  mà xót xa  chịu nổi.
Anh  trừng mắt   đầy cảnh cáo,   ôm lấy Trần Nhược Nhược dỗ dành:
“Nhược Nhược, em yên tâm. Cả đời   chỉ  một  em, c.h.ế.t cũng  chạm   phụ nữ nào khác.”
Thật là mỉa mai.
Vậy đứa con trong bụng —từ  mà ?
 cũng đúng,  … đúng là “ chết” .