nuốt xuống vị đắng nơi cổ họng, cố đè nén nỗi căm giận trong lòng,  thèm  hai kẻ ân ái  nữa.
 cố nhịn cơn buồn nôn, khẽ gật đầu:
“Yên tâm . Chuyện kế thừa hai phòng thật sự quá hoang đường,  cũng sẽ  đồng ý.”
Nghe , Tạ Tử Minh nghiêng đầu  , ánh mắt thoáng kinh ngạc.
 ngẩng lên, thấy ba  chồng  lúc từ  lầu  xuống, cũng    lời   .
Họ   với ánh mắt đầy xót xa,  gương mặt nhợt nhạt, đôi mắt sưng đỏ của .
Mẹ chồng lưỡng lự,    thôi:
“Thanh Nhiên…”
  hai , lòng đầy mâu thuẫn.
Từ khi  gả  nhà , họ đối xử với  thật lòng, thương  cũng là thật.
 chỉ cần nghĩ đến việc năm đó Tạ Tử Minh sai  bắt cóc , mà họ   rõ  chuyện, chỉ là giấu mỗi  …
Tình cảm  dành cho họ, liền trở nên phức tạp   thành lời.
Hai chữ “ba ”—  cách nào gọi   nữa.
“Chắc hai  cũng  . Chuyện kế thừa hai phòng quá hoang đường. Con  đồng ý.”
Mẹ chồng  lẽ vẫn nhớ những gì Tạ Tử Minh  ngày hôm qua, cuối cùng  khuyên nữa.
Chỉ thở dài: “Mẹ  con yêu Tử Minh sâu đậm, chẳng thể quên , nên nhất định  đồng ý chuyện đó. Mẹ hiểu… chỉ là,  xót con…”
Bà dừng  một chút, liếc  Tạ Tử Minh  khuyên nhủ:
“Thanh Nhiên, Tử Minh   còn nữa, nhưng con vẫn còn sống. Con    về phía . Mẹ vẫn mong con sớm quên  chuyện cũ, bước  khỏi đau thương, bắt đầu  cuộc sống.”
Tạ Tử Minh và Trần Nhược Nhược   dứt khoát từ chối, rõ ràng nhẹ nhõm thấy rõ, sắc mặt cũng dịu  nhiều.
Tạ Tử Minh  , ánh mắt phức tạp hẳn lên.
Nghe  chồng  ,   cũng vội “thêm dầu  lửa”, giả vờ đồng cảm, khuyên :
“Em dâu,    đúng. Tử Minh  mất . Cho dù em  yêu em  đến , thì hai  cũng  âm dương cách biệt,  thể nào nữa."
"Sau  em vẫn  tiếp tục sống, nên càng sớm quên em  càng ."
"Cũng may, em  còn để  cho em một đứa con, xem như cũng  chút an ủi. Sau    em , em vẫn còn  đứa trẻ  bên cạnh. Vì con, em cũng nên mạnh mẽ lên, sớm ngày bước  khỏi đau thương.”
  xong những lời "tình nghĩa” đầy đạo lý , trong lòng lạnh lẽo,  khỏi  lạnh liên tục.
Con?
Anh  còn mơ tưởng  sinh con cho ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chung-chong-sao-xin-che/chuong-3.html.]
Thật quá ảo tưởng!
Trong lòng đầy khinh miệt, nhưng  mặt  vẫn tỏ  xúc động, thuận theo lời họ:
“Anh chị  đúng. Hôm qua  suy nghĩ cả đêm, cũng  thông suốt."
"Trước đây đúng là  nghĩ quẩn, khiến    lo lắng."
"Hơn nữa, Tử Minh vốn thể trạng yếu, tinh trùng yếu bẩm sinh, đứa bé   khó giữ như thế, chắc là ông trời định sẵn cho   tuyệt hậu cả đời. Nên  nghĩ,  nên thuận theo ý trời,  lời  ."
"Bỏ đứa bé,   buông bỏ  , tái giá, bắt đầu cuộc sống mới.”
Nói xong,  đặt tay lên bụng , thầm nghĩ:
Dù  thì với loại  vô đạo đức như Tạ Tử Minh,   con  là quá nhẹ nhàng .
 còn sợ nếu sinh  đứa bé, lỡ    … hậu môn nữa cơ.
Vì bản  , cũng vì tương lai của đứa trẻ, nhất định  thể sinh nó  .
Ngẩng đầu lên,  thấy tất cả    khi    đều c.h.ế.t lặng.
Ba  chồng thoáng chốc lộ vẻ sốt ruột.
Còn gương mặt Tạ Tử Minh thì gần như méo mó vặn vẹo.
Dù ,    sẽ phá thai—đứa con của  ,  còn bảo đó là ý trời, rằng   đời  tuyệt hậu—ai  mà vui cho nổi?
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
“Rầm!” Anh  bật dậy, phản ứng đầy giận dữ, theo bản năng quát lên:
“Ai cho cô phá bỏ đứa bé?”
   xong,   liền nhận   lỡ lời, phản ứng  thái quá.
Anh  hít một  thật sâu, cố gắng đè nén cảm xúc.
 sắc mặt vẫn vô cùng khó coi.
Chốc lát ,   nhíu mày,  nhịn  mở miệng trách móc:
“Em dâu, Tử Minh mới mất  lâu, em   phá bỏ con của em ,   lấy  khác… như    quá đáng  ?"
"Dù gì thì đây cũng là giọt m.á.u duy nhất mà em  để   đời. Huống chi   nó đối xử với em  như thế…Bây giờ em  , chẳng  quá tàn nhẫn ?”
 chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội  sang ba  chồng.
“Không   giờ hai  vẫn luôn khuyên con nên buông bỏ Tử Minh, bỏ đứa bé   ?”
Sắc mặt ba  chồng đều trở nên khó coi, thoáng lúng túng.
Rõ ràng chẳng ai   câu “con trai  đời  tuyệt hậu” cả.
 họ cũng nhanh chóng lấy  vẻ bình tĩnh, chỉ là ánh mắt    mang đầy sự  tán thành.