"Ngài già ."
 
"Thế hả? Mấy chục năm , Tiểu Thảo  còn nữa,  cũng  già chứ." Nói xong, Công Chúa phàn nàn: "Ngươi vẫn giống y như lúc . Không, còn  hơn năm đó."
 
"Thì ngài  vất vả vì chuyện triều chính, còn  tu tiên mà. Người trời lúc nào chẳng  chút biện pháp pháp níu giữ thanh xuân." Ta  đùa.
 
"Làm thần tiên thật là ,  cung tự nhiên như ."
 
"Cũng   ." Ta trả lời.
 
"Những năm  cuộc sống của ngươi thế nào? Cõi tiên    đình mây gác sương, hoa thơm cỏ lạ  ?"
 
" là  hoa thơm cỏ lạ thật." Ta đáp. " mà cõi tiên cũng  ‘tiên’ lắm , chỉ là nơi tụ tập của một đám  phàm cầu mong thành tiên thôi. Đến đấy  vẫn  tranh đoạt."
 
"Kể   trải nghiệm của ngươi ." Công Chúa  vẻ  mệt mỏi, khép hờ mắt.
 
Ta nghĩ một lúc lâu,    từ  cho :
 
"Ta tìm  một vị sư tôn  gia nhập  môn phái Tinh Vận Môn của  để học tâm pháp và chiêu thức. Tên môn phái nghĩa là ngôi  may mắn mà từ chưởng môn cho tới  tử ai cũng là đồ xui xẻo."
 
"Xét đến nguyên nhân gốc rễ của vấn đề thì là, dù công pháp của môn phái   lợi hại nhưng   tiêu hao vận khí để sử dụng. Vận khí dùng mãi cũng hết chứ, nên  nhiều  tử tài ba khiến    kinh hãi của chúng  đều qua đời vì gặp sự cố  may. Các môn phái khác gọi chúng  là Tai Tinh Môn."
 
" mà loại công pháp   phù hợp với ngươi." Nữ Đế hừ lạnh.
 
"Cho nên  cần tìm một vị phu quân mới." Ta than thở. "Bạn đời đầu tiên  nhắm đến là con nhà nòi tu tiên. Hắn   với , quan tâm, dịu dàng, ân cần, tuấn tú, lịch lãm, còn  điều."
 
Nữ Đế   lừa: "Nếu   mỹ thế thật thì cũng   Tống Nhàn Hà ngươi nhắm trúng."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-menh-nu/24.html.]
Ta  giả lả: 
 
"Chứ còn gì. Gia tộc bọn họ hưng thịnh là bởi vì bọn họ nuôi một loại trùng tên là Phệ Linh. Bọn họ bắt những tu sĩ  thiên phú cao nhưng   ai che chở về để trùng Phệ Linh nuốt linh căn. Một con trùng Phệ Linh  ăn linh căn của hai mươi tu sĩ thì mới lớn . Sử dụng loại trùng  thì bẩm sinh tầm thường đến mấy cũng  thể biến thành thiên linh căn, tu vi thăng tiến cực kỳ nhanh."
 
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
"Gả sang nhà bên đó, ai cũng khen  hiền huệ hiểu chuyện. Sau khi vụ trùng Phệ  lộ  ngoài, vận khí nhà  lập tức xuống dốc  phanh. Lại thêm  đổ dầu  lửa, con cháu đời  nhà  chỉ   thường, ngay cả ngũ linh căn cũng   một ai. Vị bạn đời  của  cũng vì đen đủi,  sét đánh chết."
 
Sau khi  xong,   hỏi: "Ngài thì ? Là Đế Vương chốn nhân gian, chắc hẳn ngài vạn sự như ý ha?"
 
"Làm gì  như ý ở . Vạn sự phiền lòng mới đúng."
 
Nữ Đế vuốt vuốt vị trí giữa mày.
 
"Làm Hoàng Đế cô đơn lắm. Không  mắt,   tai gì cả. Kinh thành thế nào, châu huyện  , làng trấn như nào, đều là  khác  cho  , khó lòng phân biệt thật giả."
 
"Các đại thần trong triều  tranh chấp vì lợi ích riêng. Con cháu nhà quyền thế thì sáp nhập, thôn tính đất đai để trốn thuế ruộng đất. Những kẻ xuất  từ gia tộc nghèo thì kéo bè kết cánh. Trẫm  chuyện hợp với ý của bọn chúng thì tung hô  minh,  hợp ý bọn chúng thì gièm pha  hoa mắt ù tai!
 
"Ai ai cũng tham ô, quan liêm chính  khó . Nếu quan thanh liêm  chịu thông đồng  bậy thì đám tham ô sẽ sinh lòng nghi ngờ liệu    định  mật báo . Rồi sẽ vu khống hãm hại , hoặc là bày bẫy để  phạm  sai lầm, dựa  đó mà uy hiếp, nếu  thì diệt trừ."
 
"Có xảy  chuyện gì thì những    chịu xử lý đều   kẻ cầm đầu."
 
"Trẫm   dân chúng sinh hoạt thế nào.  từ bách tính đến trưởng thôn, đến Huyện lệnh, đến Tri phủ, đến triều đình,  mới đến hoàng cung, xa xôi cách trở  ! Người  báo với  , chuyển lời sang đến  thứ tư  chênh lệch  lớn với sự tình ban đầu , huống chi tận bốn cấp bậc quan phủ? Tin tức truyền đến tai  luôn là thái bình thịnh vượng, nhưng nhân sinh gian nan,   nhiều cảnh thái bình như ? Kể cả trẫm phái   điều tra thì cũng tra thế nào  hết cả thiên hạ?"
 
"Lâu dần, trẫm cảm thấy Hoàng Đế hẳn là đều   mù  điếc."
 
"Ta   mở trường học cho nữ tử, bảo bọn họ đưa các cô nương nhà  đến  sách. Ai ngờ trường thì mở  mà  ai ghé qua. Cô nương nhà quyền quý tự mời thầy về phủ,  thèm để mắt đến trường học nơi ai cũng  thể tới. Cô nương nhà buôn bán thì  lo cái ăn cái mặc nhưng thiếu  rèn giũa, chỉ thích tính sổ sách, cảm thấy học kinh sử   tác dụng gì lớn lao. Cô nương gia đình bần nông thì   việc, hàng ngày cần chế tác ít đồ thủ công để kiếm thêm thu nhập, cha  trong nhà  chịu để vuột mất khoản   còn tốn thêm tiền nuôi con gái học chữ?"
 
"Ta ban ý chỉ, nhà nào đưa con gái đến trường thì mỗi tháng  bạc phụ cấp."
 
"Này là toi ." Ta thở dài.