“Chưởng Môn Giữa Phồn Hoa” - Chương 44: Bóng dáng bí ẩn

Cập nhật lúc: 2025-09-13 04:14:40
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người phụ nữ gật đầu đáp:

, nhưng đối xử với Hạo Hạo như con ruột … là nó…

Câm miệng. Người đàn ông ngắt lời, giọng đầy quyết liệt:

— Đó là con trai của , của cô! Cô cho rằng thái độ của cô đối với con ruột của là như thế nào ? Cô dám!

Người phụ nữ giống như thít chặt cổ họng, một lúc nên lời.

Quả thật, cô từng một đứa con gái, chồng hại chết. Khi đó, cô nghĩ: dù cũng sẽ con khác , và lo sợ ảnh hưởng tới cuộc hôn nhân nên mới lựa chọn tha thứ cho bà cụ, thậm chí còn giúp bà ngay phiên tòa.

, cô thể mang thai nữa, nên ly hôn với chồng đầu và lấy chồng thứ hai. Người chồng gấp gáp con, cô thử thụ tinh ống nghiệm hai , tiêu hết của cải tích cóp mà vẫn thành công.

Vậy là cô ly hôn, thông qua giới thiệu mới đến với chồng hiện tại — con riêng.

Cậu con trai tám tuổi của chồng cũ, dù cô đối xử , vẫn hòa thuận với cô. Nó chỉ thích ruột, còn nếu cô sai chút gì, sẽ mách cha và thêm mắm dặm muối. Trước mặt cô là vẻ mặt ngoan hiền, mặt cha và bà nội là khuôn mặt khác hẳn.

Người phụ nữ thở dài. Rốt cuộc, đây vẫn là con trai của vợ , của cô. Nếu năm đó con của cô chết, giờ mười sáu tuổi, cô cũng đến nỗi thê thảm, thậm chí còn chỗ dựa.

Cô vốn là giáo viên, nhưng mấy năm sa thải vì hành vi xử phạt học sinh về thể xác — như phạt , phạt quỳ, đánh nhẹ… Khi thất bại trong việc thụ tinh ống nghiệm, ly hôn, cảm xúc của cô sụp đổ . Cô trút giận lên học sinh, chỉ một tố cáo là mất việc.

Hiện tại, cô thu nhập, nội trợ thời gian. Ngày nào chồng cũng mặt nặng mày nhẹ, con riêng của chồng và chồng cũng đối xử . Cả nhà coi cô như bảo mẫu để sai vặt.

cuộc sống sẽ kéo dài đến bao giờ, nhưng sợ ly hôn sẽ còn thảm hơn. Mười mấy năm qua, cô phí hoài, hôm nay còn dũng khí để lên.

Người phụ nữ cũng rõ bản sai ở để rơi tình cảnh , chỉ sống tiếp.

Đẳng Bác xong, hậu tri hậu giác hỏi:

— Người chính là sản phụ năm đó ?

Suy nghĩ một lúc, ông hỏi Lâm Uyển:

— Cô sớm chuyện ? Cho nên mới dẫn bọn họ tới quán ăn .

Lâm Uyển đáp:

— Ăn , chuyện giờ còn liên quan đến chúng nữa. Ban tổ chức chỉ yêu cầu điều tra hậu quả, hơn nữa chúng cũng giải quyết chuyện .

Nguyền rủa ấn ký, nếu giúp hóa giải, những ấn ký đó thể lây dính lên . Có lẽ trong các đạo sĩ và hòa thượng từng mời đến tòa nhà đó, manh mối, nhưng .

Khi ăn lẩu xong và ngoài, sắc trời tối hẳn.

Thật khéo, bọn họ gặp đôi vợ chồng đó, hình như hai đó cãi , đúng là một khắc cũng ngừng mà.

Cách đó xa hai đứa trẻ đang bọn họ mỉm . Bé gái duỗi tay dắt tay bé trai ở bên cạnh. Bé trai cực kỳ đáng yêu, đôi mắt to hàng mi dài và mắt hai mí, ai cũng sẽ thích, chỉ là thấy nó. Hai đứa nhỏ về hướng Lâm Uyển, đó đầu về phía , biến mất trong bóng đêm mà đèn đường thể chiếu tới .

Đây là thứ hai Lâm Uyển thấy bọn chúng, đầu tiên là ở trong tòa nhà tối hôm qua.

Sau khi xuống khỏi taxi, điện thoại di động của Lâm Uyển bỗng reo lên. Người gọi đến là Diêu Mộ Mộ, Lâm Uyển chút ngạc nhiên, bình thường hai vẫn liên lạc với thông qua Wechat, chỉ khi chuyện mới gọi điện thoại.

Trên thực tế, Diêu Mộ Mộ thực sự chuyện, sắp đến nơi , đó còn ngại tìm Lâm Uyển, chỉ tìm Tạ Văn Dĩnh nghĩ cách. Không ngờ tiểu đạo trưởng hố như , bây giờ thật sự trị nổi

Lâm Uyển bật :

— Mộ Mộ , từ từ , chúng gấp.

Những khác lập tức lia mắt tới, trời ơi, đang chuyện với ai mà thiết dữ ? Có cảnh báo cấp một !

Diêu Mộ Mộ dần lấy bình tĩnh, trong lòng thầm nghĩ vẫn là Lão đại đáng tin, tiểu đạo trưởng thật sự quá đáng, thể đối xử với như . Anh chậm rãi thuật chuyện.

Sau khi Lâm Uyển rời một tuần thì tìm tới, đối phương cha của Nhiên Nhiên mất hồn giới thiệu.

Đã chọn nghề , dần dà, chuyện liên quan sẽ chủ động tự tìm tới bạn, một khi bia miệng truyền , khách cũ giới thiệu khách mới, đường sự nghiệp càng ngày càng rộng thênh thang. Ngành nghề ít quan tâm nhưng mức độ cạnh tranh thấp, chung vẫn triển vọng.

Người đến là một cô gái trẻ tuổi, dáng vẻ tầm hai mươi mấy, cô công tác tại một công ty truyền thông, nên ăn mặc trang điểm thời thượng. Tống Liễu cũng là giới thiệu nên mới tìm tới Đạo quán núi Dự.

Trước khi đến đây, lâu một giấc ngủ ngon. Mỗi lên giường ngủ đều cảm thấy ai đó đang vuốt tóc , lúc nặng lúc nhẹ… Cô sống một , và điều đó thật đáng sợ. Cô kể với đồng nghiệp trong công ty, đều tin, ai cũng vì cô quá bận, công việc áp lực nên mới sinh ảo giác.

Tống Liễu cho là như . Nếu một hai thì thể là ảo giác, nhưng một tuần tới bốn đến năm ngày thì… quá nhiều. Hơn nữa, loại xúc cảm đó… là ảo giác.

Tống Liễu tranh thủ một ngày cuối tuần tìm đến Tịnh Hòa Quan núi Dự. Tuy cô thành phố Ninh, nhưng đến giờ mới nơi một Đạo quán, suy cho cùng tuyến đường quốc lộ vòng quanh núi mới xây ba năm, núi Dự trong nội thành, cuối tuần đạp thanh leo núi cũng sẽ chọn tới nơi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/chuong-mon-giua-phon-hoa/chuong-44-bong-dang-bi-an.html.]

Tống Liễu xuống xe, khi phát hiện đến Đạo quán còn thêm một đoạn đường nữa thì ngạc nhiên. Cô đầu thương lượng với tài xế, lát nữa vẫn xe của đối phương xuống núi.

annynguyen

trả tiền bao thời gian buổi sáng của xe taxi, Đạo quán quá hẻo lánh, một dám đơn độc xuống núi, đặc biệt là gần đây còn gặp chuyện thần quái.

Tống Liễu cảm thấy càng thần kỳ hơn nữa là núi còn một căn biệt thự, bên đường đang đậu một chiếc xe trị giá mấy triệu tệ…

Sau các sự vật sự việc ăn nhập với chút nào, cô bắt đầu cảm thấy tò mò, rốt cuộc đây là một nơi như thế nào nhỉ.

Tống Liễu mất hơn hai mươi phút mới tới Đạo quán. Cô dừng chân , bảng hiệu bằng gỗ ba chữ “Tịnh Hòa Quan” rồng bay phượng múa, thoạt mấy phần thở cổ xưa.

quan sát mấy giây, đó đẩy cửa bước . Bên ngoài Đạo quán bình thường, ngờ trong mới thấy gian rộng, hơn nữa còn sạch sẽ gọn gàng. Tống Liễu bỗng nhiên cảm thấy nơi , nếu cơ hội ở một thời gian thì thật tuyệt.

Tống Liễu đánh giá xong những nơi mắt thường thể thấy mới mở miệng hỏi . Mấy giây , một đạo sĩ bước từ căn phòng bên cạnh. Đạo sĩ xong mới với vẻ mặt rằng Quan chủ và phụ trách đều việc ngoài, ít nhất một tuần nữa mới trở , bảo cô đến lúc đó tới.

Tống Liễu ngạc nhiên, còn hỏi chẳng lẽ giải quyết . Đạo sĩ đó vội vã xua tay rằng đạo hạnh của đủ. Trong một Đạo quán lớn như cũng chỉ hai đạo sĩ, một già một nhỏ, trong lòng Tống Liễu thất vọng, đang chuẩn thì đụng một trẻ tuổi từ thư phòng.

Diêu Mộ Mộ tháo headphone đang phát nhạc từ đầu xuống, hỏi đối phương chuyện gì. Tống Liễu theo bản năng nghĩ rằng trai là khách hành hương, lẽ chiếc xe mà cô thấy đường đến đây là của đối phương.

khổ, thuật chuyện của một nữa. Mặc kệ đối phương nghĩ như thế nào, cô đều mặc kệ, cô cảm thấy quá mệt mỏi khi giải thích quá nhiều với khác rằng đây là ảo giác. Không ngờ trai đó tin tưởng, hơn nữa còn chủ động dò hỏi cô cần giúp đỡ .

Bấy giờ Tống Liễu mới trai là cư sĩ, còn tự xưng bản lợi hại. Lúc đó cô nghĩ, cứ thử một cũng , dù đối với bản cũng tổn thất gì, vì thế gật đầu đồng ý.

Diêu Mộ Mộ hưng phấn, cảm thấy cơ hội tự đảm đương tới . Bây giờ trong tay gương đồng, còn bùa giấy, sợ gì nữa. Hơn nữa cũng coi như kinh nghiệm, lệ quỷ thật sẽ ngày ngày vuốt tóc , chắc chắn là một sắc quỷ! Chắc cũng chẳng nên trò trống gì.

Ngay hôm đó, Diêu Mộ Mộ theo Tống Liễu về nhà, như ý nguyện gặp nữ quỷ đó. Nữ quỷ gương đồng trấn trụ, thấy đối phương dán bùa lên thì lập tức rống. Nữ quỷ rằng cô ả hại , chỉ tự vuốt tóc của mà thôi.

Tóc đầu cô gái đó là tóc của cô ả. Lúc còn sống, nữ quỷ một mái tóc đen dày, c.h.ế.t đưa tới nhà tang lễ hỏa táng thì nhân viên ở đó lén lút cắt đem bán lấy tiền.

Trước đó Tống Liễu vẫn luôn để tóc ngắn ngang vai, tự dưng thích tạo hình tóc dài. Nếu chờ tóc của dài tới độ dài mong thì ít nhất cũng mất hai năm, quá chậm. Bây giờ kỹ thuật nối tóc tì vết, tuy giá thành đắt nhưng hiệu quả . Cô ngại tiêu tiền nên đến trung tâm thẩm mỹ nối tóc, tốn hơn hai mươi ngàn tệ, và thành quả đáng đồng tiền bát gạo, nháy mắt biến thành mỹ nữ tóc dài bồng bênh. Hơn nữa chất tóc vô cùng , thoạt thật.

Tất nhiên, tóc mà cô nối chính là tóc cắt xuống từ đầu nữ quỷ. Ngày thường nữ quỷ nâng niu mái tóc của , mỗi ngày đều cẩn thận chăm sóc, ngờ khi c.h.ế.t cắt trộm, thế còn dính lên đầu khác. Trong lòng cô ả cảm thấy khó chịu, cho nên mới tới dọa .

Nói như , nữ quỷ coi như về tình thể tha thứ, ngoài việc nửa đêm nửa hôm tới vuốt tóc chính thì cũng tội ác thương thiên hại lý nào. Diêu Mộ Mộ cảm thấy cứ mà thu thập đối phương thì chút cho lắm, quá mức nghiêm khắc, vì thế hỏi Tạ Văn Dĩnh thế nào.

Tạ Văn Dĩnh thể đàm phán với đối phương, cố gắng hết sức thỏa mãn điều kiện của đối phương với điều kiện là gây hại đến khác.

Diêu Mộ Mộ nghĩ tới, chỉ ôn hòa khuyên nhủ mấy câu, mà nữ quỷ đó... quấn lên . Cô ả thể bước chân Đạo quán, nhưng nếu Diêu Mộ Mộ khỏi Đạo quán thì nữ quỷ đó sẽ tận dụng cách tìm tới.

Nữ quỷ đó hổ, hôm nay Diêu Mộ Mộ toilet xong, còn đang sửa sang quần, đầu thấy , , là quỷ. Lúc đó sợ tới mức kéo khóa quần suýt chút nữa kẹp trứng, quả thực sắp mắc bệnh tim luôn .

Suốt mấy ngày nay, Diêu Mộ Mộ cách nào nhịn thấu sự gây rối nữa, thu thì , mà khuyên cũng xong. Bấy giờ, mới gọi điện thoại cầu cứu Lâm Uyển. Bị nữ quỷ quấy rối thật sự quá đáng sợ, nữ quỷ còn lợi hại hơn chị gái thích khiêu vũ nhiều.

Tạ Văn Dĩnh thấy Lâm Uyển vẫn chuyện điện thoại nãy giờ thì hỏi: "Chuyện gì ?”

"Diêu Mộ Mộ hố thảm, nữ quỷ đó quấn lên ."

Tạ Văn Dĩnh nhíu mày: " bảo chuyện đàng hoàng với nữ quỷ đó, bảo bán sắc, là nắm giữ đúng mực."

Lời mà Tạ Văn Dĩnh , Diêu Mộ Mộ ở đầu bên điện thoại cũng thấy. Trên mặt Diêu Mộ Mộ tràn đầy vẻ bất đắc dĩ, chuyện thể trách ? Lúc đó nữ quỷ từng yêu đương nên một cái ôm, cô ả quấn lấy Tống Liễu nên mới đồng ý mà. Anh cũng rút tóc đó đốt cho cô ả .

Nữ quỷ cũng khá giữ chữ tín, quấn lấy Tống Liễu nữa, ừm, chỉ đổi sang bám theo mà thôi.

Lâm Uyển : "Chuyện đơn giản thì cũng đơn giản. Như , bây giờ nữ quỷ đó ở bên cạnh ? Anh mở video , với cô mấy câu."

"Được ." Diêu Mộ Mộ ngừng gật đầu, lập tức bật chế độ video.

Lâm Uyển quả nhiên thấy thứ đó đang lơ lửng lưng đối phương, cô : "Biết là ai ? Ngươi cứ ngóng là , ở núi Dự chính là Lão đại! Hai tháng , cầm Thất Tinh Kiếm c.h.é.m g.i.ế.c một đường từ nhà tang lễ tới bệnh viện tâm thần, c.h.é.m g.i.ế.c suốt hai tuần liền, lệ quỷ ngừng lóc nỉ non, nhưng giơ kiếm lên thì sẽ c.h.é.m xuống, đến mắt cũng thèm chớp!"

Nữ quỷ: "..."

Lâm Uyển: "Ngươi chờ đó! Ta về ngay đây!"

Nữ quỷ run lẩy bẩy, tuy cô ả quỷ lâu, nhưng cũng từng qua tên tuổi của đối phương .

Lâm Uyển chỉ nổi danh trong các môn phái lớn, mà từ đó, ác danh của cô sớm vang xa trong cộng đồng Quỷ giới ở thành phố Ninh. Nhớ tới Thập tam thái bảo ở Quỷ giới thành phố Ninh xưa oai phong mấy, gặp Lâm Uyển cũng dám hó hé một tiếng, c.h.é.m cho rụng rơi tan tác, cưỡng chế siêu độ mà là lóc thảm thiết chạy tới Địa phủ báo danh.

Sau còn tình trạng quỷ chiếm núi vua nữa, quỷ bắt đầu hòa xã hội, sợ rêu rao quá sẽ dẫn ma đầu đó đến.

Nữ quỷ đáng thương hề hề liếc Diêu Mộ Mộ một cái, mở miệng : "Anh trai ơi, tuy chúng duyên, nhưng chưởng môn nhân của quá đáng sợ , tình yêu bề chúc phúc thì sẽ hạnh phúc. đầu thai đây, nhất định đợi đó."

Cô ả xong thì chậm rãi lùi , đó nhanh chóng biến mất trong bóng tối hắc ám, ngay cả đầu cũng ngoảnh . Tình yêu như một trận gió, thổi một cái bay mất tiêu. Trên đầu Diêu Mộ Mộ tràn đầy hắc tuyến, cứ như là giải quyết xong ? Chỉ với mấy câu ?

Lâm Uyển: "Được , bây giờ còn chuyện gì nữa thì tắt máy đây."

Loading...